Xuyên Thành Phế Vật Của Đại Lục Chiến Hồn - Chương 32:
Cập nhật lúc: 2024-10-17 20:01:33
Lượt xem: 3
Đêm ấy, trong một gian khách sạn nhỏ.
Tiêu Phàm và Tiểu Kim cùng ở chung một phòng, với hai cái giường gọn gàng. Vừa vào phòng, Tiểu Kim đã quấn quít bên Tiêu Phàm, gầm nhẹ.
"Ta biết ngươi đói, ăn ít thôi, không còn nhiều đâu," Tiêu Phàm vừa nói, vừa lấy ra một viên Hồn Tinh Tứ Giai, lòng đau xót. Kể từ khi Tiểu Kim ăn Hồn Tinh, nó không thèm món nào khác. Hồn Tinh mà mẫu thân nó để lại giờ đã không đủ dùng nhưng may mắn, Tiểu Kim đã đột phá lên Tam Giai hậu kỳ, tương đương với cảnh giới Chiến Sư hậu kỳ.
Tiểu Kim gầm một tiếng rồi nuốt chửng viên Hồn Tinh, bắt đầu quá trình thôn phệ luyện hóa.
Tiêu Phàm bất đắc dĩ lấy ra một viên Tứ Giai Hồn Tinh khác, nắm chặt trong tay, tập trung hấp thu Hồn Lực bên trong. Những ngày qua hắn chủ yếu di chuyển, thời gian tu luyện rất ít. Nhưng giờ, hắn đã gần kề với bước đột phá lên Chiến Sư hậu kỳ.
"Kinh Lôi Quyết của gia tộc tuy có thể hấp thu Hồn Lực nhưng tốc độ không đủ cho nhu cầu hiện tại. Nếu vào Chiến Vương Học Viện, ta cần tìm một công pháp tốt hơn," Tiêu Phàm thầm nghĩ.
Đột phá Hồn Lực không chỉ là tiêu hao mà còn là sự rèn luyện không ngừng, cho đến khi đạt đến một bước cuối cùng, và sau đó khôi phục lại qua công pháp. Kinh Lôi Quyết chỉ là công pháp cơ bản của Tiêu gia, thích hợp cho những ai ở cảnh giới Chiến Sĩ trở xuống. Nếu không có U Linh Chiến Hồn, hắn chắc chắn sẽ không thể nhanh chóng đột phá như vậy.
Hắn nhớ lại lần đầu thôn phệ một viên Hồn Tinh Tam Giai đã suýt khiến kinh mạch hắn nổ tung. Giờ đây, Tiêu Phàm thận trọng hơn, hiểu rằng tu luyện phải đi từng bước chắc chắn, đây là quá trình cải thiện chất lượng.
Về phần chiến kỹ, Tiêu Phàm không mấy bận tâm. Hắn đã thu thập hơn trăm loại chiến kỹ từ Chiến Kỹ Các Tiêu gia, và dưới sự trợ giúp của Vô Tận Chiến Điển, đã thành công hợp nhất một vài loại thành Tam Phẩm Chiến Kỹ. Nếu vào Chiến Vương Học Viện, chiến kỹ sẽ không còn là vấn đề.
"Xem ra ta cần vào Chiến Vương Học Viện. Chỉ dựa vào bản thân là không đủ. Chẳng biết U Linh Chiến Hồn của mình thuộc phẩm cấp nào, liệu có thể vào Chiến Vương Học Viện không!" Tiêu Phàm cảm thấy bối rối.
Hắn vẫn không rõ phẩm cấp của U Linh Chiến Hồn, điều này khiến hắn lo lắng.
"Mặc kệ, hy vọng bảy ngày sau có thể vượt qua Chiến Hồn khảo thí," Tiêu Phàm hạ quyết tâm, toàn tâm đắm chìm trong Đan Điền, viên Tứ Giai Hồn Tinh dần dần nhỏ lại.
Bên ngoài, một ánh sáng u quang tỏa ra từ cơ thể hắn, như một cái lồng đèn màu đen, cùng với Hồn Lực mạnh mẽ lan tỏa. Hồn Lực cuồn cuộn trong người, rửa sạch kinh mạch toàn thân, hắn cảm nhận rằng mình sắp sửa có bước đột phá đến Chiến Sư hậu kỳ.
Trong khi đó, Tiểu Kim cũng đã nuốt xong viên Hồn Tinh, tiến vào trạng thái thiền định. Đột nhiên, cửa phòng mở ra, hai cái đầu thò vào.
"Thật bất ngờ, lại đang tu luyện! Thế này thì trời giúp chúng ta, nếu biết vậy đã phái một người tới, không cần chúng ta ra tay. Dù sao chúng ta cũng là thủ hạ của nhị thiếu gia."
Một người trong số đó lên tiếng, vẻ mặt lộ nét đắc ý.
