Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 83

Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:57:33
Lượt xem: 20

Chẳng qua tốt xấu gì anh ta đã ở quân doanh bảy, tám năm, sóng to gió lớn nào chưa từng thấy, nên lúc này cũng không phàn nàn, đang tìm cách để các tướng sĩ ăn được cơm.

Chú Chung trâm giọng hỏi: "Chu Đông, các cậu mang bao nhiêu đồ ăn vê?"

Chu Đông chỉ vào đống bao tải sau lưng, đáp: "Chưa đến ba xe, tất cả đều là khoai tây và đậu đũa, không có thời gian lo mấy món khác."

Thân binh của Trịnh đồng tri nói: "Trịnh đồng tri có dặn, thức ăn trưa nay không thể làm Hạ gia quân mất mặt, đầu bếp doanh các người phải nghĩ cách làm hài lòng mấy vị đại nhân kia."

"Không có đồ ăn thì chúng tôi phải làm sao giờ?" Đám lính bếp gấp đến độ đỏ mặt tía tai, đây không phải chuyện nói miệng là có thể giải quyết.

Thân binh lạnh lùng nói: 'Đó là việc của các người, các người là lính bếp, chẳng lẽ không làm nổi việc này à?"

Dứt lời, anh ta xoay người rời đi, để lại một đám lính bếp tức điên phía sau.

Vân Mộng Hạ Vũ

Chu Đông thở dài, nói: "Chú à, giờ làm sao?”

Trong lúc nhất thời, chú Chung cũng không nghĩ ra cách gì, ông ấy vô thức nhìn đám người Giang Đình: “Các cậu có cách gì hay không?”

Phải ra món nhanh, không được trễ giờ cơm, lại phải có thịt, không được làm Hạ gia quân xấu hổ.

Lính bếp ở đây liếc nhìn lẫn nhau.

Tầm mắt Giang Đình lướt qua một đống bao tải đó, cô ngẫm nghĩ một chút rôi mở miệng: "Tôi có một ý tưởng này, chỉ là hơi mạo hiểm."

Mọi người vừa mừng vừa sợ, lập tức hỏi: "Nói mau, là cách gì?"

Giang Đình chậm rãi nói: "Tôi cảm thấy có thể thử cơm trộn khoai tây đậu đũa xem sao.

"Cơm trộn? Đó là thứ gì?"

Giang Đình giải thích: "Cơm trộn là một loại món ăn ở quê hương tôi, nói đơn giản chính là trộn cơm và đồ ăn chung với nhau."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-83.html.]

"Trộn chung với nhau? Có ngon không?”

'Là cơm rang à?”

Giang Đình sờ cằm, cô cũng không biết nên giải thích sự khác nhau giữa cơm trộn và cơm rang như thế nào, chỉ nói khẳng định: "Ngon, ngon hơn cơm rang, có thịt có rau, rất ngon."

Cô suy nghĩ rồi nói bổ sung: "Tôi có thể bảo đảm hương vị sẽ không tệ, nhưng không có hai món một canh, không biết các đại nhân cấp trên có trách chúng ta hay không... Tâm trạng của các lính bếp đều không tốt cho lắm, nếu như cuối cùng chuyện này bị trách tội hay bị phạt thì chắc chắn sẽ là đầu bếp doanh bọn họ, cho dù đối tượng mà người đứng đằng sau muốn nhắm vào rõ ràng là toàn bộ Hạ gia quân.

Đầu bếp doanh chính là người đứng mũi chịu sào.

Nghe Giang Đình nói như vậy, Chu Đông dẫn đầu nói: "Nếu Giang Đình đã nói ăn ngon thì đừng do dự nữa, chuyện tới nước này chỉ còn cách làm thử theo như lời cậu ta nói thôi!

Anh ta nhìn vê phía chú Chung nói: “Chú, chú xem...”

Chú Chung gật đầu, sau khi bàn bạc với quản sự kho lương bèn nói với Giang Đình: "Giang Đình, buổi trưa hôm nay, tất cả mọi người của phòng bếp lớn đều giao cho cháu sắp xếp."

Mọi người đồng loạt nhìn Giang Đình, mấy người Tạ Ninh không khỏi lo lắng cho Giang Đình, một người mới thật sự có can đảm gánh vác trách nhiệm lớn như vậy ư?

Nhưng không ngờ Giang Đình lại tỏ ra rất bình tĩnh, cười nói: "Được."

Kiếp trước tốt xấu gì cô cũng từng dẫn dắt cấp dưới thực hiện nhiệm vụ không dưới một trăm lần, quân hàm đều được tích lũy từ chiến công thật sự, sắp xếp mấy chục người nấu cơm thì có gì khó đâu.

Còn một canh giờ nữa là đến giờ ăn cơm, chú Chung đi phòng bếp nhỏ lấy hết khoai tây dự trữ tới, có khoảng mười mấy cân, tuy không nhiều nhưng có chừng nào hay chừng đó.

Giang Đình nhanh chóng chia lính bếp thành ba nhóm.

Một nhóm người cho gạo đã vo xong vào nồi, một nhóm người nấu canh rau dại, còn nhóm người đông nhất thì bắt đầu xử lý thịt và rau củ theo hướng dẫn của Giang Đình.

Thịt ban đầu được thái lát giờ đổi thành cắt hạt lựu, khoai tây và đậu đũa sau khi gọt vỏ bỏ cuống thì cắt thành hạt lựu và đoạn ngắn.

Mười mấy người cùng nhau làm, nhất thời trong phòng bếp đâu đâu cũng là tiếng cắt thái "Cạch cạch cạch'.

Loading...