Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 514
Cập nhật lúc: 2024-11-14 06:11:14
Lượt xem: 5
Một số người cao tuổi không nhịn được mà đỏ bừng hốc mắt, rơi lệ lã chã, im lặng mà lắc đầu.
Giang Đình đi qua, chủ động vươn tay, cô không hề ghét bỏ mà ôm lấy một bà lão tóc bạc đầy đầu và khuôn mặt già nua, quân áo rách tơi tả, cô kéo thân hình nhỏ gây của bà ôm vào lòng, võ về an ủi: "Các người đã chịu khổ nhiều rồi."
Lời cô nói có phân giả vờ, nhưng cũng có chút chân thành.
Rốt cuộc cho dù hai quốc gia nào đánh nhau đi nữa, bên phải chịu khổ đều là những dân chúng bình thường, có thể nói con dân của bộ tộc Hòa Sóc chính là vật hi sinh của cuộc đấu tranh chính trị giữa Khả hãn đương nhiệm và Khả hãn tiên nhiệm.
Nhưng thật ra cô cũng không quá đồng cảm với người Bắc Nhung, dù sao thì dân chúng Bắc Nhung cũng đang thèm nhỏ dãi đất đai và lương thực của Đại Dĩnh, bọn họ cũng hy vọng quân đội Bắc Nhung có thể tấn công biên thành.
Lúc này có người nói: 'Cô nói mình là thần nữ là được sao? Cô làm thế nào có thể chứng minh? Trên đời này có nhiều người giống nhau lắm”
Tên ảnh vệ sau lưng kịp thời nhỏ giọng thì thâm vài câu, phiên dịch cho cô.
Giang Đình nghe vậy chỉ cười rồi lắc đầu, ra vẻ thân bí mà chỉ lên bầu trời, ra dáng thâm sâu khó đoán.
Ảnh vệ vội vàng nói: "Đúng rồi, thần nữ này của các người mỗi ngày chỉ có thể nói được mười câu, không thể nhiều thêm một câu nào, cô ấy nói đây là sự trừng phạt của trời cao dành cho mình, trừng phạt vì mười mấy năm nay cô ấy đã chẳng bận tâm đến các người." Giang Đình cười gật đầu.
Nhóm người Lý Trạch tiếp tục nhịn cười, gì mà một ngày chỉ có thể nói mười câu chứ, là bởi vì mỗi ngày ảnh vệ chỉ dạy được cho cô mười câu thì có.
Biểu cảm của người trẻ tuổi thuộc bộ tộc Hòa Sóc mới vừa mở miệng nghi ngờ kia lập tức trở nên khó coi giống như ăn phải phân.
Anh ấy bất mãn nói: "Thần nữ tiền nhiệm cũng đã qua đời mười mấy năm rồi, cô đột nhiên đùng đùng xuất hiện ai biết có phải giả danh lừa bịp hay không? Chẳng lẽ chỉ nói mấy câu mà chúng tôi đã phải tin tưởng cô sao?"
Người này tên là A Cổ Lạp, cha ruột chính là một đại thân tiên nhiệm trong vương thất, anh ấy may mắn thoát c.h.ế.t trong trận loạn lạc vào mười mấy năm trước.
Chính những người trong bộ tộc đã thay phiên nhau nuôi dưỡng anh ấy, nên từ nhỏ A Cổ Lạp đã dốc lòng muốn vực dậy bộ tộc Hòa Sóc, muốn cho bộ tộc thoát khỏi sự khống chế của vương thất, muốn bảo vệ mọi người trong bộ tộc thật tốt.
Anh ấy đánh giá nhóm người trước mắt này, tuy người phụ nữ đó có vài nét giống Tả Hiên Vương, nhưng những người bên cạnh cô rõ ràng là người Đại Dĩnh, khó có thể nói bọn họ có cấu kết với nhau trước hay không.
Đại Dĩnh mới vừa gây chiến với Bắc Nhung, lúc này bọn họ tìm tới bộ tộc, e là khó mà có ý tốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-514.html.]
Giang Đình nhìn A Cổ Lạp, ánh mắt vừa thuân khiết vừa vô tội.
A Cổ Lạp nói: "Tôi không tin thần linh gì hết, nếu trên đời này thực sự có thần linh, sao bọn họ có thể trơ mắt nhìn bộ tộc chúng tôi chịu khổ chịu nạn nhiều năm như vậy chứ? Mấy người các cô, nếu dám ấp ủ ý đồ gì xấu, dù có phải đánh đổi cái mạng này, tôi cũng sẽ cùng các người đồng quy vu tận!"
Lý Trạch hạ giọng hỏi: "Mấy người Bắc Nhung này nói gì vậy?"
Tạ Ninh và Khổng Tiêu ngơ ngác lắc đầu.
Ảnh vệ nói: "Họ không tin chúng ta, kêu chúng ta chứng minh đi."
Lý Trạch xoa tay cười khà khà: "Chẳng phải chúng ta chuẩn bị từ lâu rồi sao, xem tôi đây."
Dứt lời anh ta rướn cổ hét thật lớn: "AI"
Tiếng hét long trời lở đất, mọi người vô thức nhìn về phía anh ta.
Khổng Tiêu phối hợp: "Sao vậy sao vậy?!
Vân Mộng Hạ Vũ
Lý Trạch vén tay áo la hét thảm thiết: "Tôi bị trùng độc cắn rồi, tôi sắp c.h.ế.t rồi, sắp c.h.ế.t tôi rồi, cứu mạng!”
Chỉ thấy anh ta câm một con sâu to cỡ con gián, cánh tay đen cả một mảng, nhìn qua có vẻ trúng phải loại độc rất mạnh, độc đã thấm vào xương cốt.
Lý Trạch ném sâu ra ngoài, dọa cho đám người trong bộ tộc lục tục lùi về phía sau.
Bởi vì đó là loại trùng độc có tiếng của Bắc Nhung, sức sống của nó rất mãnh liệt, xuân hạ thu đồng mùa nào cũng có, độc tính rất mạnh. Một khi bị nó cắn, trừ việc dùng thảo dược giảm bớt chất độc ra, còn lại chỉ có thể dựa vào chính mình, chịu đựng được thì sống, không thì chết.
Khi kẻ đó c.h.ế.t vì trúng độc, toàn thân đều có màu đen, giống với tình trạng cánh tay Lý Trạch hiện tại.
Người trong bộ tộc nói oang oang bằng tiếng Bắc Nhung, có người vội vàng chạy đi lấy thảo dược đắp lên cho Lý Trạch.
A Cổ Lạp nghiến răng, cuối cùng không thắng nổi lương tri của mình, vội đi tới hỗ trợ kiểm tra cánh tay của Lý Trạch.
Hiện trường gà bay chó sủa, chỉ có Giang Đình im lặng đứng một bên.