Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 510
Cập nhật lúc: 2024-11-14 06:11:09
Lượt xem: 10
Mà Giang Đình lại lấy que diêm ra rồi châm lửa một chút, cô giơ cao que diêm lên, ánh lửa nho nhỏ kia chiếu sáng một phạm vi không lớn lắm.
Nhưng mọi người vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng, trên vách đá kia xuất hiện một ít hoa văn khắc đá ngang dọc đan xen.
Mọi người ồ ạt châm lửa cho những vật dụng đốt sáng mang theo bên người, phạm vi nhìn thấy được mở rộng hơn, trên tường hiện ra rất rõ một bức tranh khổng lồ.
Mà bức tranh kia khắc hoạ một người phụ nữ mặc trang phục truyền thống của Bắc Nhung, một tay giơ biểu tượng của bộ tộc, một tay giơ kiếm, đang ngửa đầu cầu nguyện với trời cao.
“Đây là... Có người lẩm bẩm nói: "Đây là thần nữ Bắc Nhung trong truyền thuyết sao?" Đột nhiên, Tạ Ninh chỉ vào mặt thân nữ nói: "Giang Đình, sao tôi cảm thấy..."
Anh ta khẽ nuốt nước miếng, gian nan nói: "Tác phẩm điêu khắc trên đá này, nhìn có hơi giống cô...
Giang Đình ngẩng đầu nhìn bức tranh điêu khắc trên đá dài bằng khoảng hai người đó, bên trên được người ta sơn màu một cách tỉ mỉ, trải qua bao nhiêu năm đã bị phong hoá có chút loang lổ phai màu, nhưng vẫn có thể nhận ra vẻ lung linh của bức tranh khi mới hoàn thành.
Dưới ánh lửa mờ ảo, bức tranh có vẻ vừa đẹp đế vừa kỳ d.
Hầu hết các dân tộc thiểu số cổ đại đều tôn thờ thần linh và trời đất, gửi gắm sự tồn vong và vận mệnh của bộ tộc cũng như dân tộc mình vào đấng tối cao. Trong bộ tộc của bọn họ cơ bản đều tồn tại một người sở hữu khả năng giao tiếp với thần linh, chỉ dẫn hướng đi cho bộ tộc, có người được gọi là thây cúng, có người được gọi là thây tế, mà hiển nhiên thần nữ Bắc Nhung cũng là kiểu thân phận này.
Truyền thuyết kể rằng hàng trăm năm trước, khi bộ tộc Bắc Nhung mới được hình thành, thân nữ Bắc Nhung cũng đã xuất hiện.
Trải qua bao thăng trầm lịch sử, mỗi đời thần nữ đều sẽ dựa theo chỉ dẫn của thần linh mà chọn ra một người kế vị để bồi dưỡng từ nhỏ, sau khi thần nữ tiền nhiệm c.h.ế.t đi thì người kế vị này sẽ trở thành thân nữ mới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-510.html.]
Thần nữ nắm giữ quyên lực tôn giáo, quyên lực cúng bái và y thuật trong bộ tộc, mỗi một đời Khả hãn khi lên nắm quyền cũng đều phải do thần nữ dò hỏi trời xanh, đợi thần linh đồng ý rồi mới được coi là danh chính ngôn thuận. Thần nữ không thuộc về bất cứ bộ tộc nào mà sẽ là người trung lập, bất kể người của bộ tộc nào lên nắm quyền đều phải đối xử với thần nữ một cách cung kính. Người dân Bắc Nhung có thể bất mãn với Khả hãn và vương thất, nhưng sẽ không thể bất mãn với thần nữ, nếu không sẽ bị thần linh nguyền rủa.
Lý Trạch nói: "Còn phải nói nữa sao, thật sự có hơi giống sư phụ."
Mọi người đêu ngẩng đầu nhìn bức tranh trên đá, càng xem càng cảm thấy giống Giang Đình.
Giang Đình nói: "Đó là vì mọi người đều là người Đại Dĩnh, không quen thuộc với ngoại hình của người Bắc Nhung, nên tự nhiên thấy hầu hết người Bắc Nhung đều giống nhau. Thần nữ là người Bắc Nhung, mà tôi lại mang dòng m.á.u Bắc Nhung, mọi người có thấy giống cũng không lạ."
Cũng giống như trước đây cô từng cảm thấy người da đen và người da trắng đều trông na ná nhau.
Gã râu ria nghe không hiểu được những gì họ đang nói, nhưng lại sốt sắng muốn biết, anh ta bèn chỉ vào những bức chạm khắc trên đá, muốn Giang Đình giải thích cho mình một chút.
Giang Đình nói bằng tiếng Ba Tư: "Đây là thây cúng của người Bắc Nhung, là là lãnh tụ của bọn họ về mặt tinh thần, nơi này có thể là lăng mộ của thân nữ, hoặc là một nơi thờ cúng cổ xưa.
"Lăng mộ ư?" Đôi mắt của gã râu ria tỏa sáng: "Vậy có phải bên trong sẽ có rất nhiều đồ vật giá trị không?"
Giang Đình lắc đầu: "Hẳn là không có đâu, người Bắc Nhung tin rằng sau khi c.h.ế.t linh hồn sẽ trở vê với đất trời, người đã c.h.ế.t sẽ được hỏa thiêu, tài sản khi còn sống cũng không được mang xuống lòng đất." Nghe vậy, gã râu ria bóp cổ tay thở dài, nhưng anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định, bèn dẫn đoàn người của mình đi quanh quẩn khắp nơi.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhưng sau khi tìm kiếm một vòng, bọn họ phát hiện nơi này dường như chỉ là một điện thờ dưới lòng đất, không gian rất rộng nhưng lại trống rỗng, chỉ có một ít cột đá chống đỡ, trên đó được khắc vật tổ của Bắc Nhung, khắp nơi đều là mạng nhện và lớp tro bụi dày đặc, hiển nhiên đã rất lâu không có ai đến đây.
Một góc của không gian dưới lòng đất bị sập, đó chính là hang động lớn mà họ đã đi vào. Sau khi kiểm tra một vòng, Giang Đình và những người khác quyết định qua đêm tại đây.
Bọn họ lại ra khỏi hang động, đi dỡ xe bò và xe ngựa xuống, dắt trâu ngựa vào trong động, cho bọn chúng uống nước và ăn cỏ khô. Khung xe và hàng hóa được chất đống bên ngoài, dùng rơm rạ che lại, giữa trời tuyết lạnh giá này, cả một bóng ma cũng chẳng thấy, nên cũng không lo có ai đến ăn trộm vào ban đêm.