Sau khi bán căn nhà kia, Quách Chấp Binh đã quay trở về quê – một vùng nông thôn hẻo lánh và vắng vẻ.
Cảnh sát lập tức cử một đội khác đến truy bắt hắn.
Kỷ Hòa nhìn bức ảnh của Quách Chấp Binh mà “Nước tĩnh chảy sâu” gửi đến, khẽ cau mày rồi chậm rãi nói:
“Gương mặt của người này có nét khốn khổ, cả đời có lẽ sẽ phải chịu nhiều gian truân, gặp chuyện không suôn sẻ.”
“Hả?!” – “Nước tĩnh chảy sâu” kinh ngạc kêu lên.
“Sao có thể như vậy? Quách Chấp Binh đã từng tặng cho Tiểu Ngư Nhi rất nhiều tiền cơ mà! Không phải anh ta là một đại gia cực kỳ giàu có sao? Sao có thể khốn đốn được chứ?”
Cô chỉ vào mình, nói thêm đầy phẫn uất:
“Nếu nói về khốn đốn thì tôi mới là người khốn đốn nhất đây này!”
Kỷ Hòa bình tĩnh đáp:
“Ừ, đúng là anh ta từng tặng rất nhiều tiền. Nhưng nhìn qua tướng mạo, tôi đoán số tiền đó không phải là tiền chính đáng. Có khả năng nó đến từ nguồn gốc bất minh.”
Câu nói này khiến cả “Nước tĩnh chảy sâu” và trợ lý sững người.
Hóa ra vị “đại gia” hào phóng kia lại chỉ là một kẻ nghèo giả danh phú quý?!
Kỷ Hòa tiếp lời:
“Nhưng vào năm ba mươi tám tuổi, anh ta sẽ có một khoản tiền bất ngờ. Từ đó sống thoải mái trong vòng năm, sáu năm gì đó…”
Nghe đến đây, “Nước tĩnh chảy sâu” đột nhiên sáng mắt:
“Đúng rồi! Chính là lúc hắn lấy điện thoại của Tiểu Ngư Nhi, giả danh cô ấy đi vay tiền khắp nơi! Đó chẳng phải là khoản tiền bất ngờ mà anh nói sao?!”
Dần dần, toàn bộ kế hoạch man rợ của kẻ sát nhân hiện ra rõ ràng.
Hắn ta vốn không hề giàu có, nhưng lại vung tiền như nước để lấy lòng Tiểu Ngư Nhi, khiến cô nghĩ rằng mình đang gặp một người đáng tin. Đến khi cô thật sự rung động và chủ động đến gặp hắn, hắn đã ra tay sát hại cô. Sau đó, hắn dùng điện thoại và giọng văn quen thuộc của cô để lừa tiền bạn bè, người thân, giả vờ cô đang cần gấp tiền, từ đó moi được một khoản không nhỏ.
Thật đáng sợ!
Một người công nhân trước đó cũng vội vàng góp lời, giọng run run như vừa nhớ lại điều gì:
“Đúng là… tôi nhớ ra rồi! Sau khi Tiểu Ngư Nhi ngừng phát sóng, có một thời gian cô ấy liên tục nhắn tin cho mấy ‘đại gia’ cũ, nói là cần tiền gấp, mượn tạm một ít. Hồi đó ai cũng thấy lạ lắm, vì cô ấy xưa nay chưa bao giờ chủ động xin tiền ai cả!”
Vậy là người mà họ trò chuyện qua màn hình… không phải là nữ streamer xinh đẹp mà là một gã đàn ông đội lốt?!
Kỷ Hòa gật đầu nhàn nhạt:
“Anh vừa vô tình nói ra sự thật đấy.”
Mọi người nhìn nhau, nhất thời không biết nên khóc hay cười. Nếu đặt mình vào vị trí những ‘đại gia’ kia, có lẽ giờ trái tim họ đang vỡ vụn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1471.html.]
Rất nhanh, đội cảnh sát phụ trách việc truy bắt chủ nhà cũ của Tiểu Tôn đã báo về tin tức quan trọng: Quách Chấp Binh bị bắt rồi!
Hắn trốn về quê, xây một ngôi nhà nhỏ, sống một mình nhàn hạ. Ngày ngày hắn phơi nắng, ăn dưa hấu, tận hưởng cuộc sống như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Khi cảnh sát đạp cửa xông vào, hắn đang mặc áo ba lỗ, nằm dài trên ghế sofa, tay còn cầm nửa quả dưa đỏ mọng.
Bị hỏi về Tiểu Ngư Nhi, hắn ta tỏ ra ngạc nhiên, cố gắng chối tội đến cùng.
“Không, tôi không biết ai tên vậy hết! Các anh nhầm người rồi!”
Mãi đến khi trợ lý của Tiểu Ngư Nhi đích thân nhận diện và chỉ điểm, hắn mới cứng họng, không thể tiếp tục chối cãi.
Sự thật không thể che giấu được nữa — chính hắn là kẻ đã g.i.ế.c c.h.ế.t Tiểu Ngư Nhi!
Nhìn thấy kẻ đã đoạt mạng bạn thân mình, trợ lý của Tiểu Ngư Nhi rơi nước mắt, giọng nghẹn ngào mà căm giận:
“Tại sao? Rốt cuộc tại sao anh lại ra tay với cô ấy?!”
“Tiểu Ngư Nhi là một streamer nổi tiếng, nhưng cô ấy đâu có giàu có như anh tưởng? Số tiền kiếm được vừa đủ trang trải cho bản thân, phần lớn còn phải nuôi cha mẹ – những người không ra gì! Cô ấy không phải là người sẵn sàng ‘bán thân’ để lấy tiền, cô ấy có nguyên tắc, có giới hạn…”
“Nếu anh vì tiền, sao không tìm người khác? Tại sao nhất định phải hại cô ấy?!”
Quách Chấp Binh không đáp. Hắn cúi đầu, hai tay vò mép quần như đang cố che giấu sự bối rối, lo lắng.
Một lúc sau, hắn mới lẩm bẩm bằng giọng rất nhỏ:
“Không phải vì tiền… Thật ra… ban đầu tôi tiếp cận cô ấy là vì… tôi thích cô ấy thật lòng.”
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
…
Mười năm trước, Quách Chấp Binh ba mươi ba tuổi.
Trong một lần vô tình lướt mạng, hắn biết đến các buổi livestream. Chính lần đầu tiên đó, hắn đã bước vào phòng livestream của Tiểu Ngư Nhi.
Khi ấy, hắn chỉ là một nhân viên bảo vệ làm việc ở cổng một công ty.
Không có học vấn, không địa vị, không ai coi trọng. Mỗi ngày đi làm là mỗi ngày hắn phải cúi đầu trước người khác.
Những nhân viên văn phòng trong công ty đều ăn mặc chỉnh tề, nói năng văn minh, bước đi đầy tự tin. Đối với hắn – một kẻ bảo vệ thấp kém – họ như sống ở một thế giới khác.
Thậm chí có lần hắn lấy hết can đảm để chào một người trong số họ, nhưng ánh mắt của người đó chỉ lướt qua như thể hắn không tồn tại.
Họ nghe thấy lời chào, nhưng không ai buồn đáp lại.
Sự phớt lờ ấy như một cú đ.ấ.m vào lòng tự trọng vốn đã rách nát của hắn.
Nhưng hắn đã quen rồi.
Hắn chỉ là một kẻ nhỏ bé, một cái bóng không tên giữa dòng người tấp nập. Dù đi đến đâu, cũng luôn bị phớt lờ.