Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 581
Cập nhật lúc: 2024-11-14 20:51:56
Lượt xem: 10
Bụi bặm và gạch vụn bay tứ tung, Giang Đình nhắm mắt lại, cảm giác được trong lúc hỗn loạn, có ai đó đang dùng thân thể che chắn cho cô, bảo vệ cô khỏi mọi tổn thương.
“Hạ Vân Sâm, Hạ Vân Sâm!"
Giang Đình giấy giụa nhưng Hạ Vân Sâm lại nắm lấy vai cô, giọng nói lạnh lùng của y vang lên trên đầu cô: "Đừng cử động, nó còn chưa dừng lại đâu."
Khoảnh khắc tiếp theo, một quả thuốc nổ khác lao tới, lân này gân hơn, đánh vào đám đông. Giang Đình cảm thấy như thế giới đang quay cuồng, Hạ Vân Sâm ném cô vào góc, mặt đất dưới chân cô rung chuyển, tiếng kêu la thảm thiết của các tướng sĩ không ngừng vang lên.
Giang Đình nắm chặt hai tay đặt lên trước mắt cô, đau đớn tự trách mình: "Tại sao, tại sao em không nghĩ ra cách nào...
Hạ Vân Sâm ôm chặt cô trong vòng tay, áp vào má cô: "Không phải lỗi của em, không phải lỗi của em... Bọn chúng dùng hết thuốc nổ sẽ dừng lại..."
Lúc này Giang Đình đột nhiên đẩy y ra, bám vào tường leo lên, cô cúi đầu nhìn người mình yêu, hưng phấn nói: "Em đã nghĩ ra cách rồi, em đã nghĩ ra cách rồi! Anh ở đây đợi em, đừng đi đâu hết!"
Nói xong cô quay người bỏ chạy, vụ nổ vẫn còn tiếp tục, gạch vụn bay khắp nơi, một mảnh thành lâu kinh đã sụp đổ, các tướng sĩ nằm trên mặt đất run rẩy ôm đầu.
Lúc này họ mới ngẩng đầu nhìn lên, thấy Giang Đình đang chạy xuyên qua đám đông, vừa chạy vừa lấy từ trong n.g.ự.c ra vật gì đó.
“Giang đại nhân!" “Giang đại nhân!"
Giang Đình không trả lời, cô cầm một sợi dây ném ra ngoài, năm chiếc móng sắt ở đầu sợi dây móc vào cây cột, cô kéo kéo để chắc chắn rằng sợi dây đã ổn định rồi nhảy lên thành lâu, tóm lấy sợi dây và nhảy xuống dưới thành lâu.
Mọi người sợ hãi đến mức nín thở vội vàng leo lên, bất chấp nguy hiểm nhào tới trên tường thành.
Khổng Tiêu và Lý Trạch gấp đến mức kêu lên: "Đại nhân! Tại sao ngài lại nhảy xuống!"
'Sư phụt Sư phụ!" Lý Trạch hét lên vừa định nhảy theo song đã bị người đó kéo lại.
Anh ta quay lại với đôi mắt đỏ hoe, nhìn thấy Hạ Vân Sâm vẻ mặt nặng nề ôm mình: "Cậu đi chịu c.h.ế.t à?"
Vẻ mặt Lý Trạch cứng đờ.
Triệu Khinh Hồng ôm vai Khổng Tiêu, an ủi cô: "Chúng ta phải tin tưởng cô ấy"
Khổng Tiêu gật đầu trong nước mắt. Mọi người nhìn xuống, chỉ thấy Giang Đình một tay nắm lấy dây thừng, đạp bức tường lao người ra bên ngoài, tựa nhiên một vị thân giáng xuống nhắm về phía khẩu pháo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-581.html.]
Đám người bên dưới đều sợ hãi trước cảnh tượng "Người nhảy từ trên cổng thành" này, còn tưởng rằng cô tới là để g.i.ế.c binh lính điều khiển khẩu pháo bèn đồng loạt chĩa vũ khí vào cô.
Nhưng mục tiêu của Giang Đình hoàn toàn không phải là họ mà là khẩu đại pháo.
Cô xoay người trên không, quấn sợi dây quanh eo, nhanh chóng lấy que lửa ra rồi đốt ngòi nổ của quả thuốc nổ, khi vung người đến điểm xa nhất, cô nhắm quả thuốc nổ trong tay vào miệng nòng pháo và ném nó thật mạnh.
Lúc này quân địch mới nhận ra được ý đồ của cô, cô vậy mà muốn cho nổ đại pháo!
"Toi rồi, nhanh..."
"Bùm——"
Một tiếng nổ lớn chấn động bầu trời, quân địch phía dưới đều bị dọa sợ đến hôn phi phách tán, nơi nơi đều là mưa m.á.u thịt nát, quả thuốc nổ từ trong bộ phận nòng pháo nổ tung khiến toàn bộ đại pháo đều nổ theo, vỡ tan thành từng mảnh. Các mảnh vụn nhỏ bé sắc bén bừa bãi cướp đi sinh mạng của những người xung quanh.
Trong khoảnh khắc, bên dưới chính là một màn mưa máu, tiếng kêu tang tóc vang vọng khắp nơi.
Mà thủ phạm đơn thương độc mã tiến vào trại địch cho nổ đại pháo đã theo sợi dây lùi lại, trèo lên tường thành, nhanh nhẹn rời đi.
Các tướng sĩ trên thành lâu kích động hét chói tai, vừa giơ tay vừa hoan hô, tựa như đang chào đón sự trở lại của người anh hùng.
Giang Đình cũng cảm thấy hưng phấn, cô ném sợi dây ở thắt lưng ra, sau đó nhào tới trước mặt Hạ Vân Sâm: "Em làm được rồi! Em làm được rồi!"
Hạ Vân Sâm vươn tay đỡ lấy cô, ôm cô vỗ võ lưng: "Đúng vậy."
Sau đó y buông ra, nắm lấy sợi dây mà Giang Đình đã dùng, Giang Đình lập tức giữ tay y lại: Anh làm gì vậy?”
Hạ Vân Sâm cụp mắt xuống, bình tĩnh nói: "Còn lại bốn khẩu pháo."
Giang Đình nắm lấy sợi dây: "Không được, anh còn bị thương, để em đi."
Mà lúc này Triệu Khinh Hồng và một võ tướng cấp cao khác đã bắt đầu buộc dây. Nhã Như cũng không hề chịu thua kém, khinh công của cô ta là giỏi nhất trong số những người này, loại chuyện vặt này chính là lúc cô ta phát huy sự có ích của bản thân rồi. Nhưng Tần Quyết đã ngăn cô ta lại: "Nhã Như, đưa sợi dây cho tôi."
Nhã Như trừng mắt: "Tại sao?"
Tần Quyết lắc đầu: "Để tôi đi, cô không phải là người Đại Dĩnh, không cần phải mạo hiểm như vậy. Hồi Hộc đang chờ cô trở vê.
Vân Mộng Hạ Vũ
Anh ta biết rõ, vừa rồi Giang Đình thành công thuận lợi như vậy là bởi vì thân thủ của cô lợi hại, hơn nữa lúc đó quân địch còn chưa kịp phản ứng, nếu bây giờ bọn họ muốn lặp lại chuyện đó lân nữa, nhất định sẽ vô cùng khó khăn hơn lần đầu rất nhiều.