Chuyện liên quan đến bộ váy cưới nhanh chóng đến tai Kỷ Hòa.
Thường Gia Ngôn gãi đầu, vẻ mặt đầy khó hiểu:
"Không đúng lắm… Nếu bộ váy cưới này thật sự nhiễm oán khí của Già Nguyệt, sao lúc đầu tôi lại không phát hiện ra nhỉ?"
Anh cảm thấy như năng lực chuyên môn của mình đang bị nghi ngờ. Dù gì anh cũng là cháu ruột của Thường lão, làm sao lại không nhận ra được khí tức của một quỷ hồn đã tu hành cả trăm năm?
Kỷ Hòa mỉm cười, nhẹ giọng trấn an:
"Không phải do anh sơ suất đâu. Năm đó, vị đại sư kia đã dùng chính bộ váy cưới làm vật dẫn, yểm lên đó một loại chú thuật đặc biệt, mục đích là để phong ấn toàn bộ oán khí và tu vi của Già Nguyệt. Muốn triệt tiêu cô ta từ gốc."
"Già Nguyệt vốn đã trọng thương, âm khí cũng yếu đi nhiều. Bộ váy khi ấy hoàn toàn không có biểu hiện gì bất thường. Mãi đến khi chiếc hộp bị mở ra, giấy vàng niêm phong bị bóc, qua một thời gian, âm khí mới dần dần phục hồi và tụ lại, rồi truyền sang người kế tiếp mặc nó."
"Thì ra là vậy…" – Thường Gia Ngôn khẽ thở ra.
Anh đổi giọng, trầm ngâm:
"Mặc dù oán khí của Già Nguyệt rất nặng, nhưng tôi thấy cô ấy thật đáng thương. Bị nhà họ Diêu nhốt sống trong quan tài, c.h.ế.t một cách tức tưởi vì ngạt thở… Nếu là tôi, e là oán khí còn lớn hơn cô ta."
Thường Nhã cũng gật đầu đồng tình:
"Đúng đó, lỗi không phải ở cô ấy. Chị thật sự hy vọng cô ấy có thể buông bỏ oán niệm, đầu thai chuyển kiếp. Như vậy bộ váy cưới này cũng sẽ trở lại bình thường…"
Thường Gia Ngôn nhíu mày, nghiêng đầu nhìn chị gái:
"Vậy… chị vẫn định mặc bộ váy cưới này à? Không đổi bộ khác được sao?"
"Người thường mà nói câu đó thì thôi đi, em là truyền nhân của Thường lão đấy!" – Thường Nhã trừng mắt lườm.
"Vật vô tội. Chị thực sự rất thích bộ váy cưới này, không thay được đâu!"
Cuối cùng, cô còn mỉa mai một câu khiến Thường Gia Ngôn tức nghẹn:
"Người kết hôn là chị, không phải em. Muốn mặc gì trong lễ cưới thì tự đi mà kết hôn! Ồ mà khoan… em có bạn gái đâu, muốn cưới cũng chẳng ai cho cưới, vậy chịu thôi!"
Thường Gia Ngôn: "…"
Chị à, chị đ.â.m hơi sâu rồi đấy!
Bị đ.â.m trúng lòng tự tôn, anh vội quay sang hỏi Kỷ Hòa:
"Vậy giờ phải làm sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1507.html.]
Kỷ Hòa chậm rãi đáp:
"Thật ra cũng không phức tạp lắm. Ban đầu, chỉ cần đốt bộ váy cưới này đi bằng một trận pháp đặc biệt là ổn. Nhưng vì Thường Nhã muốn giữ lại váy cưới, nên… ta cần làm một bộ váy khác, giống y hệt."
Thường Gia Ngôn nhíu mày, như nghe phải chuyện hoang đường:
"Giống y hệt? Sao mà làm được? Người thiết kế bộ váy gốc đã mất từ lâu rồi!"
"Giống ở âm phủ và giống ở dương gian là hai chuyện khác nhau." – Kỷ Hòa giải thích.
"Các anh có biết không, khi người ta kết âm hôn, thường sẽ dùng người giấy làm đồng nam đồng nữ thay vì người thật? Với thế giới âm, những thứ tượng trưng ấy… lại là thật."
Thường Nhã ngạc nhiên hỏi:
"Ý cô là… chúng tôi phải làm một bộ váy cưới bằng giấy sao?"
Kỷ Hòa bật cười khẽ:
"Không cần căng thẳng vậy. Chỉ cần để thợ may bình thường làm một bản sao tương tự là được. Sau đó, ta sẽ đốt bộ váy cưới gốc cho Già Nguyệt – nhưng cô ấy không thể ‘đi’ trong bộ dạng trần trụi được, nên mới cần làm bản thay thế."
Thường Nhã gật đầu, ánh mắt trầm tư:
"Tôi hiểu rồi."
Làm lại một chiếc váy cưới không khó, nhưng Thường Nhã không muốn tùy tiện. Cô thấy Già Nguyệt rất đáng thương, một người phụ nữ vì hoàn cảnh mà c.h.ế.t oan, còn bị người đời vùi lấp tiếng kêu cứu.
Vậy nên, cô chủ động nhờ nhà họ Thường ra mặt, mời một nhà thiết kế danh tiếng đến giúp tái hiện lại bộ váy cưới đó. Vẫn giữ nguyên nét truyền thống, nhưng pha thêm hơi thở hiện đại – như một cách để tiễn biệt Già Nguyệt bằng lòng trắc ẩn.
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
"Thời đại này đâu còn ai xem mạng người như cỏ rác nữa…" – Thường Nhã lặng lẽ nói – "Cô ấy cũng nên có một bộ váy mới thật đẹp để mặc."
Sau một lúc suy nghĩ, cô lại hỏi:
"Vậy sau khi làm xong váy cưới, tôi có cần đến tìm cô không? Hay là tự mình đốt luôn?"
Kỷ Hòa lắc đầu:
"Không cần tìm tôi. Nhưng váy cưới này dùng lửa thường đốt không cháy đâu."
Cô quay sang Thường Gia Ngôn:
"Ông nội anh từng nói, anh gần như thuộc lòng “Phong Thủy Lục”. Trong đó có ghi lại phù văn dùng để dẫn âm hỏa. Hãy thử vẽ một lá phù, tập trung tinh thần. Nếu đúng cách, âm hỏa sẽ cháy và váy cưới cũng có thể được đưa đi."
Nghe vậy, Thường Gia Ngôn lập tức đứng nghiêm, ánh mắt sáng rực:
"Sư phụ giao nhiệm vụ rồi!"