Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1354

Cập nhật lúc: 2025-04-03 07:19:03
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỷ Hòa: "..."

Mấy người nhiệt tình như vậy khiến tôi có chút sợ đó.

Trước mặt cô, đạo diễn Bạch Thạch – một người đàn ông trung niên, nổi tiếng với những bộ phim về lòng yêu nước – đang cười hớn hở. Những tác phẩm của ông ta luôn khiến khán giả trong rạp phải rơi nước mắt, thậm chí có người xem xong còn ra khỏi rạp trong trạng thái nghẹn ngào.

Vừa nhìn thấy Kỷ Hòa, Bạch Thạch đã vồn vã bước tới, giọng đầy hứng khởi:

"Ui chao, cô Kỷ Hòa! Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu! Thật sự không dám giấu giếm, tôi cũng là fan của cô đấy! Cô có thể nói vài câu để tôi chú ý một chút không? Lời của cô, tôi chắc chắn sẽ nghe theo!"

Ông ta vốn chỉ định đùa một chút, không ngờ Kỷ Hòa lại nghiêm túc nhìn ông ta một lúc rồi trầm giọng nói:

"Đạo diễn Bạch, ông đã từng nghe qua ‘tài tinh’ chưa?"

Bạch Thạch sửng sốt. "Tài tinh?"

Kỷ Hòa gật đầu: "Tài tinh là một trạng thái thể hiện sự dư dả về tiền bạc, giàu tình cảm, khiến người khác có cảm giác thân thiết ngay từ cái nhìn đầu tiên. Mà ông chính là điển hình của tài tinh."

"!!!"

Bạch Thạch kinh ngạc đến mức không khép nổi miệng. Ông ta trợn tròn mắt nhìn Kỷ Hòa, rồi bật cười:

"Cô Kỷ Hòa, cô cũng đừng cố ý nói mấy lời hay ho để làm tôi vui! Tôi sẽ coi đó là thật đấy!"

Kỷ Hòa nhàn nhạt đáp:

"Đây không phải là lời hay lời đẹp, mà là sự thật. Những người xem bói như chúng tôi trước giờ chỉ nói đúng bản chất."

Tại hiện trường, những người khác cũng ào ào hưởng ứng.

"Oa! Đạo diễn Bạch, tôi thấy cô Kỷ Hòa nói không sai đâu! Phim của ông cứ ra bộ nào là hot bộ đó, phòng vé luôn cháy vé. Đây không phải là phát tài thì là gì?"

"Ha ha ha! Sau này có ai dám bảo tôi béo, tôi sẽ nói cho họ rằng: Các người thì biết gì? Đây chính là tượng trưng của sự giàu có!"

Bạch Thạch bật cười khoái chí, gật gù liên tục. Ngẫm lại, lời Kỷ Hòa nói quả thực rất chuẩn.

Từ nhỏ đến lớn, ông ta kiếm tiền vô cùng thuận lợi. Người khác than thở chuyện làm ăn khó khăn, nhưng chỉ cần ông ta đầu tư vào, chưa lần nào bị lỗ.

Tuy không thể nói ai cũng kiếm được một khoản kếch xù, nhưng ít nhất cũng không ai thua lỗ.

Vợ ông ta suốt ngày cằn nhằn bắt ông giảm cân, bảo rằng ông quá béo. Nhưng bây giờ thì khác rồi! Hôm nay, ông đã có lý do chính đáng để phản bác lại bà ấy rồi!

Đúng lúc này, một nhân viên tò mò hỏi:

"Đúng rồi, đạo diễn Bạch, không phải gần đây phim trường của chúng ta xảy ra chuyện lạ à? Hôm nay có cô Kỷ Hòa ở đây, sao chúng ta không hỏi cô ấy luôn?"

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1354.html.]

Kỷ Hòa: "?"

Khoan đã, sao cô cứ có cảm giác mình giống như cậu học sinh tiểu học tử thần vậy? Đi đến đâu là có chuyện lạ xảy ra đến đó?

Đạo diễn Bạch nghe vậy thì sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc hơn.

"Ồ, đúng thế."

Rồi ông ta hạ giọng, kể lại:

"Chuyện là thế này… Dạo gần đây, trong phim trường thường xuyên vang lên những âm thanh kỳ lạ."

Kỷ Hòa cau mày. "Âm thanh gì?"

Bạch Thạch gãi đầu, cố tìm cách diễn tả:

"Khó hình dung lắm… Nhưng nghe giống như… tiếng c.h.é.m giết, kêu la hỗn loạn?"

Lương Điềm Điềm đứng bên cạnh, cả người run lên: "?"

Kêu đánh kêu giết? Nghe cứ như trong chiến trường vậy!

Cô không nhịn được mà nghi ngờ:

"Đạo diễn Bạch, ông đang đùa tôi à? Ở đâu ra mấy âm thanh đó chứ?"

Bạch Thạch nghiêm mặt: "Tôi không đùa đâu. Không chỉ một hai người nghe thấy, mà rất nhiều người trong đoàn phim đều đã nghe được. Đặc biệt là vào ban đêm, âm thanh này còn rõ ràng hơn.

Lần trước, có một nhân viên hậu trường vô tình làm rơi chìa khóa ở phim trường. Khi anh ta quay lại để nhặt, đã nhìn thấy trong phòng có một bóng người lờ mờ đi qua đi lại, trong tay còn cầm thứ gì đó sáng loáng như đao…"

Lương Điềm Điềm rùng mình: "Mẹ kiếp! Kinh khủng thế cơ à?"

Bạch Thạch thở dài:

"Ban đầu chúng tôi cũng nghĩ có thể chỉ là ảo giác. Nhưng chuyện cứ liên tục xảy ra, không thể giải thích nổi.

Chúng tôi đã thử điều tra, nhưng không tìm ra điều gì bất thường. Mà nói đi cũng phải nói lại, phim của chúng tôi đâu phải phim kinh dị? Người ta bảo chỉ phim kinh dị mới dễ gặp chuyện tâm linh, nhưng phim của chúng tôi toàn mang năng lượng tích cực cơ mà!"

Ông ta nhìn Kỷ Hòa, chần chừ một chút rồi nói tiếp:

"Tôi vốn định mời một đại sư đến xem xét… Nhưng vị đại sư đó gần đây bắt ma kiếm được quá nhiều tiền, đã bay sang Tam Á du lịch rồi. Không rảnh để tới."

Ông ta thở dài một hơi:

"Dù sao thì, hiện tại ngoài chuyện nghe thấy âm thanh lạ, cũng chưa có ai gặp phải tai nạn hay thương vong gì cả. Nên chúng tôi cứ tạm thời chờ thêm một thời gian xem sao."

Loading...