"Dám đắc tội với nhị thiếu gia, phải chuẩn bị sẵn sàng cho cái chết! Giết hắn trước rồi nói, ngươi mang Hồn Thú kia về," hắn tiếp tục.
Một tên hắc y nhân từ từ tiến đến gần Tiêu Phàm. Trong lúc tu luyện, một tu sĩ thường rất kỵ bị quấy rầy—nhẹ thì bị tẩu hỏa nhập ma, nặng thì có thể mất mạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-phe-vat-cua-dai-luc-chien-hon/chuong-32.html.]
“Cứ g.i.ế.c hắn như vậy, chẳng phải quá tiện nghi cho hắn? Để hắn sống thì nhị thiếu gia sẽ càng vui hơn.” Trên khuôn mặt nam tử hiện lên một nụ cười tà ác.
Một cỗ Hồn Lực mạnh mẽ bỗng phát ra từ cơ thể hắn, biến thành lưỡi đao sắc bén lao thẳng về phía Tiêu Phàm. Tiêu Phàm đã cảm nhận được sự xuất hiện của hai người nhưng lúc này, hắn không thể cử động. Trong lòng, hắn gào thét gọi Tiểu Kim nhưng cô vẫn im lặng khiến Tiêu Phàm cảm thấy tuyệt vọng.
Trong Đan Điền, cỗ Hồn Lực đó như cơn gió gào thét, truyền đến một cơn đau nhói. Bỗng dưng, U Linh Chiến Hồn bộc phát, ngưng tụ thành một cái miệng lớn màu đen nuốt chửng Hồn Lực kia.
“Ân?” Hắc y nhân kinh ngạc, không thể tin nổi. Hắn, một Chiến Sư đỉnh phong mà lại không thể làm gì một tiểu tử chỉ có cảnh giới Chiến Sư trung kỳ?
Hắc y nhân không tin vào mắt mình, Hồn Lực lần nữa tụ lại, hóa thành vô số vũ khí sắc bén, như từng đám sương mù vây quanh Tiêu Phàm. Thế nhưng, Tiêu Phàm vẫn giữ nguyên vẻ bình thản khiến hắn tức giận.
“Mẹ kiếp, tiểu tử này thật kỳ quái! Nhất định phải nhanh chóng g.i.ế.c hắn!” Hắn nghĩ thầm. Sự thất bại trước một kẻ yếu hơn khiến hắn cảm thấy mất mặt.
Hô!
Hắc y nhân quyết đoán, trường đao trong tay c.h.é.m xuống Tiêu Phàm, lưỡi đao xé rách không khí, tạo ra một vệt sáng lạnh lẽo. Thiên địa linh khí xung quanh lập tức bị cuốn theo, lưỡi đao này có thể dễ dàng c.h.é.m một cường giả Chiến Tôn chứ không chỉ là một tu sĩ Chiến Sư trung kỳ.
“Chết đi!” Hắc y nhân gầm lên, khuôn mặt lộ vẻ dữ tợn.
Oanh! Những cơn khí lưu màu đen gào thét vây quanh Tiêu Phàm. Hắc y nhân bỗng cảm thấy cánh tay mình đau nhói, trường đao bị đánh bay, hắn loạng choạng lùi lại, suýt ngã xuống đất.
“Đại ca, xảy ra chuyện gì vậy?” Hắc y nhân gầy cao đứng bên cạnh kinh ngạc, không thể tin vào mắt mình. Hắn là Chiến Sư đỉnh phong mà vẫn chưa kịp xuất thủ đã bị đánh bay?
“Đến giúp ta!” Hắc y nhân sắc mặt khó coi, nhặt lại trường đao, lần nữa c.h.é.m thẳng vào Tiêu Phàm.
“Thiên địa linh khí thuần túy quá! Tiểu tử này thực sự chỉ là Chiến Sư cảnh?” Hắn trầm ngâm, không thể hiểu nổi.
Tiêu Phàm khi đột phá đã thu hút thiên địa linh khí vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ khiến tâm trạng họ không khỏi hoảng loạn.
“Nhất định phải g.i.ế.c hắn!” Một tên hắc y nhân khác quát, sát khí tràn ngập.
“Các ngươi thật sự muốn g.i.ế.c ta sao?” Đúng lúc đó, một âm thanh lạnh lùng vang lên. Tiêu Phàm đột ngột mở mắt, ánh mắt sắc bén như kiếm rút khỏi vỏ.
“Ngươi không phải đang đột phá sao? Sao có thể nhanh như vậy?” Hai hắc y nhân lộ vẻ kinh ngạc. Chỉ mới một thời gian ngắn mà tiểu tử này đã thành công đột phá đến Chiến Sư hậu kỳ?
“Người c.h.ế.t không cần phải biết.” Tiêu Phàm lạnh lùng đáp, thân hình như bóng ma lao về phía hai hắc y nhân.