Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 576
Cập nhật lúc: 2024-11-14 20:51:47
Lượt xem: 5
Cũng may trong kinh thành không thiếu lương thực, quần áo hay nhà ở, tất cả dân chúng đều được bố trí thỏa đáng.
Mọi người trong kinh thành đều đang chờ đợi Tứ hoàng tử phát động tấn công.
Kinh thành là nơi bị động nhất, có thể trì hoãn được lúc nào hay lúc ấy, tốt nhất là kéo dài cho đến khi quân tiếp viện đến.
Còn vài ngày nữa là đến Tết, dù đang là thời chiến nhưng người dân vẫn chuẩn bị đón năm mới đơn giản.
Hạ phủ cũng không ngoại lệ, người hầu tìm vải cất trong nhà ra may quần áo mới cho chủ tử, lại lấy những mảnh giấy còn sót lại từ năm ngoái cắt thành lưới cửa sổ rồi dán khắp nơi, nhà bếp cũng làm rất nhiều món ăn nhẹ khiến dạ dày của đám người Tạ Ninh no căng.
Trên đường phố dần dần có nhiều quây hàng, trên đường cũng có thợ thủ công bán một số đồ dùng, khu phố có không khí năm mới, mọi thứ trông yên tính và đẹp đẽ.
Tuy nhiên, vào buổi trưa ngày hôm đó, Giang Đình đang dùng cơm cùng với Hạ gia thì bất ngờ nghe thấy một tiếng nổ lớn cách đó không xa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiếng "bùm' nổ vang lên thật lớn, tựa như thiên lôi tức giận chấn động đến mức khiến người ta điếc tai tạm thời, bàn ghế rung chuyển dữ dội, thậm chí còn có bụi từ trên mái nhà rơi xuống.
"AI" Thím sợ đến nỗi cái bát trong tay cũng rơi xuống đất, vỡ thành nhiều mảnh.
Những người giúp việc và các bà mẹ đứng xung quanh sợ hãi đến mức hét lên.
Giang Đình và Hạ Vân Sâm vô thức nhìn nhau, vẻ mặt cả hai đều tối sầm lại.
Bởi vì âm thanh này rất quen thuộc với họ, đó là tiếng thuốc nổi
Giang Đình đột nhiên đứng dậy: "Mau! Mọi người vào đường hâm nhanh lên!"
Cô nhìn Hạ Vân Sâm và nói: "Hạ phủ giao cho anh nhé.'
Hạ Vân Sâm gật đầu, lập tức, Giang Đình lao ra ngoài như một cơn lốc.
Hạ phu nhân đỡ lão phu nhân ra đến cửa, người giữ cửa lo lắng nhìn ra ngoài: "Vẫn phải tới sao ạ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-576.html.]
Trước đó, đám người Giang Đình đã sớm cảnh báo mọi người rằng quân địch có thể sẽ thả thuốc nổ trước khi tấn công kinh thành, đến lúc đó mọi người đừng làm gì cả mà hả cứ trốn vào trong hầm trước nhất càng sớm càng tốt, đợi khi nào vụ nổ ngừng rồi hãy ra ngoài.
Người nhà Hạ gia đều biết Giang Đình đang vội vàng chỉ đạo mọi người sơ tán, nhìn bóng lưng cô dần xa, đám người lão phu nhân không khỏi cảm thấy hai mắt nóng lên, giơ tay lên lau nước mắt.
Hạ Vân Sâm chậm rãi đi tới, giúp đỡ lấy lão phu nhân, nói: "Bà nội, mẹ, mọi người nhanh chóng vào đường hầm đi, bên mặt đất đã không ổn định rồi."
Nói xong, y quay sang người quản gia đang hoảng sợ nói: "Chú Dương, hãy làm theo những bước mà chú đã luyện tập trước đó nhé."
Chú Dương kịp phản ứng, vội vàng gật đầu: "Nào nào, tất cả đi theo tôi! Nhanh lên!"
Đám người vừa chạy ra khỏi sân, một quả thuốc nổ bất ngờ rơi xuống sân bên cạnh, một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, những hạ nhân gần đó đều bị sóng khí hất tung xuống đất, gạch đá cát và mái ngói văng tứ tung khắp nơi, đập vào mọi người.
Nhưng bọn họ không hê dám dừng lại nhanh chóng đứng dậy chạy vào đường hâm một cách có trật tự như đã diễn tập từ trước.
Hạ Vân Sâm bảo vệ lão phu nhân và những người khác nhanh chóng đến lối vào đường hầm, chủ tử đi trước hạ nhân theo sát phía sau, bỗng dưng Hạ phu nhân quay đầu lại hét: "Tam thiếu gia đâu, Vân Sâm đâu? Tại sao nó không vào?”
Quản gia lau mồ hôi nói: "Tam thiếu gia, cậu ấy, cậu ấy, cậu ấy..."
Ông ấy đột nhiên chỉ vào phía xa một bóng người, vỗ đùi nói: "Tam thiếu gia ở bên kia"
Hạ phu nhân nhanh chóng đuổi theo, kêu lên: "Vân Sâm! Con quay lại đây! Trên người con vẫn còn vết thương đó!" Hạ Vân Sâm hơi dừng bước, quay đầu nhìn thoáng qua, sau đó quyết tâm tàn nhẫn giơ kiếm lên, sử dụng khinh công nhảy qua tường viện, mất bóng.
Hạ phu nhân bật khóc, nước mắt như mưa, chỉ có thế cắn răng lùi lại.
Sau khi Giang Đình chạy ra khỏi chính viện, cô nhanh chóng gặp đám người Triệu Khinh Hồng, Khổng Tiểu từ các phương hướng tới. Một đám người tụ tập đông đảo lại, vẻ mặt ai nấy đều trang nghiêm, ánh mắt kiên định, mọi người nhìn nhau không nói lời nào. Tất cả đều nhìn Giang Đình và chờ đợi mệnh lệnh của cô.
Giang Đình nhìn lên phía chân trời, cảm nhận được hướng gió.
Phong cách hôm nay phi thường hoành tráng, gió Bắc gào thét, giống như ma quỷ giương móng vuốt, phía chân trời có một số chấm đen nhỏ cưỡi trên gió, đó là tàu lượn chạy bằng sức gió do Tứ hoàng tử phát triển, bên trên có mang theo thuốc nổ.
Những quả thuốc nổ này được anh ta thiết kế khéo léo, ngòi nổ được đốt cháy trước khi thả ra, ngòi nổ được chế tạo đặc biệt sẽ không bị gió dập tắt nhưng khi ngòi nổ cháy đến một mức độ nhất định, chúng sẽ đốt cháy lưới thuốc nổ, khiến quả thuốc nổ rơi từ trên cao xuống và khi ngòi nổ còn còn lại cháy hết, chúng sẽ phát nổ.