Thường Gia Ngôn nhìn thoáng qua Kỷ Hòa, rồi lại nhìn về phía Cẩu Văn Kiệt, trong lòng không khỏi lo lắng. Kỷ Hòa dù gì cũng là một nghệ sĩ nổi tiếng. Cứ tiết lộ địa chỉ của mình cho người ngoài như thế... Liệu có ổn không?
Hình như Kỷ Hòa nhận ra suy nghĩ của anh. Anh nhẹ nhàng cười: "Vậy anh thấy nhân phẩm của anh em mình thế nào?"
Thường Gia Ngôn lập tức vỗ n.g.ự.c nói: "Nhân phẩm của anh em tôi tất nhiên là không có vấn đề gì rồi!!"
Kỷ Hòa khẽ mỉm cười: "Không sao đâu. Tôi tin anh, nên cũng tin cả anh ấy nữa."
Thường Gia Ngôn có chút sửng sốt trước câu nói đó. Anh cảm thấy một dòng nước ấm dâng lên trong lòng. Dường như Kỷ Hòa nể mặt mình, nên mới đồng ý giúp Cẩu Văn Kiệt. Điều này khiến anh cảm thấy rất ấm lòng.
Trong lúc chờ đợi Cẩu Văn Kiệt, Thường Gia Ngôn bỗng nhớ ra một chuyện: "Nhắc mới nhớ, tối hôm qua lúc tôi về cùng cậu ấy, chúng tôi đã gặp đội dẫn xác trên đường. Anh em tôi suýt nữa bị tấn công đấy..."
Cẩu Văn Kiệt ngồi bên cạnh, vẫn chưa hết sợ hãi. Thường Gia Ngôn nói tiếp: "Chuyện này có hơi kỳ lạ. Mạc Linh Nhi đã có chuông dẫn hồn trong tay, sao lại không thể khống chế được cương thi? Thậm chí chúng nó suýt chút nữa làm Cẩu Văn Kiệt bị thương rồi."
Kỷ Hòa nghe xong, nhẹ nhàng lên tiếng: "Có lẽ là do âm khí trên người của bạn anh quá nặng. Những thứ bẩn thỉu nào cũng có thể thừa cơ nhập vào, ngay cả cương thi cũng không cưỡng lại được sự cám dỗ này."
Anh tiếp tục giải thích: "Đạo hạnh của Mạc Linh Nhi chưa đủ. Dù có sự trợ giúp của chuông dẫn hồn, nhưng nếu âm khí quá nặng, cô ấy cũng khó khống chế hoàn toàn được cương thi."
Thường Gia Ngôn trầm tư, cảm thấy đầu óc càng lúc càng rối bời. Anh cũng nhận ra trên người Cẩu Văn Kiệt có âm khí, nhưng trước đây anh nghĩ chỉ là do người bạn đi qua những nơi có âm khí nặng như bệnh viện hay nhà hỏa táng. Chuyện này vốn rất bình thường, hai ba ngày sau sẽ tự hết, nên anh chỉ bảo Cẩu Văn Kiệt rắc gạo nếp xung quanh giường. Nhưng không ngờ mọi chuyện lại ngày càng nghiêm trọng hơn.
"Vậy có nghĩa là, anh em tôi thật sự đã gặp phải ma quái rồi sao?" Thường Gia Ngôn cảm thấy đau đầu.
Kỷ Hòa suy nghĩ một lát rồi đáp: "Không biết được, phải gặp trực tiếp mới rõ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1540.html.]
Ngay khi Cẩu Văn Kiệt bước tới, anh ta như một con gà con tìm thấy mẹ, khóc lóc om sòm. Nước mắt, nước mũi chảy tèm lem, khiến ai nhìn vào cũng phải cảm thấy thương cảm.
"Ôi trời! Cảnh tượng này quen quá, thật sự rất quen thuộc! Đại sư Kỷ Hòa, tôi thường xuyên xem cô livestream mà."
Kỷ Hòa ngước nhìn lên, thờ ơ đáp: "Anh đã từng xem livestream của tôi sao?"
"Đương nhiên rồi! Chỉ là không ngờ một ngày tôi lại có thể gặp được người thật như thế này. Xem ra người anh em này của tôi vẫn còn có giá trị lợi dụng đấy," Cẩu Văn Kiệt nói rồi đập mạnh lên vai của Thường Gia Ngôn.
Thường Gia Ngôn nhìn anh ta, cảm thấy hơi khó hiểu: "Có ý gì đây? Có nghĩa là bình thường tôi không có giá trị gì sao?"
Cẩu Văn Kiệt nhìn Kỷ Hòa, cười ngượng ngùng: "Yên tâm đi, tôi rất rành quy tắc, hai nghìn tệ một quẻ. Tôi sẽ chuyển khoản cho cô ngay."
Kỷ Hòa nhìn Cẩu Văn Kiệt từ trên xuống dưới, vẻ mặt hơi khó hiểu: "Theo lý mà nói, nếu chỉ chơi Jubensha bình thường thì không thể nào dính phải những thứ dơ bẩn này được..."
Cẩu Văn Kiệt hơi sững lại: "Thật sao? Chúng tôi chỉ chơi Jubensha thôi mà, chẳng có gì kỳ quái đâu."
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
Kỷ Hòa nhíu mày: "Có chắc là các anh không tham gia vào nghi thức kỳ quái gì đó không?"
Cẩu Văn Kiệt tròn mắt, tò mò hỏi: "Nghi thức kỳ quái sao? Có thể nói rõ hơn không?"
Kỷ Hòa nhẹ nhàng đáp: "Ví dụ như nghi thức chiêu hồn. Nếu mỗi lần chơi, hồn ma phải bám lấy người chơi, vậy thì hồn ma đó cũng phải khá bận rộn đấy."
Cẩu Văn Kiệt không nhịn được mà cười: "Ha hả, ha hả. Không ngờ cô lạnh lùng như thế mà cũng biết kể chuyện cười nhạt nhẽo như vậy."