Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1344

Cập nhật lúc: 2025-04-02 14:08:01
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đúng lúc này, một tiếng "keng" vang lên, khiến Dịch Xuyên giật mình. Cậu vừa va phải cái gì đó trong bóng tối, tim đập thình thịch.

Khi nhìn xuống, cậu thấy một cái chân cháy đen đang đung đưa, thoạt nhìn rất ghê rợn. Mẹ kiếp, thật sự dọa c.h.ế.t người!

Cảnh vật xung quanh thật sự rất chân thực. Bày trí này làm Dịch Xuyên có cảm giác như đang thám hiểm một nơi ám ảnh thực sự, chỉ cần lơ là một chút là sẽ tưởng như đang đối diện với những điều khủng khiếp.

Dịch Xuyên thở phào nhẹ nhõm một chút, lấy lại tinh thần và tiếp tục bước đi. Tuy nhiên, những tấm vải trắng dày đặc che khuất tầm nhìn, làm cho việc cậu tiến lên trở nên vô cùng khó khăn. Thỉnh thoảng cậu phải gạt chúng ra để có thể nhìn rõ.

Quá trình này hết sức gian nan, vì cậu không thể biết khi nào sẽ có một xác c.h.ế.t xuất hiện trước mặt mình. Đang đi, đột nhiên Dịch Xuyên cảm thấy có gì đó lướt qua, rồi một tiếng cười khẽ vang lên.

“Ha ha, ha ha ha…”

Giọng cười đó rõ ràng là giọng nữ, và mặc dù nghe có vẻ rất hay, nhưng nó lại khiến Dịch Xuyên cảm thấy rùng mình. Cậu không khỏi giật mình, mặc dù cậu biết đây chỉ là một hiệu ứng để quay phim, nhưng vẫn bị dọa sợ.

Khoan đã…

Cậu bắt đầu nghĩ, liệu Kỷ Hòa có nhớ nhầm kịch bản không? Người phụ nữ mặc đồ đỏ mà cậu vừa thấy chắc chắn là do Kỷ Hòa đóng, nhưng hình như cô ấy đã quên mất cảnh này. Cảnh "đường hầm" này chỉ có một mình cậu, còn cảnh đối thoại của hai người phải ở một căn phòng khác sau khi qua đường hầm.

Dù sao đi nữa, bây giờ cũng chỉ là diễn thử, Dịch Xuyên quyết định hét lớn từ xa về phía bóng người ấy: “Cô Kỷ Hòa, cô có nhớ nhầm không? Cảnh đối thoại của chúng ta không phải ở đây!”

Dường như Kỷ Hòa đã nghe thấy lời cậu, nhưng không nói gì, rồi đột ngột biến mất.

Dịch Xuyên tiếp tục đi tiếp, nhưng chỉ vài bước sau, một lần nữa sự kinh ngạc lại ập đến. Trước mặt cậu, đột nhiên xuất hiện hai xác c.h.ế.t cháy đen, khiến Dịch Xuyên không thể không hét lên.

“Mẹ kiếp! Ôi mẹ ơi, dọa c.h.ế.t tôi rồi!”

Cậu xoa đầu, cười ngượng ngùng. Xì… Đã biết đây là đồ giả, sao lại còn bị dọa sợ chứ?

Dù sao, cậu cũng phải tỉnh táo để không xảy ra sự cố khi quay chính thức. Nếu không, có thể sẽ làm hỏng cảnh quay và khiến cả mình và mọi người ngượng ngùng.

Ngay lúc này, Dịch Xuyên lại cảm thấy có gì đó bay qua sau lưng mình.

“Ai?” Cậu hoảng hốt quay lại.

Trong cảnh này, rõ ràng là chỉ có mình cậu thôi mà!

Đúng lúc đó, trước mắt Dịch Xuyên, bóng dáng của người phụ nữ mặc đồ đỏ lại xuất hiện lần nữa!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1344.html.]

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

“Ha ha, ha ha ha…”

Tiếng cười sắc nhọn của người phụ nữ ấy lại vang lên, khiến Dịch Xuyên nổi da gà. Cậu không khỏi hét lớn: “Này, Kỷ Hòa, không phải tôi đã nói với cô rồi sao? Chúng ta không có cảnh đối thoại ở đây!”

Lần này, Dịch Xuyên nhận ra có gì đó lạ. Kỷ Hòa rất cẩn thận, cô ấy chắc chắn không thể nhớ nhầm kịch bản như vậy. Hơn nữa, sau khi cậu nhắc nhở, cô ấy không thể nào vẫn còn ở đây được… Vậy người phụ nữ này là ai?

Người phụ nữ mặc đồ đỏ dường như cũng nhận ra sự nghi ngờ của Dịch Xuyên, nở nụ cười càng thêm quái dị.

Tiếng cười của cô ta vang vọng trong hành lang, khiến Dịch Xuyên cảm thấy như có gì đó đang dần trở nên không ổn. Cậu quyết định không thể ở lại đây thêm một giây nào nữa. Cậu muốn chạy trốn ngay lập tức.

Dịch Xuyên quay lại và chạy về phía cũ, trong lúc hoảng loạn không biết đã đụng phải thứ gì. Một xác c.h.ế.t treo trên trần nhà đột nhiên rơi xuống, đập vào đầu cậu.

“Á á á á á…”

Chết tiệt, bày trí gì mà rẻ tiền thế này!?

Dịch Xuyên ngã nhào xuống đất, dùng tay chân lùi lại, nhưng lưng lại đụng phải thứ gì đó. Khi quay lại, cậu phát hiện… đó là con ma nữ mặc đồ đỏ!

Tiêu rồi…

Cô ta xuất hiện sau lưng từ bao giờ thế này?

Tay Dịch Xuyên run rẩy, mặc dù cậu muốn bò đi nhưng đôi chân như không nghe lời, cứng đờ không thể di chuyển.

Ma nữ kia cúi xuống, ngồi xổm trước mặt cậu, rồi cười toe toét.

Một giọng nói quen thuộc vang lên: “Ha ha ha, bị dọa rồi chứ!”

“Dịch Xuyên, lá gan của cậu thật bé! Khán giả còn chưa bị dọa thì tôi thấy cậu đã bị dọa trước rồi.”

Dịch Xuyên ngạc nhiên nhìn cô ta, cuối cùng nhận ra đó là Cát Niệm.

Mặt cô ấy rất trắng do thoa phấn nền, môi đỏ tươi do thoa son. Kỹ thuật trang điểm quả thật rất cao tay, nhìn thoáng qua có thể dọa c.h.ế.t người.

Dịch Xuyên không nói nên lời, chỉ có thể nhìn Cát Niệm.

Cát Niệm cười tươi, nháy mắt với cậu, rồi nói: “Haizz, tôi chỉ muốn giúp cậu kích thích một chút linh cảm khi quay phim thôi mà? Lát nữa khi quay chính thức, cậu cứ diễn như bị dọa bây giờ, bảo đảm một lần là qua! Thế nào? Phải cảm ơn tôi đấy nhé~”

Dịch Xuyên không muốn nói thêm gì nữa, chỉ đành im lặng đi về phía máy quay, chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo.

Loading...