Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 538
Cập nhật lúc: 2024-11-14 11:36:03
Lượt xem: 8
Nếu hôm nay không có quân tiếp viện, cô lại không đánh thắng Khố Liệt Hãn thì bọn họ chỉ có thể chạy trốn, dùng thuốc nổ cản phía sau.
Khổng Tiêu quyết đoán nói: "Đều lui ra sau, néml"
Cô bắt lấy cánh tay Tạ Ninh rôi mấy người chạy vê phía Giang Đình. Lý Trạch lấy thuốc nổ ra, đốt cháy kíp nổ rôi ném về phía đám quân Bắc Nhung đang đuổi theo phía sau, hét lớn một tiếng: "Nằm sấp xuống!"
Cả đám vội nằm xuống, Giang Đình cũng nhân cơ hội này nhảy lên đã vào cơ thể cao lớn của Khố Liệt Hãn rồi sau đó nhanh chóng lui về phía sau.
"Âm" một tiếng nổ lớn vang lên.
Lỗ tai ai nấy đều ù lên, cát đá và m.á.u tươi bay tán loạn đầy trời. Sức nổ của thuốc nổ khiến đám người Bắc Nhung bị đẩy bay vào tường, ngã rạp trên mặt đất. Một tòa thạch điện ở gần trực tiếp bị nổ sập.
Một lúc sau, khói bụi tan đi, hiện trường chỉ còn một mảnh hỗn độn và tiếng kêu la thảm thiết.
Đám người Giang Đình nâng nhau dậy từ trên mặt đất, ai nấy đêu mặt mày lấm lem.
Bên phía Bắc Nhung không ai dám tiến lên, tất cả mọi người đều sợ hãi. Bọn họ không biết thứ đám người Giang Đình lấy ra là cái gì mà có thể phát ra tiếng như tiếng Lôi Công rống giận, lại còn có uy lực lớn đến thế.
Mà lúc này, ánh mắt Giang Đình ngưng lại, một tay đẩy Khổng Tiêu ra, lắc mình né tránh trường đao bổ tới từ sau lưng.
Chỉ thấy Khố Liệt Hãn hai mắt đỏ ngầu, trạng thái điên cuông như muốn cược hết tất cả liêu c.h.ế.t xung phong, đầy người sát khí xông tới.
Trận nổ mạnh vừa rồi làm ông ta lâm vào cảm giác khủng hoảng, đó là nỗi sợ khi nhân loại đối mặt với thứ mình không biết.
Ông ta sợ Giang Đình thật sự là Thần nữ của Bắc Nhung, ông ta sợ Giang Đình thật sự sẽ g.i.ế.c ông ta, sợ cơ nghiệp bản thân gây dựng hai mươi mấy năm bị hủy trong một sớm.
Ông ta cần phải g.i.ế.c Giang Đình, nhất định phải g.i.ế.c côi!
Tất cả mọi chuyện đều là tại cô, tại côi
Đối mặt với Khố Liệt Hãn trong trạng thái này, Giang Đình chỉ có thể né tránh. Chủ yếu là hiện giờ trong tay cô không có vũ khí nên không thể đón đỡ đòn tấn công của ông ta.
Đúng lúc này, một đoàn người cưỡi ngựa chạy nhanh như bay mà đến. Thấy cảnh tượng trước mắt, một người hô to: "Giang đại nhân! Đón kiếm!"
Giang Đình quay đầu lại, một thanh trường kiếm đang bay tới. Cô nhảy lên đón được, soạt một tiếng rút kiếm khỏi vỎ.
Kiếm này cũng được chế tạo từ huyền thiết, trải qua nhiều lần tôi luyện, lưỡi kiếm sắc bén lạnh lẽo như chủ nhân của nó, có thể khiến kẻ địch nhìn thấy mà run sợ trong lòng.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-538.html.]
Đây là kiếm Vấn Trần của Hạ Vân Sâm.
Tại sao kiếm Vấn Trần ở nơi này?
Mà người trên lưng ngựa lại không phải Hạ Vân Sâm, mà là Triệu Khinh Hồng!
Giang Đình hốt hoảng.
Hạ Vân Sâm đâu? Anh ấy đâu rồi? Tại sao anh ấy không tới?
Trong lúc nhất thời, cô không kịp phản ứng. Hiển nhiên Hạ Vân Sâm không tới nằm ngoài dự đoán của cô.
Nhưng chỉ chớp mắt sau, cô đã lấy lại tinh thân, nhanh chóng dùng kiếm đỡ lấy trường đao của Khố Liệt Hãn. Hai thanh binh khí va chạm, kiếm Vấn Trân phát ra âm thanh rung động kịch liệt.
Mắt thấy Khả hãn nhà mình lại đánh với Giang Đình, thủ vệ Bắc Nhung cũng không dám lại núp ở phía sau, cho dù đám người Giang Đình là yêu quái giáng thế thì bọn họ cũng phải cắn răng tiến lên đối chiến mới được.
Đám người Khổng Tiêu đương nhiên sẽ không để bọn họ tới gân Giang Đình, họ nhanh chóng tiến lên gia nhập cuộc chiến, ngay cả tân Quyết cũng nhảy xuống từ đỉnh thạch điện mà chạy tới.
Mà quân tiếp viện và Triệu Khinh Hồng mới tới cũng nhanh chóng xoay người xuống ngựa hỗ trợ, cuộc chiến dần trở nên kịch liệt. Những người theo tới đây đều là binh lính thân cận và trinh sát của Hạ Vân Sâm, ai nấy cũng đều có võ công cao người, nhất là Triệu Khinh Hồng c.h.é.m địch như bổ dưa nên đã giúp đám người Khổng Tiêu giảm bớt rất nhiều áp lực.
Triệu Khinh Hồng cầm kiếm, đứng chắn trước mặt Khổng Tiêu, ánh mắt nhanh chóng lướt qua khuôn mặt nàng, trâm giọng hỏi: "Em không sao chứ?"
Khổng Tiêu lau mặt, lạnh lùng nói: 'Không sao.'
Hai người liếc nhau, nhìn thấy nỗi nhớ và tình cảm trong mắt đối phương.
Nhưng đây là chiến trường, Khổng Tiêu nhanh chóng nói: “Anh đi giúp Giang đại nhân đi, chỗ này chúng em xử lý được! Nhanh lên!"
Triệu Khinh Hồng chỉ do dự trong nháy mắt, sau đó hắn thu kiếm lại, lao về phía Giang Đình. Mà lúc này, Khố Liệt Hãn cảm nhận được sức mạnh đang dần hao hết, ông ta đã gần kiệt sức.
Mà Giang Đình cũng không tốt hơn bao nhiêu, hai người đều là cắn răng cố g.i.ế.c nhau bằng được.
Giang Đình đang đợi, đợi cho Khố Liệt Hãn không còn sức chiến đấu, đợi đến khi đám Khổng Tiêu giải quyết đám vệ binh lại tới giúp cô. Nhưng Khố Liệt Hãn biết ông ta không chờ được.
Bởi vì hộ vệ của ông ta đã bị đồng lõa của Giang Đình bám lấy, các đại thân đều bị đau bụng ngồi trong nhà xí còn chưa ra, thủ lĩnh các bộ tộc chẳng những cũng ngồi trong đó mà trong lòng bọn họ còn hận ông ta c.h.ế.t đi, ước gì ông ta c.h.ế.t sớm một chút.
Mà con trai ông ta yêu nhất đã chết, những đứa con khác lại chẳng có ai hữu dụng.