Chia tay ư?
Giản Triệt siết chặt nắm tay. Anh từng thật lòng yêu Sở Hi, từng nghiêm túc vạch ra kế hoạch tương lai cho cả hai. Anh dẫn cô về ra mắt bố mẹ từ sớm, cũng từng mơ về một ngôi nhà nhỏ, một gia đình hạnh phúc bên nhau cả đời.
Nhưng giờ, khi Sở Hi đang yếu đuối và cần một bờ vai nhất, anh lại là người buông ra lời chia tay trước. Nếu vậy… liệu anh còn là con người nữa không?
Nhưng nếu không chia tay thì sao?
Kết quả xét nghiệm đã quá rõ ràng. Cô ấy không có tử cung, không có buồng trứng, và mang nhiễm sắc thể XY. Người ngoài sẽ nhìn họ bằng ánh mắt thế nào? Một người đàn ông yêu một "người con gái" mà về mặt sinh học lại là nam giới. Họ sẽ nói gì? Tình yêu giữa hai người đàn ông ư? Đàn ông chẳng ra đàn ông, phụ nữ chẳng ra phụ nữ. Không thể sinh con, không thể có một mái ấm đúng nghĩa… tương lai nào đang chờ đợi phía trước?
Chẳng lẽ anh phải trở thành kẻ si tình mù quáng, mặc kệ mọi ánh mắt và định kiến để giữ cô ấy ở lại bên mình sao?
Nếu đây là một cuốn tiểu thuyết ngôn tình, có lẽ nam chính sẽ không màng tất cả để nắm tay nữ chính đi đến cuối con đường. Nhưng cuộc sống không phải tiểu thuyết. Hiện thực quá tàn nhẫn, không hề lung linh như truyện cổ tích. Giản Triệt không còn là cậu thiếu niên mới biết yêu của năm xưa nữa, và cũng không còn cái tư cách ngông cuồng để từ bỏ tất cả vì một tình yêu bất chấp.
Nghĩ tới đây, đầu óc Giản Triệt rối bời như một mớ tơ vò.
Thôi… tạm gác lại đã.
Đội của anh bốc trúng lượt thi đầu tiên. Còn một tuần nữa mới kết thúc cuộc thi. Khoảng thời gian đó… đủ để anh suy nghĩ cho rõ ràng.
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường
Nghĩ vậy, anh khẽ nhắm mắt, chìm vào giấc ngủ chập chờn. Đêm hôm ấy, anh ngủ không yên. Trái tim vẫn đau, đầu óc vẫn trĩu nặng.
Số phận… đang trêu đùa anh sao?
Một tuần sau, cuộc thi kết thúc. Đội anh giành được huy chương vàng toàn quốc, một chiến thắng đáng tự hào. Nhưng khi vừa trở về trường, việc đầu tiên anh làm lại không phải đi ăn mừng, mà là đến trạm dịch vụ nhận lại chiếc điện thoại và thẻ sim mới.
Chiếc sim cũ cùng điện thoại của anh đã biến mất từ cái đêm uống rượu đó.
Hôm sau tỉnh dậy, anh mới nhận ra mình không còn điện thoại bên người. Lúc ấy, anh đã thấy có gì đó kỳ lạ — sao đêm đó yên tĩnh quá, không tin nhắn, không cuộc gọi? Hóa ra là… mất điện thoại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/1547.html.]
Anh đoán chắc vì say rượu nên đã vô tình làm rơi điện thoại ở quán bar. Sau đó anh có quay lại tìm, nhưng không có kết quả. Cuối cùng đành phải mua điện thoại mới, làm lại sim rồi gửi về trường.
Mấy hôm ở nơi thi, anh toàn phải mượn điện thoại bạn bè để dùng tạm. Thật sự rất bất tiện.
Giờ mọi thứ đã trở lại bình thường, nhưng không hiểu sao Giản Triệt cứ có cảm giác… có điều gì đó không đúng.
Một vài cô gái chẳng thân thiết mấy bỗng dưng cứ liếc nhìn anh rồi xì xào gì đó. Anh không nghe rõ họ nói gì, nhưng ánh mắt ấy... khiến anh cảm thấy bị soi mói.
Ngay cả lúc bạn học đến chúc mừng vì đội anh giành giải thưởng, họ cũng lấp lửng điều gì đó:
"Chúc mừng nha Giản Triệt! Huy chương vàng toàn quốc, quá đỉnh luôn! Tiền thưởng chắc cũng kha khá nhỉ! Nhưng mà tiếc thật đấy… À không sao, sự nghiệp suôn sẻ là tốt rồi. Tình cảm không ổn cũng đâu phải chuyện lớn…"
Rồi đến cả thằng bạn thân rủ anh đi ăn cũng lấp lửng:
"Hay gọi thêm vài em xinh xinh ra ngồi chung cho vui?"
Giản Triệt nhíu mày:
"Cậu nói gì thế? Tớ có bạn gái rồi mà."
Thằng bạn kia như bị sốc:
"Gì cơ? Vẫn chưa chia tay á? Giỏi thật đấy! Tụi tớ còn cá cược xem bao lâu nữa cậu sẽ nói lời chia tay cơ mà!"
"Cá cược? Các cậu đang đánh cược cái gì vậy?"
Thằng bạn thở dài, ánh mắt đầy vẻ ái ngại:
"Thôi đi ông nội, đừng giả vờ nữa. Chuyện của chị dâu tụi tớ biết cả rồi. Nghe mà tiếc thật, nhưng mà… mấy chuyện như thế đồn ra ngoài cũng không hay ho gì. Cậu lấy một cô gái như vậy, sau này sẽ bị người ta cười chê mất. Còn trẻ thì suy nghĩ cho tương lai một chút. Không phải ích kỷ đâu, người không vì mình thì trời tru đất diệt. Cậu định chôn vùi cuộc đời vì chuyện này thật sao?"