Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 60
Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:56:50
Lượt xem: 50
"A...
Quả thật Giang Đình tức điên mà, cả người cô nằm ngang cúi rạp ở trước yên ngựa, phần xương cột sống nhô lên sau gáy ngựa chống vào bụng cô, khiến cô suýt nữa thì ói hết cơm trưa ra.
Chân cô vùng vẫy trong không trung hai cái, định thay đổi tư thế của mình, giây tiếp theo Hạ Vân Sâm đã xoay người lên ngựa, ngồi ở trên yên ngựa, dù bận vẫn ung dung mà nhìn cô.
"Con mẹ nó, ngài... Giang Đình cắn răng thấp giọng mắng một câu, mãi mới có thể gắng sức ngồi dậy một chút.
Lương tâm của Hạ Vân Sâm trỗi dậy, duỗi tay túm cô một cái, giúp cô lật người qua ngôi ở trên lưng ngựa.
"ĐỊ" Giây tiếp theo, con ngựa đỏ thâm dưới thân đã phi ra ngoài.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dây cương bị Hạ Vân Sâm nắm, Giang Đình chỉ có thể nằm sấp xuống ôm lấy cổ ngựa.
"Lính bếp sao?" Hạ Vân Sâm chậm rãi nói ra ba chữ này, giống như cảm thấy có chút thú vị.
Giang Đình nằm bò không dám nhúc nhích.
Cô biết lúc nấy Tần Quyết báo cáo lại mấy biểu hiện lúc ngựa hoảng sợ của cô khi ở trên lưng ngựa, đã làm vị đại nhân Chỉ huy sứ này nhìn thấu lớp ngụy trang của cô.
Lúc này cô chỉ ôm tâm trạng bất chấp tất cả, quyết định giả c.h.ế.t đến cùng.
Hạ Vân Sâm cũng không biết đang nghĩ gì, chỉ nói: "Cậu là lính bếp à?”
Giang Đình "Dạ" một tiếng, hoảng sợ nói: "Đúng vậy, đại nhân, hôm nay tiểu nhân ra ngoài chăn dê... Đúng rồi, dê của tôi vẫn còn đang ở bên kia sông..."
Hạ Vân Sâm cười một tiếng, có vẻ tâm trạng không tôi, chân kẹp bụng ngựa một cái thả chậm tốc độ.
"Cậu biết cưỡi ngựa không?”
Giang Đình: "Biết một chút, đã từng học ở nhà."
"Biết b.ắ.n tên không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-60.html.]
"Không biết không biết không biết! Người đó là do Tần Quyết b.ắ.n bị thương, hồi trước anh ấy là người ở Thần Tiễn doanh."
Hạ Vân Sâm nhìn dáng vẻ giả vờ sợ hãi này của Giang Đình, lại nhớ đến cô ăn vụng ở bếp nhỏ của đầu bếp doanh mấy tháng trước, y lại muốn cười. Nhưng cũng không vạch trân cô, nói: "Lá gan không nhỏ."
Dứt lời, y kéo dây cương một cái, quát: “Đi” Con ngựa nhân được mệnh lệnh lập tức tăng tốc, phi ra ngoài giống như tên rời cung.
Giang Đình ôm cổ ngựa, bị trận xóc nảy lên xuống giày vò muốn chết, tim gan phèo phổi đều như sắp nứt ra.
"Đừng nằm bò, ngồi thẳng lên!" Giọng nói của Hạ Vân Sâm ở trong gió to có vẻ hơi mơ hồ, ngay sau đó sau cổ cô đã bị một bàn tay to túm lấy nhấc lên.
Hai người nhanh chóng đuổi theo hàng ngũ ky binh phía trước, rôi sau đó dừng lại ở bờ sông, vài người đi tới dòng sông nâng t.h.i t.h.ể của hai tên quân địch lên.
Ky binh thấy lạ mà nói: "Vết thương trên cổ người này bị tạo thành như thế nào vậy... Cứ như ám khí vậy, xuyên thẳng qua cổ họng."
Tần Quyết và Giang Đình nghe vậy thì liếc nhau, đều im miệng không lên tiếng. Giang Đình lấy mấy cái túi giấy kia từ trong n.g.ự.c ra, nói: "Đại nhân, đây là thuốc mà hai người chuẩn bị đổ vào trong sông.'
Hạ Vân Sâm hơi nâng cằm, một thân binh ở bên cạnh chạy tới nhận lấy.
"Cậu định quay vê luôn cùng bọn ta, hay là muốn đi chăn mấy con dê đó của cậu?"
Giang Đình: "Hả... ?"
Bên kia sông, ba lính bếp còn lại thấy Giang Đình và Tần Quyết ở chung với mấy người Chỉ huy sứ, đều sợ hãi, còn tưởng rằng hai người đã gây ra chuyện SIẾ
Đàn dê cũng bị ky binh hung thân ác sát dọa sợ, chạy trốn khắp nơi.
Hạ Vân Sâm cho vài người sang bờ bên kia giúp đuổi đàn dê, tuy rằng y dò hỏi Giang Đình. Nhưng cũng không có ý định cho cô xuống ngựa, mà là dẫn đầu đám ky binh đi thẳng về hướng quân doanh.
Sau khi trở về quân doanh, Giang Đình phát hiện bâu không khí của cả đại doanh đã hoàn toàn khác so với lúc bọn họ mới rời đi. Bầu không khí như thể đã trở nên căng thẳng hơn, các binh lính giờ này mọi hôm kết thúc tập luyện thì đang hoạt động tự do đều không thấy bóng dáng.
Hạ Vân Sâm xoay người xuống ngựa, đi nhanh về phía doanh trướng của mình, Giang Đình và Tần Quyết thì bị đưa tới một doanh trướng khác để thẩm tra.
(Hạ Vân Sâm: Lần đầu cưỡi ngựa chung mà không được ôm vợ, dỗi!
Giang Đình: Cút, tối nay ngủ WC nhá!)