Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1375

Cập nhật lúc: 2025-04-04 03:01:05
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ặc, chuyện này, tôi đảm bảo từ hôm nay trở đi, tôi nhất định sẽ chăm chỉ hơn, trước cuối năm nay, tôi nhất định sẽ hoàn thành "Đi tìm ánh sáng 6", được rồi chứ?”

Ngay khi Tiêu Tiêu Phong Thanh nói ra những lời này, bão bình luận gần như khiến mọi người bật khóc.

[Tôi khóc c.h.ế.t mất, tác giả à, cô thật sự chịu khó quá đi~]

[Bất ngờ chưa, được nghe Tiêu Tiêu Phong Thanh nói cô ấy sẽ tiếp tục sáng tác đấy!]

[Cô Kỷ Hòa ơi, công đức vô lượng! Chúng tôi đã thúc giục ba năm mà không được, cảm ơn một câu của cô đã khiến Tiêu Tiêu Phong Thanh sợ tới mức lập tức cập nhật luôn!]

Chẳng bao lâu sau, hashtag #Tiêu Tiêu Phong Thanh xác định ngày hoàn thành “Đi tìm ánh sáng 6”# đã leo lên hot search ngay lập tức.

Biên tập viên, người đang lo lắng vì không có bản thảo, cũng nhanh chóng nghe được tin và vào nhấn like mục tìm kiếm này.

“Bà ngoại ơi!! ‘Đi tìm ánh sáng’ bà xem đã cập nhật rồi!!”

...

Sau khi tiếp tục trò chuyện với khu bình luận một lát, Kỷ Hòa thoát khỏi phòng phát sóng trực tiếp. Vừa thoát ra, điện thoại lại báo có hàng loạt tin nhắn riêng.

Kỷ Hòa dù có thể đọc hết tin nhắn, nhưng vì không thể xem hết tất cả, cô chỉ trả lời một vài tin nhắn một cách tùy tiện.

Một tin nhắn xuất hiện khiến cô chú ý, đó là: “Cô Kỷ Hòa, tôi vừa xem xong livestream của cô và biết cô vẫn còn online. Tôi có một chuyện thật sự không biết phải nói với ai, chỉ muốn chia sẻ hết với cô thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1375.html.]

Kỷ Hòa trả lời: “Có chuyện gì vậy?”

Người gửi tin nhắn đáp: “Là chuyện về... một sai lầm mà tôi đã mắc phải vào ba mươi năm trước.”

Kỷ Hòa nhìn tên ID của người này, đó là “Nhược Thủy Tam Thiên”, và tuổi của ông ấy là 42.

“Vậy chú cứ nói đi.” Kỷ Hòa đáp lại.

Ba mươi năm trước, người này lúc đó chắc chỉ khoảng mười hai tuổi, vậy rốt cuộc là chuyện gì mà có thể ám ảnh ông ấy suốt ba mươi năm dài như vậy?

Nhược Thủy Tam Thiên im lặng một lát, rồi bắt đầu kể: “Khi tôi còn nhỏ, nhà tôi có mở một tiệm bán quà vặt trên một con phố. Mặc dù con phố đó khá đông đúc và nhộn nhịp, nhưng việc làm ăn của gia đình tôi không tốt lắm. Tiệm quà vặt chỉ có thể giúp gia đình trang trải phần nào, không đủ để sống dư dả.”

“Ngày đó, sức khỏe của mẹ tôi không được tốt, nên bố tôi phải đưa bà đi bệnh viện khám, nhờ tôi trông cửa tiệm. Các mặt hàng đã có giá bán sẵn trên kệ, tôi chỉ cần thu tiền và chú ý không để xảy ra việc mất trộm, công việc cũng nhẹ nhàng.”

“Tôi trông cửa tiệm cả buổi mà không có gì đặc biệt xảy ra. Cho đến khi gần đến giờ đóng cửa, có một người đàn ông bước vào, muốn nhờ tôi đổi giúp một tờ một trăm tệ. Anh ta đưa cho tôi tờ một trăm và yêu cầu đổi thành tiền lẻ.”

“Ngày nay, thanh toán điện tử đã phổ biến, nên chuyện đổi tiền lẻ không còn xảy ra nhiều, nhưng vào thời đó, việc này khá bình thường. Chủ tiệm thường không từ chối những yêu cầu như vậy, mà còn coi đó là cách mời chào khách. Vì vậy, tôi liền đổi cho anh ấy.”

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

“Lúc đó, một trăm tệ đối với tôi là một số tiền rất lớn. Đó cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy tờ tiền này, tôi cực kỳ phấn khích. Lúc đó, Tiểu Bàn, bạn chơi thân với tôi, cũng đến tiệm tìm tôi, và tôi khoe ngay tờ tiền này với cậu ấy.”

“Tiểu Bàn nhìn tờ tiền rồi nói: ‘Tờ tiền này của cậu hình như không phải thật đâu đấy.’ Cậu ấy bảo, mới hôm qua cũng nhận được một tờ một trăm tệ trong tiệc sinh nhật, nhưng cảm giác cầm không thật lắm.”

“Tôi không tin, lập tức cãi lại: ‘Làm sao có thể không phải thật được? Tôi không phải người ngốc đâu, bố mẹ đã dạy tôi cách phân biệt tiền thật và tiền giả, tờ tiền này rõ ràng là thật mà!’”

Loading...