Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 546
Cập nhật lúc: 2024-11-14 11:36:18
Lượt xem: 9
Giang Đình?
Lý Trường Hoằng hơi ngạc nhiên.
Giang Đình là ai?
Là Giang Đình ở Hạ gia quân? Cái người mà mặt ngoài là quân sư của Hạ gia quân nhưng thực tế lại là gian tế của Bắc Nhung ư?
Không phải cô ta đã về Bắc Nhung sao?
Không phải Hạ Vân Sâm bởi vì cô ta mà bị phán tội thông đồng với địch và phản quốc sao? Lúc này y còn đang bị nhốt trong thiên lao ở kinh thành đó!
Lý Trường Hoằng suy nghĩ một chút, tuy do dự nhưng cuối cùng vẫn quyết định thử xem Giang Đình muốn làm gì.
"Mời người ta vào đi.'
"Vâng! Đại nhân!"
Lý Trường Hoằng ngồi ngay ngắn, như chuẩn bị nghênh địch.
Dù sao lúc trước anh ta ở chung một chỗ với Giang Đình luôn không xảy ra những chuyện không tốt.
Đến giờ anh ta còn nhớ rõ, lần trước đến quân doanh Hạ gia quân, anh ta say rượu đùa giỡn Giang Đình vài câu, kết quả suýt thì bị cô biến thành thái giám. Giờ nghĩ lại phía dưới vẫn thấy đau.
Không lâu sau, Giang Đình bình tĩnh bước vào.
"Ôi, Lý đại nhân Lý đại nhân! Lâu rồi không gặp, nhớ ngài quát”
Giang Đình cười hì hì chắp tay hành lễ.
Lý Trường Hoằng nhìn vẻ mặt cô mà không khỏi toát mồ hôi lạnh, chắc chắn Giang Đình đang tính kế gì đói
Anh ta cảnh giác xua tay: "Không cân đa lễ, mời ngồi. Hôm nay cô tới là vì chuyện gì thì nói thẳng đi." Giang Đình ngồi xuống bên cạnh anh ta, hơn nữa còn không khách khí mà tự rót trà cho bản thân.
Lý Trường Hoằng tiếp tục cảnh giác, anh ta đánh giá Giang Đình, thấy Giang Đình ở Bắc Nhung một thời gian mà sau khi trở về lại như không hề có gì thay đổi, vẫn là dáng vẻ thiếu niên anh tuấn kia.
Thậm chí nụ cười trên mặt cũng chưa thay đổi, không hề giống dáng vẻ bị gió lạnh ở Bắc Nhung tàn phá.
Lý Trường Hoằng theo bản năng đưa tay vuốt cái cằm râu ria lởm chởm của mình. Mấy ngày nay thật sự quá bận, làm anh ta cảm giác như mình già đi mười tuổi!
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-546.html.]
Giang Đình uống trà nóng xong thì mới nói: Lý đại nhân, sao ngài lại nhìn tôi như thế?"
Lý Trường Hoằng lạnh lùng nói: "Không thể nhìn à? Mặt cô đắt lắm sao? Có chuyện gì thì nói nhanh.”
Giang Đình cười tươi rói: Được, vậy tôi vào thẳng vấn đề chính. Lần này tôi tới đây là muốn hợp tác với ngài. Tôi hy vọng chúng ta chung tay kéo Tứ hoàng tử xuống ngựa."
Nói xong cô còn bổ sung: "Đương nhiên, ngài có thể đưa ra bất kỳ điều kiện gì, tôi sẽ suy xét.'
Nhưng Lý Trường Hoằng vẫn nhìn chằm chằm cô một lúc lâu, cuối cùng đau đớn nói: "Không được, tôi vẫn thích chơi với đàn ông hơn, không thích phụ nữ.ˆ
Giang Đình: ....
"Gì chứ? Dáng vẻ của cô đúng là nam không ra nam, nữ không ra nữ nhưng dù gì cô cũng là phụ nữ, tôi nào còn có hứng thú gì nữa?”
Trên mặt đây vẻ chê bai, Lý Trường Hoằng ngồi về chỗ cũ, nghĩ thâm may mà ban đầu anh ta không giành được Giang Đình, nếu không phát hiện thiếu hiên mình thèm thuồng lâu nay là phụ nữ thì không chừng bị dọa sợ đến nỗi liệt dương.
Đột nhiên,'Rầm!" một tiếng động lớn vang lên. Một thanh trường kiếm bị đặt mạnh xuống bàn khiến Lý Trường Hoằng sợ tới mức suýt nữa nhảy bật lên.
Anh ta nổi trận lôi đình, xoa bên tai suýt bị điếc, giữ tợn quát: "Cô làm gì đấy?"
Dứt lời, anh ta cũng cầm lấy bội kiếm của mình, lập tức định rút kiếm ra.
"Muốn đánh nhau phải không? Đây là tự cô tìm chết!"
Anh ta chưa từng gặp ai kiêu ngạo như Giang Đình. Thân là gian tế Bắc Nhung mà cô dám chạy thẳng đến quân doanh Đại Dĩnh, còn dám ra tay với chỉ huy sứ một doanh như anh ta?
Chỉ cần anh ta ra lệnh một tiếng là có thể gọi tới hơn vạn người, cho dù Giang Đình có lợi hại thế nào thì cũng có thể đánh thắng thiên binh vạn mã sao?
Nhưng Giang Đình còn kiêu ngạo hơn trong anh ta nghĩ, cô nhanh tay lẹ mắt nhấc kiếm của mình lên, ấn đuôi bao kiếm lên mu bàn tay anh ta. Trước khi kiếm của Lý Trường Hoằng kịp ra khỏi vỏ đã bị cô đẩy ngược lại vào vỏ kiếm.
Xương tay Lý Trường Hoằng suýt thì bị gấy làm anh ta tức đến đầu bốc khói. Tại sao sức của Giang Đình lớn như vậy? Cô ta có thật là phụ nữ không thế?
Anh ta cắn răng nói: "Người Bắc Nhung các cô đúng là dã manl"
Giang Đình vui vẻ đáp lại: "Đàn ông đánh không lại phụ nữ nên bắt đầu công kích phân biệt chủng tộc hả?"
Lý Trường Hoằng tức giận mà không làm được gì, ngồi vê chỗ nói: "Tôi không hiểu cô đang nói gì. Cô bảo ta hợp tác với cô thì tôi được lợi gì?" Giang Đình nhướng mày nói: “Cái mạng nhỏ của ngài có thể giữ được còn không phải là lợi ích sao? Còn cả tính mạng mấy trăm người nhà Lý gia của ngài nữa."
Lý Trường Hoằng quay đầu, ánh mắt sắc bén nói: "Cô..."
Giang Đình nói: "Chắc không cân tôi nói thì ngài cũng biết. Tứ hoàng tử chính là hổ dữ ăn thịt người không nhả xương. Lý gia và Hạ gia đều bị theo dõi, hoặc là bị hổ dữ ăn sạch hoặc hợp sức diệt hổ. Nhưng chỉ dựa vào Lý gia thì hẳn là không làm được phải không? Nếu không bây giờ ngài cũng không ở lại Dự Châu nho nhỏ này."