Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh - 1542

Cập nhật lúc: 2025-04-17 03:22:29
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chắc là có làm nghi thức đấy…” – Cẩu Văn Kiệt nhíu mày, cố gắng nhớ lại mọi chuyện. “Nhiệm vụ của người chơi trong trò nhập vai này là phải triệu hồi được Bút Tiên. Nhưng mình cứ tưởng đó chỉ là chi tiết được dựng lên để tạo cảm giác rùng rợn cho trò chơi thôi chứ? Sao lại có thể triệu hồi được cả ma thật thế này?”

Ký Hòa bật cười khẽ: “Từ trường của con người vốn đã rất phức tạp, thêm vào đó các cậu lại đang ở trong một không gian khép kín như vậy, càng dễ thu hút những linh hồn lang thang. Thực ra, đôi khi nghi thức chỉ là hình thức, cái quan trọng không phải là có làm lễ hay không, mà là có thật lòng mong muốn gặp được ma hay không. Chỉ cần một suy nghĩ thoáng qua rằng muốn gặp nó… thì rất có thể sẽ gặp thật.”

Trò gọi hồn trong "Trường học quỷ ám" thực chất chính là trò chơi Bút Tiên.

Cẩu Văn Kiệt kể lại: “Hôm đó, chúng tôi được yêu cầu viết tên một cô gái lên bảng trắng, rồi nghĩ đến câu hỏi mình muốn hỏi. Sau đó, quản trò sẽ phát một đoạn ghi âm, trong đó chứa đựng đáp án mà chúng tôi cần.”

Tất cả chỉ là một phần trong trò chơi nhằm tạo hiệu ứng ghê rợn cho không khí. Thế nhưng không ngờ, mỗi người tham gia đều mang trong mình sự tò mò, khao khát thật sự muốn chạm mặt “ma”. Và rồi... họ đã thật sự triệu hồi được một linh hồn.

Cẩu Văn Kiệt thì thào: “Tại sao một hồn ma đã c.h.ế.t rồi mà không đi đầu thai, lại cứ quanh quẩn trên thế gian này? Chắc chắn là vì còn tâm nguyện dang dở, hoặc oán hận chưa được giải quyết. Kết hợp thêm với câu chuyện kia… không lẽ linh hồn này bị ai đó hãm hại đến chết, nên không cam lòng mà bám lấy mình?”

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Ký Hòa nhún vai: “Tôi cũng không rõ. Muốn biết thì phải hỏi trực tiếp hồn ma kia thôi.”

Cẩu Văn Kiệt càng nghĩ càng thấy chắc chắn với suy đoán của mình: “Tôi đoán, cô gái ấy phát hiện ra bản thân mang giới tính nam – mang nhiễm sắc thể XY, không thể sinh con được. Chuyện này khiến tinh thần cô ấy sụp đổ. Đúng lúc đó, bạn trai cô – người tên Giản Triệt – không những không an ủi, mà còn đề nghị chia tay.”

“Vậy thì tên những người trong trò Jubensha này chắc là dựa trên người thật rồi.” – Anh trầm giọng. “Đây là chuyện có thật. Bạn trai tên Giản Triệt, cô gái là Sở Hi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1542.html.]

Thường Gia Ngôn ngập ngừng lên tiếng: “Chia tay thôi thì chắc cũng không đến mức dẫn đến bi kịch nhỉ? Dù sao thì có người muốn có con, có người không, cũng không thể bắt người ta hy sinh hạnh phúc bản thân được. Nếu vậy thì khác gì ‘thánh phụ’ đâu?”

Cẩu Văn Kiệt lắc đầu: “Không hẳn do chia tay, mà tôi sợ trước đó anh ta đã chỉ trích, mắng chửi, thậm chí nhục mạ cô ấy. Đến lúc chia tay chỉ là giọt nước tràn ly khiến cô ấy không chịu nổi nữa.”

Anh chợt nhớ đến những người họ hàng từng đến gây chuyện trước tiệm Jubensha – họ rất kiên quyết. “Chừng nào Giản Triệt chưa nhận tội, họ sẽ không cho phép bất cứ ai dựng tác phẩm nghệ thuật dựa trên câu chuyện này.”

Bởi họ tin rằng cái c.h.ế.t của Sở Hi có liên quan đến Giản Triệt.

Điều tra cho thấy Sở Hi có mang bộ nhiễm sắc thể XY – điều này ảnh hưởng lớn tới quyết định hôn nhân của Giản Triệt. Nhưng…

Ký Hòa nhẹ nhàng chen vào: “Tôi nghĩ sự thật có lẽ không hoàn toàn giống như cậu tưởng. Có vẻ Giản Triệt thật sự rất yêu cô ấy. Nghe nói hai người vẫn giữ quan hệ tốt, tính tình anh ta cũng không tệ như lời đồn. Tôi không tin anh ta là kiểu người có thể ép c.h.ế.t bạn gái mình.”

Cẩu Văn Kiệt vẫn giữ lập trường: “Biết đâu chỉ là một phút yếu lòng hay bốc đồng thì sao? Hay là… mình thử tìm gặp Giản Triệt nói chuyện xem.”

Thường Gia Ngôn nhíu mày: “Nghe thì đơn giản, nhưng tìm anh ta ở đâu bây giờ? Chúng ta có quen biết gì đâu.”

“Dễ mà.” – Cẩu Văn Kiệt gõ nhẹ tay xuống mặt bàn. “Mọi người quên mất họ hàng của Sở Hi rồi à? Họ còn nóng lòng muốn làm rõ sự thật hơn cả chúng ta ấy chứ. Kiểu gì cũng có liên hệ với Giản Triệt. Nếu mình đến gặp, chắc chắn họ sẽ đồng ý giúp thôi.”

“Ừm… cũng đúng.” – Thường Gia Ngôn gật đầu đồng tình.

Loading...