Kỷ Hòa nhớ lại kiếp trước của mình. Cô từng có sư phụ, có các sư huynh, sư tỷ, và cũng đã từng mơ tưởng về một ngày mình sẽ có một đồ đệ. Cô hình dung, đứa đồ đệ đó sẽ là một đứa nhóc đáng yêu, thân hình mũm mĩm, luôn lon ton chạy theo sau cô và gọi "Sư phụ ơi". Chỉ nghĩ đến cảnh đó thôi cũng thấy thật dễ thương.
Nhưng hiện tại, đối diện với người mà cô sắp nhận làm đệ tử, Kỷ Hòa không khỏi lắc đầu. Thường Gia Ngôn ngồi ngay trước mặt cô, một chàng trai to lớn, tuổi đời đã lên đến hai trăm sáu mươi bốn tháng. Cô tự nhủ: "Thôi thì, dù sao cũng là đồ đệ của mình rồi, cũng có thể dùng từ 'đáng yêu' để miêu tả nhỉ."
Thường Gia Ngôn cũng không khỏi suy nghĩ về những chuyện đã qua. Anh nhớ lại lần trước khi cùng Kỷ Hòa giải quyết vụ án g.i.ế.c người ở Đại học W. Không ngờ giờ đây, lại xuất hiện thêm một trường đại học khác với những sự kiện kỳ quái. Anh không kìm được thốt lên:
"Hình như các trường đại học bây giờ rất dễ bị ma ám thì phải?"
Kỷ Hòa khẽ gật đầu, đáp lại:
"Đúng vậy, có thể là do giới trẻ ngày nay phải chịu quá nhiều áp lực, khiến số người tự sát ngày càng nhiều."
Thường Gia Ngôn nghe xong, thở dài rồi nói:
"Haiz, cô nói cũng đúng. Ngày trước, lúc tôi còn học đại học, đã có người vì không chịu nổi áp lực mà nhảy lầu, còn có một nghiên cứu sinh tự sát chỉ vì chia tay bạn gái..."
Kỷ Hòa lắc đầu, giọng cô trầm xuống:
"Chúng ta phải quý trọng sinh mạng của mình. Nếu còn sống, thì đừng dễ dàng kết thúc nó."
Cô chậm rãi nói tiếp:
"Với những người đã tự sát, họ chỉ khiến kẻ thù thỏa mãn, còn người thân yêu của họ phải chịu đựng nỗi đau mất mát suốt đời. Tự sát không giải quyết được vấn đề gì, chỉ khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn."
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
Đôi khi, trong vô vàn tin nhắn riêng ngoài livestream, cô cũng nhận được những yêu cầu gọi hồn từ những người thân đang đau khổ. Họ không thể chịu nổi nỗi mất mát và mong muốn cô giúp họ liên lạc với những linh hồn đã khuất. Những yêu cầu này khiến cô cảm thấy xót xa, vì cô hiểu rằng tự sát chỉ mang lại nỗi đau cho người ở lại.
Trong lúc đó, Thời Dật, chàng trai gặp nạn, đã được đưa đến sở cảnh sát để lấy lời khai. Anh ta là sinh viên năm ba, và người ngồi cạnh anh là cô bạn gái Thai Tư Tư. Cả hai đang ngồi trong quán cà phê của trường, nói chuyện với Kỷ Hòa.
Thai Tư Tư nhìn Kỷ Hòa, mắt sáng lên:
"Ô kìa, chị có phải là cô diễn viên nổi tiếng đó không? Em đã xem bộ Hồng Trang mà chị tham gia rồi, em thích chị lắm!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1417.html.]
Kỷ Hòa chỉ mỉm cười, đáp lại:
"… Cảm ơn nhé."
Cô không ngờ mình lại nổi tiếng đến mức này, giờ đi đâu cũng có thể gặp được fan. Nhưng cô nhanh chóng lấy lại sự nghiêm túc, nói tiếp:
"Nhưng hôm nay tôi không phải là diễn viên đâu, tôi đến đây là để giúp giải quyết vấn đề kỳ lạ mà bạn trai cô đang gặp phải."
Thai Tư Tư lập tức gật đầu như ra lệnh, sau đó huých nhẹ khuỷu tay vào người bạn trai:
"Cục cưng, anh kể lại đi."
Thời Dật nắm chặt ly cà phê trong tay, đến mức ngón tay trở nên trắng bệch. Cậu hạ thấp giọng, tâm trạng rõ ràng rất căng thẳng:
"Em biết gần đây trường em không yên ổn cho lắm. Đã có hai nữ sinh mất mạng rồi, nhưng em không ngờ mình cũng gặp phải những chuyện như vậy..."
Cậu hít một hơi, kể tiếp:
"Ngày hôm đó, em và Tư Tư vừa ra khỏi thư viện. Em cảm thấy mệt mỏi vì học quá nhiều, lại uống hơi nhiều cà phê, nên vào nhà vệ sinh của trường giải quyết một chút. Nhà vệ sinh đó ở ngay lầu một, Tư Tư đứng bên ngoài đợi em."
Lúc đó đã hơn mười giờ tối, trường không khóa cửa nhưng lúc này đã vắng lặng, không còn ai ngoài họ nữa. Dãy hành lang dài, chỉ còn lại vài ngọn đèn le lói.
Thời Dật bước đi trong lúc đầu óc m.ô.n.g lung, bỗng nghĩ nếu như ngay lúc này một con zombie đột nhiên xuất hiện thì sao nhỉ? Nhưng cậu tự cười với mình, cũng không thể trách cậu được, vì những câu chuyện kinh dị thường bắt nguồn từ trường học.
Thai Tư Tư thấy cậu im lặng, liền thúc giục:
"Nhanh lên, cục cưng, giải quyết xong rồi chúng ta rời khỏi đây."
Thời Dật vào nhà vệ sinh, vừa ngồi xuống thì đột nhiên nghe thấy tiếng nước xả chảy "ào, ào". Lúc đầu cậu nghĩ là hệ thống xả nước bị hỏng, nhưng tiếng nước cứ không ngừng chảy. Cậu không để ý lắm, nhưng khi chuẩn bị kéo quần lên, đột nhiên có tiếng "cốc, cốc, cốc" vang lên.
Thời Dật giật mình, căng thẳng quay đầu lại nhìn về phía tiếng động phát ra.