Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 62
Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:56:54
Lượt xem: 37
Giang Đình với Tần Quyết vui vẻ, vội vàng chắp tay ôm quyên: "Đa tạ đại nhân!"
Lúc hai người trở lại đầu bếp doanh, đã qua giờ cơm chiều, cũng không ai phần cơm cho bọn họ, bởi vì buổi tối hôm nay toàn doanh đề phòng, không cho phép binh lính hoạt động tự do, sau khi ăn xong thì ở lại trong doanh trướng không được ra ngoài.
Giang Đình đoán, đây có lẽ là đang quét sạch gian tế trong doanh.
"Giang Đình! Tân Quyết! Các anh cuối cùng cũng trở vê!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Cửa doanh trướng vừa xốc lên, Tạ Ninh đã nhào tới, ôm chặt Giang Đình, xem xét trái phải xem hai người có bị thương hay không.
"Chúng tôi không sao, buông tay buông tay." Giang Đình đẩy Tạ Ninh một cái, thằng nhóc này ép cô đến nỗi sắp thở không nổi rồi.
Tần Quyết hỏi: "Hôm nay trong doanh đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Tạ Ninh nghe vậy thì vẻ mặt thay đổi, giống như nhớ tới chuyện gì không hay.
Hà Kính ở bên cạnh nói: "Lúc buổi chiêu kho lương thảo suýt nữa thì bị đốt, may mà phát hiện kịp, dập lửa kịp thời, chưa cháy quá nhiều."
Tần Quyết trầm ngâm nói: "Quả nhiên là có gian tế trà trộn vào."
Hà Kính gật đâu: "Dạo này Bắc Nhung càng ngày càng ngông cuồng, Đại Dĩnh và Bắc Nhung lại có đại chiến không ít, đúng rồi, hôm nay các cậu đã gặp phải chuyện gì vậy?”
Giang Đình bèn kể lại sơ qua chuyện đã xảy ra hôm nay, lược bớt đi quá trình cô g.i.ế.c người.
Tạ Ninh nghe xong thì nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, quan tâm nói: “Đúng là dọa người mà, anh vẫn ổn chứ, buổi tối liệu có gặp ác mộng không?”
Hà Kính cười nhạo một tiếng: "Chỉ là kẻ địch c.h.ế.t mà thôi, giống như g.i.ế.c heo ấy mà, có gì mà phải sợ."
Tạ Ninh bất mãn nói: "Giang Đình vẫn còn nhỏ tuổi mài"
"Không sao đâu, yên tâm đi.' Giang Đình vỗ nhẹ lưng Tạ Ninh: "Ta đói bụng, còn có gì ăn không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-62.html.]
Tần Quyết đã lục lọi đồ ở trong ngăn tủ: "Không cho phép ra khỏi doanh trướng thì không thể nấu cơm, còn có ba quả dưa leo và hai quả cà chua."
Dứt lời, anh ta quay đầu nhìn về phía Tạ Ninh: “A Ninh, đến lúc ngươi phải hy sinh rồi."
Giang Đình cũng cười, nhìn chằm chằm vào Tạ Ninh. Tạ Ninh đơ người, nước mắt lưng tròng cực kỳ không nỡ mà cống hiến thịt khô quý giá và đồ ăn vặt của mình ra.
Sáng sớm hôm sau, Giang Đình vừa mới rửa mặt xong, lúc vẫn còn buồn ngủ mà cầm bát xếp hàng chờ cơm sáng, chú Chung đã gọi cô và Tần Quyết đi rồi.
Trong doanh trướng của chú Chung, lân đầu tiên Giang Đình gặp được tất cả quản sự của đầu bếp doanh.
Trong ba người quản sự, chú Chung quản phòng bếp lớn, đồng thời cũng là chủ quản sự, hai người còn lại lần lượt quản kho lúa và phòng bếp nhỏ.
Chú Chung hỏi trước tiên: "Giang Đình, Tần Quyết, hôm qua hai người các cậu lập công lớn, nhưng ta nghe Lưu Thiên hộ đại nhân nói các cậu không muốn điều khỏi đầu bếp doanh sao?"
Giang Đình với Tân Quyết đều gật đầu nói phải.
Quản sự của phòng bếp nhỏ nói không khách sáo: "Không rời khỏi đầu bếp doanh, chúng ta lại không thể bạc đãi công thần, xem ra ba người chúng ta phải từ chức lùi về sau rồi."
Giang Đình vẫn còn nhớ người này, lúc trước Chu Đông muốn để cô vào phòng bếp nhỏ làm việc vặt, lại bị quản sự của phòng bếp nhỏ xếp người thay thế.
Ngay lập tức Giang Đình cũng không cho ông ta sắc mặt tốt, nói: "Hai người chúng tôi chẳng qua là ăn may mà thôi, chú Chung xem có chỗ nào trống thì giao cho chúng tôi là được, chúng tôi không chọn việc."
Quản sự kho lúa ở bên cạnh nói: "Hay là để cho hai người bọn họ tự chọn đi, bây giờ chỗ nào cũng đều thiếu người cả.
Đợi kỳ luyện tập ba tháng của các tân binh kết thúc, sau đó đưa vài người đến đầu bếp doanh, đến lúc đó, mới coi như là đủ người.
Chú Chung cười nói: 'Hai người các cậu muốn làm gì? Cứ thoải mái nói ra"
Ý của câu này là, kể cả Giang Đình muốn đến làm chưởng bếp ở phòng bếp nhỏ, vậy cũng được.
Sắc mặt của quản sự ở phòng bếp nhỏ nhất thời trở nên khó coi.