Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 586
Cập nhật lúc: 2024-11-14 20:54:09
Lượt xem: 10
"Nếu tôi đoán không lâm, nhiệm vụ của anh phải hoàn thành bao gôm việc phải để Hạ Vân Sâm c.h.ế.t trận ở biên thành, sau đó khi biên thành thất thủ, lại thu phục Triệu Khinh Hồng làm thuộc hạ chiến đấu đến c.h.ế.t vì anh, lật đổ Hoàng đế, Thái Tử, Nhị hoàng tử. Cuối cùng san bằng Bắc Nhung, nhất thống thiên hạ.
Thế nhưng những việc này anh đều không hoàn thành, cho nên bị hệ thống cảnh cáo. Hạ Vân Sâm chưa chết, biên thành vẫn còn đó, Triệu Khinh Hồng không để ý tới anh, Bắc Nhung cũng trở thành vật trong tay tôi, vì thế anh rất tức giận đúng không?
Cho nên hiện tại thời hạn của anh đã đến, hệ thống chỉ cho ngươi một cơ hội cuối cùng, đó là g.i.ế.c tôi và Hạ Vân Sâm, chiếm lấy kinh thành và lên ngôi, sau đó thôn tính Bắc Nhung, để anh miễn cưỡng bù đắp nhiệm vụ trước đó. Có cần tôi đoán xem hệ thống sẽ trừng phạt anh bằng cách nào không?
Mỗi lân Giang Đình nói một lời, sắc mặt Du Nghiêu liền tái nhợt.
Giang Đình tiếp tục: "Thế nào hả thượng tá Du, mạt tướng nói có đúng không?”
Cô ngước mắt lên và nhìn thẳng vào anh ta. Hai người dường như lại xuyên không trở lại thời điểm họ vẫn còn ở tận thế.
Khi đó Giang Đình luôn đánh không lại Du Nghiêu, cho nên Du Nghiêu luôn trịch thượng nhìn cô, lạnh lùng nói: "Thiếu tá Giang à, lân sau cố gắng hết sức nhé."
Giang Đình cười nói: "Đáng tiếc anh không còn lân sau nữa rồi. Trước kia tưởng chừng như mỗi lần tôi đều bị anh làm cho hoảng sợ, chật vật không thôi nhưng thật ra, mỗi bước tôi đều là thắng lợi. Thượng tá Du à, kiếp sau hãy cố gắng hết sức nhé."
Ánh mắt Du Nghiêu dần dần trở nên cực kỳ hung ác, rình rập Giang Đình như rắn độc: "30 chưa phải là Tết, Cô xác định người thắng sẽ là cô à?”
Giang Đình gật đầu, làm như trâm ngâm nói: "Có phải anh đang nói tới lệnh công thành tối nay không?”
Du Nghiêu không nói gì, vẻ mặt cực kỳ lạnh lùng.
Giang Đình nói: "Nếu như bây giờ tôi g.i.ế.c anh, anh nói xem, rắn mất đầu rồi thì bọn họ còn sẵn sàng bán mạng không?”
Du Nghiêu liên tục cười khẩy: "Con người của tôi không quan tâm quá trình mà chỉ nhìn kết quả, chỉ cần đêm nay có thể chiếm được kinh thành, cho dù c.h.ế.t cũng có thể sống lại."
Giang Đình nhẹ nhàng nhận xét: 'Hệ thống của anh thực sự mạnh mẽ, vì vậy anh đang dùng chính mình làm môi nhử tôi đến đây để đồn trú ở kinh thành không có người chỉ huy?”
Du Nghiêu: "Đúng vậy, nếu không có cô, kinh thành đã bị chiếm từ lâu rồi. Nhưng nếu hôm nay cô đã đến đây, cũng đừng hòng nghĩ đến việc rời đi nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-586.html.]
Giang Đình nói: "Ôi trời, không phải anh thật sự cho rằng kinh thành thủ vững được đến bây giờ đều là công lao của một mình tôi đấy chứ? Thượng tá Du à, anh vẫn tự đại như xưa nhỉ. Anh vẫn luôn như vậy, coi thường tất cả mọi người, anh cho rằng chúng ta là người xuyên không thì có thể làm trùm ở thời đại này sao?
Hôm nay nếu như anh thua, anh sẽ biết được lý do vì sao. Bởi vì tôi có đồng bạn, có người sánh bước cùng tôi, có người tôi yêu và tôi cũng yêu họ. Sau lưng tôi có ngàn ngàn vạn vạn người ủng hộ, mà tôi cũng chưa bao giờ xem bản thân mình cao hơn người ở thời đại này. Còn anh ấy à, tội nghiệp quá, anh chỉ có một mình.
"Anh luôn cho rằng người khác rất ngu ngốc, đúng thật anh và tôi đều là người cải tạo gen nhưng anh có biết, chúng ta là do người bình thường cải tạo không? Chúng ta thật sự giỏi hơn bọn họ sao?
Lúc ban đầu tôi vốn không muốn đấu với anh. Nếu anh không muốn g.i.ế.c Hạ Vân Sâm, tôi và anh nước sông không phạm nước giếng, cuối cùng chỉ cần anh lên ngôi Hoàng đế, anh sẽ không phải chết. Nhưng anh lại nhất quyết muốn đạt đến sự hoàn mỹ, quét sạch mọi trở ngại. Thế giới này không phải hễ anh muốn gì là được đó đâu!"
Nhìn vào ánh mắt của Giang Đình, Du Nghiêu cảm thấy sau lưng không biết vì sao mà toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
Anh ta nắm c.h.ặ.t t.a.y nói: "Chỉ có kẻ yếu mới cần đồng bạn, tôi không cần bọn họI"
Lúc này, bên ngoài vang lên âm thanh hỗn loạn, có người hét lên: "Điện hạ! Không xong rồi!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Du Nghiêu sắc mặt ngưng tụ, cao giọng nói: "Xảy ra chuyện gì?"
"Hạ Vân Sâm dẫn quân đồn trú kinh thành vào doanh trại rôi!"
"Điện hạ! Không xong rồi! Hạ gia quân, còn có... Quân tinh nhuệ Bắc Nhung đều đến cả rồi!"
"Loảng xoảng", sắc mặt Du Nghiêu tối sâm, anh ta vung ta đập vỡ mấy chiếc tách trên bàn, gâm gừ: "Sao bọn họ có thể đến nhanh như vậy!!!"
Anh ta nhìn Giang Đình: “Cô đã làm gì vậy? Cô đã làm gì hả!"
Giang Đình mỉm cười nói: "Người khôn ngoan sẽ luôn phạm sai lầm. Thượng tá Du à, chỉ riêng bộ não của anh làm sao có thể so sánh với nỗ lực tập thể của chúng tôi hửm?”
Cô giải thích đơn giản: "Ở Tây Vực, có một loại xe bảo mã cao và khỏe hơn ngựa Trung Nguyên của chúng ta nhiều. Lúc tôi ở Bắc Nhung đã vô tình gặp được một thương nhân Ba Tư, hắn đã giúp tôi dắt mối và mua mấy trăm con ngựa, sau đó thuận lợi đưa đến Bắc Nhung. Hơn nữa ngựa Bắc Nhung vốn dĩ mạnh hơn chúng ta rồi, thế nên đội quân tinh nhuệ Bắc Nhung và Hạ gia quân đến sớm hơn nửa ngày cũng không phải chuyện gì lạ."