Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 89
Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:57:44
Lượt xem: 41
Món cơm vốn bình thường nhạt nhẽo lại được trao cho một loại hương vị phong phú, các loại gia vị vừa phải, cũng không lấn át nhau, lại không khiến người ta cảm thấy nhạt nhẽo, độ mềm của cơm cũng vừa phải, không khô đến mức nghẹn, cũng không nhão nhoét, là một loại cảm giác từng hạt rõ ràng.
Cảm giác ăn từng miếng cơm khiến cho người ta dâng lên một niêm hạnh phúc ở sâu trong lòng, một loại cảm giác rằng hóa ra đây chính là sống.
Kết hợp với canh rau dại, các tướng sĩ ăn vô cùng thỏa mãn, xoa bụng rồi ợ ngay một cái, trong này có mỡ có thịt, chắc chắn buổi chiêu sẽ không đói quá nhanh.
Đám quan viên tới từ Biên thành vốn chẳng ôm hy vọng gì với "Đồ ăn tầm thường" ở trong quân doanh này, chẳng qua là giả vờ giả vịt ở trước mặt đại tướng quân mà thôi.
Nào ngờ sau khi ăn mấy miếng lại bị bất ngờ, sau đó càng ăn càng ngon, vốn không thể dừng lại được, cho đến khi trong bát trống trơn, trong bụng no căng, lúc này mới thỏa mãn đặt đũa xuống.
"Hay lắm, không ngờ một bát cơm bình thường lại có thể làm ra được hương vị ngon như vậy, nên gọi lính bếp của các quân doanh khác đến chỗ các cậu học hỏi."
Đại tướng quân khen ngợi không hề keo kiệt, những quan viên khác cũng bắt đầu thi nhau khen ngợi.
Cả người Trịnh đồng tri đứng ngồi không yên, Hạ Vân Sâm và một chỉ huy đồng tri khác thì khiêm tốn đáp lại.
Lại nói tới đâu bếp doanh, cho dù bọn họ có mười lá gan thì đám lính bếp cũng không dám đi lấy đồ ở trong yến tiệc, đó đều là thịt cá, ngay cả dê cũng bị thịt ba con, giữ lại để buổi tối hâm nóng vẫn ăn được.
Nếu đám lính bếp bọn họ ăn thật, có thể Trịnh đồng tri sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t bọn họ.
Chú Chung lại bảo người nhanh chóng vo gạo nấu cơm, nhóm lính bếp hơn một trăm người ăn một bữa cơm trộn tương đơn giản, chú Chung hứa chờ sau khi kỳ rèn luyện quân sự của hai quân kết thúc sẽ thêm đồ ăn cho mọi người.
Các lính bếp đêu không kêu than gì, dù sao hôm nay không bị trách phạt đã là niềm vui bất ngờ rồi.
Sau khi ăn cơm xong, mấy người Giang Đình đi ra bờ sông rửa ráy rồi trở lại trong doanh trướng nằm xuống.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-89.html.]
Tạ Ninh nghĩ lại vẫn còn sợ hãi: "Ôi buổi sáng hôm nay làm tôi sợ muốn chết, đúng là thần tiên đánh nhau người phàm gặp nạn mà, đám rùa rụt cổ của đại doanh Tây Bắc này, có gan thì tìm chỉ huy sứ đại nhân khiêu chiến đi, bắt nạt lính bếp chúng ta thì có gì mà giỏi giang chứ.”
Tần Quyết cười nói: "Cũng may là có Giang Đình."
Tạ Ninh nói phụ họa: "Đúng thế đúng thế, Giang Đình giỏi thật, sau này tôi không bái Bồ Tát nữa, tôi bái Giang Đình."
Giang Đình cười mắng: "Thôi đi, anh khen tôi hay rủa tôi đấy?"
"Đương nhiên là khen anh rồi, trong lòng tôi, anh là giỏi nhất!"
Hà Kính đột nhiên nói: "Buổi sáng đại doanh Tây Bắc thua."
Giọng điệu của anh ta có thêm mấy phần hàm ý sâu xa.
Mấy người Giang Đình nhìn ra được, Hà Kính không hề buông bỏ chuyện đi vào đầu bếp doanh giống như vẻ bề ngoài. Tâm này năm ngoái, anh ta là tiểu kỳ, đã từng thể hiện xuất sắc ở trong trận so tài, đánh bại đối thủ, giành được một phần chiến thắng cho Hạ gia quân, bây giờ lại chỉ có thể nghe ngóng tình hình với đồng đội cũ.
Ngoài anh ta ra, năm ngoái Tần Quyết cũng từng toát mồ hôi ở trên sân b.ắ.n tên.
Tạ Ninh cảm nhận được sự lúng túng trong bầu không khí, vội vàng mắng to mấy câu đại doanh Tây Bắc hèn hạ vô sỉ, sau đó mới bảo mọi người nhanh chóng nghỉ ngơi.
Lúc chiều, thức ăn bị kẹt giữa đường cuối cùng cũng được đưa đến, ngoài ra, các địa chủ còn tặng thêm một ít rau để lấy lòng, thoáng cái thức ăn đã trở nên nhiều đến nỗi ăn một bữa không hết.
Lúc mấy người chú Chung đang suy tính nên nấu món gì, binh lính thân cận của Hạ Vân Sâm tới, vẫn là người mà buổi sáng bọn họ từng gặp.
Binh lính thân cận cười nói: "Mọi người không cần lo lắng, tôi tới để truyền lời, các tướng sĩ rất hài lòng với cơm trưa hôm nay, chỉ huy sứ đại nhân khen ngợi mọi người làm rất tốt."