Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 87

Cập nhật lúc: 2024-11-10 09:57:41
Lượt xem: 33

Các lính bếp nghe vậy thì đều thở phào nhẹ nhõm, thi nhau đáp: "Cảm ơn đại nhân! Chúng tiểu nhân biết rồi!"

Binh lính thân cận gật đầu, đi tới quan sát trong nồi một lượt, tò mò nói: "Sắp đến giờ cơm rồi, các cậu đã chuẩn bị cơm nước xong chưa? Trận so tài ở bên ngoài đại doanh sắp kết thúc rồi."

Các lính bếp vội nói: "Xong rồi xong rồi! Vừa mở nắp nồi!"

Chú Chung nói: "Thức ăn không đủ nên chúng tôi bèn nghĩ ra một cách, cho cả thịt rau cơm vào chung một nồi, chắc chắn hương vị sẽ không kém."

Điều này khiến binh lính thân cận có chút ngạc nhiên, cơm trong nồi trông có vẻ rất ngon, đây là cách mà đầu bếp doanh nghĩ ra à?

Anh ta hỏi: "Đây là món gì... Ờm, cơm gì cơ... 2ˆ Giang Đình cười nói: 'Cơm trộn khoai tây đậu đũa."

Binh lính thân cận không hiểu cho lắm, khen ngợi: "Không tồi, ngửi đã thấy thơm, các tướng sĩ sẽ hài lòng thôi."

Dứt lời anh ta bèn trở về báo cáo cho Hạ Vân Sâm.

Vân Mộng Hạ Vũ

Không lâu sau đã có người tới thông báo bắt đầu ăn cơm, Giang Đình chỉ huy mọi người múc cơm ra cho vào trong thùng gỗ to để đưa cơm, để tất cả lên trên xe đẩy.

Các tướng sĩ so tài xong bèn nối đuôi nhau trở lại trong doanh trại để ăn cơm và nghỉ ngơi, còn đám lính bếp của đại doanh Tây Bắc đóng quân ở bên kia bờ sông thì xây dựng bếp lò ngay tại chỗ, nấu canh thịt ở hướng đầu gió, mùi thịt kia thổi tới theo gió khiến các tướng sĩ Hạ gia quân vừa tức vừa ghen ty.

Trên sân thi đấu, người của hai doanh trại đã liêu mạng so tài, ở ngoài sân đấu còn muốn chửi nhau vài câu cách bờ sông.

Binh lính của Hạ gia quân thi nhau suy đoán, cũng không biết hôm nay đầu bếp doanh của nhà mình sẽ nấu món gì, kiểu gì cũng nên có canh thịt để uống chứ nhỉ.

Các binh lính đi rửa mặt và rửa tay trước, sau đó bưng bát đũa đi xếp hàng nhận cơm.

Đại tướng quân và thứ sử Biên thành dẫn một nhóm quan viên đi tới, Hạ Vân Sâm và hai chỉ huy đồng tri cũng đi cùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-87.html.]

Bọn họ đi đến phía trước nhất vậy xem hôm nay các tướng sĩ bình thường ăn gì.

Trên trán Trịnh đồng tri toát ra mồ hôi lạnh, nếu như đồ ăn do đầu bếp doanh đưa tới giống như ngày thường, chỉ có cơm ngô canh rau dại và tương đặc gì đó, đại tướng quân sẽ nghĩ như thế nào, liệu các tướng sĩ có làm ầm ï hay không?

Hạ Vân Sâm lại rất bình tĩnh, nửa gương mặt bên dưới mặt nạ không hề có chút gợn sóng nào.

Các tướng sĩ vội vàng chào hỏi nhóm người đại tướng quân, đại tướng quân cười xua tay, ra hiệu bảo bọn họ lấy cơm đi.

Lính bếp lo sợ mở nắp thùng gỗ ra, đầu tiên là một thùng canh rau dại, các binh lính liếc nhìn một cái, thế mà không phải canh thịt, chẳng lẽ thịt ở trong đồ ăn?

Thùng gỗ tiếp theo được mở ra, để lộ một thùng cơm, một thùng cơm xanh xanh đỏ đỏ em nhỏ mừng nhưng binh lính không mừng!

Sau đó thì hết rồi... Hết rồi?

Thức ăn đâu? Thức ăn ở đâu?

Các binh lính lập tức bàn tán âm ï. Binh lính thân cận bên cạnh Hạ Vân Sâm vội vàng lớn tiếng ho khan hai tiếng, các binh lính nhớ tới các ông lớn còn ở đây, vội vàng ngậm miệng lại, yên tĩnh như gà.

Nhưng trong lòng mọi người bắt đầu oán trách, một ngày quan trọng như vậy, thế mà không có thêm đồ ăn!

Lính bếp phụ trách chia cơm sợ đến nỗi run cả tay, múc cho mỗi tướng sĩ một bát canh rau dại, một bát cơm trộn khoai tây đậu đũa đầy ắp, bởi vì hôm nay nấu nhiêu cơm nên cơm cũng được chia nhiều hơn ngày thường, nhô lên như một ngọn núi nhỏ.

Binh lính đã được chia cơm bưng bát, đột nhiên kêu lên: "Ôi mẹ ơi! Thơm quá đi!”

Người phía sau rướn cổ tới tới: 'Cơm này sao thế, có khác gì ngày thường?"

"Rất khác luôn, trong này có khoai tây, có đậu đũa, còn có thịt! Thịt còn không ít nữa đó!"

Một lính bếp to gan nói: "Đây là món ăn mới mà đầu bếp doanh đặc biệt nghiên cứu cho kỳ rèn luyện quân sự của hai quân lần này, gọi là cơm trộn khoai tây đậu đũa, trước đây mọi người đã từng uống trà sữa rồi đúng không, đều là do cùng một người nghiên cứu ra đấy!"

Loading...