Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1538

Cập nhật lúc: 2025-04-16 15:43:20
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"A! A a a a!!" Cẩu Văn Kiệt đột ngột phát ra một tiếng hét kinh hoàng rồi nhảy bật khỏi giường như một chiếc lò xo.

Tiếng hét của anh khiến Thường Gia Ngôn tỉnh giấc ngay lập tức.

"Đêm hôm khuya khoắt cậu không ngủ, làm cái gì vậy hả?" Thường Gia Ngôn cau mày, vẫn còn buồn ngủ, rồi bật đèn lên.

Cẩu Văn Kiệt hoảng loạn nói không ra lời: "Tôi... tôi... Hình như tôi thấy một người con gái mặc quần áo màu trắng."

"Cô gái mặc đồ màu trắng ở đâu cơ? Cậu gặp ác mộng à?" Thường Gia Ngôn lắc đầu, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Cẩu Văn Kiệt trông như sắp khóc, giọng run rẩy: "Tôi không có... Tôi thề, tôi chắc chắn không nhìn lầm đâu!"

Thường Gia Ngôn nhìn chằm chằm vào người bạn của mình mấy giây. Anh chợt nhớ lại cái luồng khí đen thoáng qua trên người Cẩu Văn Kiệt mà anh đã thấy trước đó. Có lẽ... chuyện gì đó thật sự đã xảy ra với người anh em này.

Thường Gia Ngôn kiểm tra thêm một lúc nữa, nhưng vẫn không phát hiện gì bất thường.

Cuối cùng, anh chỉ có thể áp dụng một biện pháp đơn giản và thô bạo: "Trong nhà cậu có gạo nếp không?"

"Có, có." Cẩu Văn Kiệt trả lời, tuy vẫn còn hoang mang.

"Rắc gạo nếp quanh giường một vòng đi." Thường Gia Ngôn ngáp một cái rồi nói tiếp: "Cụ thể thế nào thì phải xem sau, nhưng gạo nếp có tác dụng trừ tà. Tối nay cậu sẽ không gặp chuyện gì nữa đâu."

Và đúng như vậy, lời của Thường Gia Ngôn quả thực có tác dụng. Sau khi rắc gạo nếp, Cẩu Văn Kiệt cuối cùng cũng ngủ được một giấc ngon lành, không biết là do hiệu ứng tâm lý hay không, nhưng sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, anh cảm thấy cơ thể mệt mỏi, mí mắt nặng trĩu như chưa từng ngủ đủ giấc.

Thế nhưng, anh lại phát hiện một vấn đề nghiêm trọng: Cái dù của anh đã mất tích!

Thường Gia Ngôn thấy vậy chỉ biết lắc đầu: "Một cây dù thôi mà, tôi mua cho cậu mười cái mà."

Cẩu Văn Kiệt lắc đầu liên tục: "Không được, không được! Cây dù này là do cô gái tôi thích thầm tặng, tôi không thể làm mất được."

Thường Gia Ngôn ngẩn ra, không biết nên nói gì.

"Vậy cây dù của cậu đâu rồi?" Thường Gia Ngôn hỏi.

Cẩu Văn Kiệt thở dài: "Có lẽ tôi đã quên nó ở tiệm Jubensha rồi."

Anh lập tức lấy điện thoại ra gọi cho anh Tiểu Trương, người trước đây đã hướng dẫn anh chơi Jubensha, để hỏi xem có thể lấy lại cây dù không. Nhưng gọi mãi mà không có ai nhấc máy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1538.html.]

"Hôm nay kinh doanh thuận lợi thế à? Sớm thế này mà đã có Jubensha để chơi rồi?" Cẩu Văn Kiệt bực bội nhìn màn hình điện thoại đang đen thui.

Thường Gia Ngôn thở dài, rồi nói: "Vậy cậu đi qua đó đi. Cửa hàng ngay gần đây thôi, cũng không mọc chân chạy được. Đúng lúc tôi cũng ra ngoài cùng cậu luôn."

Cẩu Văn Kiệt ngạc nhiên: "Cậu lại muốn đi đâu nữa?"

Nhắc đến Kỷ Hòa, mắt Thường Gia Ngôn sáng lên: "Tôi có vẽ mấy tấm bùa, muốn xin sư phụ của tôi xem thử sao."

Cẩu Văn Kiệt cười khổ: "Người anh em à, giá như lúc thầy cô mở họp nhóm mà cậu cũng có thái độ như này thì tốt biết bao."

"Thế không được đâu." Thường Gia Ngôn trả lời, vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc.

Sau một hồi đùa giỡn, cả hai cùng lên đường. Tuy nhiên, đi được nửa đường, họ chia nhau ra. Cẩu Văn Kiệt đến tiệm Jubensha, nơi anh đã để quên cây dù.

Khi anh đến gần cửa tiệm, anh đã thấy có khá đông người tụ tập ở đó. Không khí ầm ĩ và náo nhiệt như một cái chợ bán thức ăn.

Cẩu Văn Kiệt tò mò, chăm chú lắng nghe. Trong đám đông, có mấy người phụ nữ trung niên đang nói rất to.

"Mấy người lấy chuyện thương tâm của con gái tôi ra làm kịch bản kiếm tiền, giải trí kiểu này à? Tôi không cho phép chuyện này xảy ra!" một bà cô lớn tiếng.

"Đúng vậy! Lấy sống c.h.ế.t của người khác ra đùa giỡn, các người đúng là làm ăn vô đạo đức! Chúng tôi đã nói rồi, trừ khi kẻ sát hại con gái tôi là Giản Triệt thừa nhận tội, nếu không chúng tôi sẽ theo đuổi đến cùng!"

Sức chiến đấu của mấy người phụ nữ này thật mạnh mẽ.

Người quản lý cửa hàng đứng một bên, vẻ mặt bất lực.

Cẩu Văn Kiệt chơi trò ở tiệm này nhiều lần nên cũng quen với người quản lý. Anh bước qua, nhỏ giọng hỏi: "Có chuyện gì vậy?"

Người quản lý tỏ vẻ mệt mỏi, kéo Cẩu Văn Kiệt qua một bên rồi nói nhỏ:

"Ôi, đừng nhắc nữa."

"Cậu chắc phải biết cốt truyện của trò 'Trường học quỷ ám' được cải biên từ một vụ án có thật chứ? Nhưng gia đình nạn nhân lại cho rằng vụ tự sát của con gái họ quá đau lòng, kẻ sát nhân lại chưa bị bắt, họ không cho phép cải biên thành tác phẩm nghệ thuật."

"Nhưng họ đến đây để gây chuyện thì có tác dụng gì? Tôi đã giải thích rất nhiều lần rồi, chúng tôi chỉ là quản lý của tiệm Jubensha. Kịch bản 'Trường học quỷ ám' không phải do chúng tôi sản xuất, phát hành, mà chỉ là mua bản quyền và sử dụng thôi, muốn gây ầm ĩ thì phải đi tìm tác giả của Jubensha chứ."

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Người quản lý thở dài, tiếp tục nói: "Nhưng họ không chịu nghe. Sáng nay, họ còn kéo một đoàn người tới gây rối nữa. Thậm chí có người còn mang cả di ảnh đến mà..."

Loading...