Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 555
Cập nhật lúc: 2024-11-14 11:36:33
Lượt xem: 9
Đó là quan thân cận của Tứ hoàng tử, thấy lão phu nhân vội vàng nói: "Hạ quan xin thỉnh an lão phu nhân, thỉnh an hai vị phu nhân."
Lão phu nhân hừ lạnh một tiếng, nói: "Không biết hôm nay chư vị tới đây vì chuyện gì, hãy nói thẳng ra đi."
Trên mặt tên quan thân cận lộ ra nụ cười, nhưng giọng điệu lại có phân mỉa mai, nói: "Điện hạ phái thuộc hạ đến tặng người một món quà lớn, hy vọng lão phu nhân vui lòng nhận cho."
Gã ta đưa chiếc hộp gỗ trong tay ra, quản gia bên cạnh bà phu nhân nhanh chóng nhận lấy, mở nắp hộp gỗ theo ý chỉ của lão phu nhân.
"AI"
Đột nhiên, vài tiếng hét chói tai vang lên, quản gia sợ đến mức hai tay run lên, chiếc hộp trong tay bịch một cái rơi xuống đất.
Chỉ thấy chiếc hộp rơi xuống đất lăn một vòng, ba ngón tay đứt lìa đẫm m.á.u từ bên trong rơi ra.
Thuộc quan lui về phía sau vài bước, để bản thân tránh khỏi loạn côn của Hạ gia mà chết, lúc này mới nói: "Đây là ngón tay gấy của Hạ chỉ huy sứ, nếu y không nhận tội, thứ lần sau đưa tới chính là một bàn tay."
Người Hạ gia nhìn chằm chằm ngón tay gấy kia, vừa sợ vừa giận. Ánh mắt Hạ phu nhân đỏ lên, giơ ngón tay chỉ vào tên thuộc quan, khuôn mặt nhăn lại, giọng nói sắc bén: "Các ngươi... Khinh người quá đáng!"
Lão phu nhân cũng nhắm mắt, suýt chút nữa đứng không vững, ma ma bên cạnh vội vàng đỡ lấy bà.
Theo quy tắc của thiên lao, nếu thế gia đại tộc như thế này vào tù, không có chứng cứ tuyệt đối, hoặc phạm nhân sống c.h.ế.t không nhận tội thì không thể định tội cho người đó được.
Hiện giờ Hạ Vân Sâm đang ở trong tình huống như vậy.
Thông thường, nếu một người đang ở trong tù không thể bị kết án, rất có thể kẻ thù của người đó sẽ âm thâm mua chuộc người canh gác bảo người đó "tự sát bỏ mình" ở trong ngục tù.
Nhưng Hạ Vân Sâm là mồi nhử Tứ hoàng tử dùng để dụ dỗ Giang Đình, chắc chắn mạng của y vẫn an toàn.
Thuộc quan nói: "Vụ án này hôm nay được giao cho điện hạ nhà ta làm quan chủ thẩm, ngài cố ý hạ lệnh, cho phép nhà các người một cơ hội thăm hỏi, các người cũng nên khuyên nhủ Hạ chỉ huy sứ sớm ngày nhận tội đi. Tránh khỏi nỗi khổ da thịt, điện hạ sẽ tấu lên để Thánh Thượng anh minh tha cho một mạng, nể tình cả Hạ gia luôn trung thành, chiến công hiển hách, tha cho Hạ gia các người... Hal" Thuộc quan vẫn chưa nói xong, đột nhiên một con d.a.o ngắn bay tới trước mặt, hắn ta chỉ cảm thấy một luồng ánh sáng lạnh lẽo chợt lóe lên trước mắt. Con d.a.o ngắn này c.h.é.m đứt một sợi tóc mai của hắn ta, sau đó đ.â.m vào cây cột bên cạnh hắn ta một cái bụp, phát ra tiếng keng nặng nà.
Thuộc quan thét chói tai một tiếng, hoảng sợ ôm đầu của mình, cúi xuống nhìn tóc rơi lả tả trên mu bàn chân, đảo tròng mắt mới phản ứng lại, đầu của mình vẫn còn ở trên cổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-555.html.]
"AI? Là ail Ai dám mưu hại mệnh quan triều đình!"
Các hộ vệ của thuộc quan lập tức rút kiếm ra, cảnh giác đối với người Hạ gia, mà hộ vệ gia đinh Hạ gia cũng không phải quả hồng mềm, lập tức giơ vũ khí lên giằng co với nhau.
Lúc này, một người vóc dáng cao thẳng bước từ trong đám người ra, khuôn mặt cô nghiêm nghị, đôi mắt lạnh như băng nhìn thuộc quan, nói: "Xin lỗi, trượt tay thôi."
"Cô... Cô cô cô! Cô là người phương nào?”
Thuộc quan đánh giá khuôn mặt của Giang Đình, đột nhiên trong lòng lộp bộp, tên trong lòng sắp nói ra nhưng lại không thể mở miệng được.
Giang Đình bước nhanh về phía hắn ta, đám người thuộc quan sợ tới mức liên tục lui về phía sau.
Người khác không biết, nhưng bọn họ lại biết, đây chính là người tạo ra thuốc nổ, bảo vệ biên thành, g.i.ế.c người như ngóe, cuối cùng còn là sát thần san bằng vương thất Bắc Nhung.
"Cô cô cô... Cô muốn làm gì?"
Giang Đình khẽ cười một tiếng, rút con d.a.o ngắn ra, cắm vào vỏ, thản nhiên nói: "Đưa con d.a.o của tôi lại đây."
Cô nhìn chằm chằm thuộc quan nói: "Tứ hoàng tử nói cho chúng tôi một cơ hội vào thăm à?”
Lúc này thuộc quan mới nhớ tới mục đích chuyến đi này, nói: "Đúng vậy, hơn nữa chỉ có thể đi một người."
Giang Đình gật đầu: "Vậy thì... Vậy anh ta có chỉ định ai đi không?"
Thuộc quan thầm nghĩ thì đây chẳng phải để dẫn dụ cô sao! Không phải cô yêu Hạ Vân Sâm lắm à? Cô không lo lắng cho cái mạng nhỏ của y sao?! Cô mau đi thăm đi!
Giang Đình không đợi hắn ta trả lời, tự hỏi: "Bạn bè có thể đi không? Chắc là có thể đi nhỉ, được, vậy để tôi đi."
Cô cười như không nhìn tên thuộc quan, trán thuộc quan toát mồ hôi lạnh, kiên trì nói: "Vậy cô chuẩn bị đi, khi trời tối sẽ có người của thiên lao tới đón cô.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đợi sau khi thuộc quan bình tĩnh lại thì thật ra đã chạy trối c.h.ế.t rồi, lúc này người Hạ gia mới gỡ lớp vỏ kiên cường đó xuống, người thì vẻ mặt u sầu, người thì nhỏ giọng khóc nức nở.