Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Ý ngẩng mặt nhìn người vừa bị mình đ.â.m sầm vào, lại liếc xuống nắm đ.ấ.m vẫn đang đè lên n.g.ự.c người ta.
Ồ, cô vừa đ.ấ.m nhầm vào đầu bếp xinh đẹp của mình rồi...
Cô cứ tưởng là Lâu Thượng hay Thẩm Tinh Ngộ cơ chứ!
Ngại ngùng? Áy náy?
Không đời nào!
Sau vài giây suy nghĩ điềm nhiên, Tô Ý bật người nhảy lên, hai tay vòng qua cổ Vân Yến, đôi chân thon quấn chặt lấy eo nam nhân.
"Đầu bếp... à không, bạn trai à, anh cuối cùng cũng về rồi! Em đói quá đi!"
Chữ "bạn trai" nghe càng vô tâm lại càng giả tạo, nhưng nửa câu sau thì hoàn toàn chân thật.
Vân Yến khóe mắt giật giật, đôi môi mím chặt tố cáo nội tâm không hề bình thản.
Giằng co giữa ý định quăng Tô Ý ra xa hay túm cổ lôi đi, cuối cùng hắn đành phật ý đỡ lấy eo cô gái, bước dài vào phòng.
"Tô Ý, giày của em đâu?"
Ngồi trên giường, Tô Ý đung đưa đôi chân trần, nghiêm túc suy nghĩ: "Giày rơi mất tiêu rồi."
(Lúc đá người thì rơi đó.)
"Phòng đồ bên cạnh hình như còn dép lê."
Vân Yến liếc nhìn cô gái tỏ ra vô tư, bỗng thấy mệt mỏi vô cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-nu-phu-xinh-dep-trong-truyen-mat-the-duoc-nam-chinh-cung-chieu-den-nghien-hboe/chuong-13-4.html.]
Chợt nhớ lại đôi dép lê dính m.á.u đã thấy ở tầng một, hắn đành nhượng bộ.
"Chờ một chút."
Nhìn Vân Yến ngoan ngoãn đi lấy giày, Triệu Nhiễm kinh ngạc rồi quay ra hướng ban công ngắm cảnh.
Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.
Hôm nay thời tiết thật đẹp, nắng vàng gió mát.
Mặt ngoan ngoãn vâng lời này của hắn cô chưa từng thấy bao giờ!
Tô Ý ngồi trên giường thong thả chờ đợi.
Thực ra thì đi giày hay không cũng được.
Không lâu sau, Vân Yến trở lại với đôi dép lông màu vàng ngỗng, trông có vẻ không hợp với khí chất lạnh lùng của nam nhân chút nào.
Như chợt nhận ra việc mình làm thừa thãi, Vân Yến đau đầu đặt dép bên giường rồi nhanh chóng quay đi.
Tô Ý tự mình xỏ dép vào rồi lạch bạch chạy ra phòng khách.
"Vân Yến, đợi em chút nào!"
Chạy đi đâu vội, chưa đồng ý nấu ăn cho cô mà!
Triệu Nhiễm lặng lẽ quay người theo Tô Ý ra ngoài.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Cô cũng không biết, cô cũng không dám hỏi.