Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn - Chương 145

Cập nhật lúc: 2025-04-20 09:27:56
Lượt xem: 201

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhóm cùi bắp chờ chừng một ngày một đêm, những nhóm nhỏ khác mới lục tục vượt ải.

Đầu tiên là nhóm của Tư Phệ.

Khi nhìn thấy ba người Phượng Khê, sắc mặt hắn ta lập tức trở nên cứng đờ.

Hắn ta vẫn luôn tưởng nhóm mình là nhóm thứ nhất hoàn thành thử thách, không ngờ ba phế vật này lại giành trước.

Nhìn thấy biểu cảm của Tư Phệ, trong lòng Ứng Phi Long và Tư Huyền cực kỳ sảng khoái.

Ngày thường tên Tư Phệ này cực kỳ kiêu ngạo, giờ thì sao?

Vẫn bị họ dẫm dưới lòng bàn chân đấy thôi!

Vì thế, ấn tượng của họ dành cho Phượng Khê lại tốt thêm vài phần.

Nhóm tiếp theo ra ngoài là nhóm của Thẩm Chỉ Lan.

Khi nhìn thấy Phượng Khê, sắc mặt Thẩm Chỉ Lan cũng cứng đờ.

Sự ghen ghét trong lòng nàng ta giống như thuốc độc, nhanh chóng lan tràn.

Phượng Khê!

Lại là Phượng Khê!

Rõ ràng nàng ta đã chuẩn bị đủ mọi thứ, vì sao vẫn bị Phượng Khê đè đầu cưỡi cổ?

Chỉ chốc lát sau, tổ của Giang Tịch, Quân Văn và Hình Vu cũng ra ngoài.

Nhìn thấy Ứng Phi Long và Tư Huyền ngồi cạnh Phượng Khê, Quân Văn sắp hóa thân thành giấm tinh đến nơi.

Trước kia chỉ có mỗi Hình Vu tranh giành tiểu sư muội với hắn, giờ thì lại thêm cả đám Ma tộc không biết xấu hổ này nữa.

Hắn ba bước biến thành hai, vội chạy tới gần Phượng Khê, chen vào giữa Phượng Khê và Ứng Phi Long.

Hình Vu cũng vội vàng chạy lại, chen Tư Huyền sang một góc.

Họ mới là sư huynh muội ruột, Ma tộc vô liêm sỉ tới hóng hớt cái gì?

Trong lòng Ứng Phi Long và Tư Huyền có hơi mất mát, nhưng bây giờ mọi người đã ra ngoài rồi, họ cũng không tiện ở cạnh người của Nhân tộc thêm nữa, chỉ đành quay về đội ngũ của Ma tộc.

Giang Tịch tiến đến gần, nhỏ giọng hỏi: “Sư muội, hai người kia không bắt nạt muội chứ?”

Dẫu trong lòng biết rõ chỉ có Phượng Khê bắt nạt người khác, nhưng đối với huynh ấy, tiểu sư muội mãi luôn là đối tượng cần được bảo vệ.

Phượng Khê lắc đầu: “Không đâu ạ. Bọn muội hợp tác khá tốt.”

“Các huynh vượt ải có thuận lợi không? Kể chi tiết cho muội nghe xem nào!”

Giang Tịch lập tức kể lại toàn bộ quá trình, Phượng Khê giúp phân tích chút ưu điểm và hạn chế, sau đó chia sẻ quá trình vượt ải của mình.

Quân Văn và Hình Vu lại càng ghen tị hơn.

Vì sao cờ Càn Khôn không xếp họ và tiểu sư muội cùng tổ?

Họ cũng muốn nằm thắng lắm chứ!

---

Vòng thứ bảy vẫn thử thách theo nhóm, chẳng qua lần này mỗi nhóm có sáu người.

Khác với những vòng trước, trong vòng này, chỉ có hai nhóm đứng đầu được tiến vào vòng sau, hai nhóm sau trực tiếp bị loại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/chuong-145.html.]

Nói cũng trùng hợp, lần này Giang Tịch, Quân Văn, Hình Vu, Phượng Khê, Ứng Phi Long và Tư Huyền được xếp vào một nhóm.

Cũng là nhóm có thực lực yếu nhất trong bốn nhóm.

Bởi ba nhóm khác, mỗi nhóm có ít nhất hai đệ tử sở hữu tu vi Kim Đan kỳ hoặc Ma Đan kỳ.

Nhóm của Thẩm Chỉ Lan có một người Kim Đan kỳ, hai tên Ma Đan kỳ, hơn nữa Tư Phệ cũng ở nhóm này.

Điều khiến các quần chúng hóng hớt khó tin là, sau khi biết được kết quả chia nhóm, trừ Giang Tịch cau mày, thì bốn người Quân Văn vui vẻ ra mặt.

Tốt quá đi mất thôi!

Họ có thể đi theo tiểu sư muội nằm thắng rồi!

Thái độ hí hửng của họ khiến người bên ngoài cờ Càn Khôn cạn lời.

Đúng là Phượng Khê lợi hại thật, nhưng cũng phải xem tình huống.

Những vòng trước đó cờ Càn Khôn bị Phượng Khê cho ăn nhiều thiệt như thế, chắc chắn vòng này nó sẽ đưa ra những điều chỉnh tương ứng để đòi lại.

Chờ mà xem, chắc chắn nhóm của Phượng Khê sẽ bị loại!

Cờ Càn Khôn cho mọi người nghỉ ngơi một ngày để chỉnh đốn lại.

Nhóm quần chúng hóng hớt bên ngoài cờ Càn Khôn cũng nhân đó nghỉ ngơi một lát.

Hóng hớt cũng mệt mỏi lắm chứ!

Một ngày sau, vòng thử thách số bảy mở ra.

Màn hình hiển thị được chia thành bốn khu vực, mỗi khu vực chiếu hình ảnh của một nhóm.

Mọi người thầm cảm thấy nhóm của Thẩm Chỉ Lan chắc chắn sẽ thăng cấp, bây giờ chỉ cần xem trong ba nhóm kia, nhóm nào sẽ giành được suất thăng cấp còn lại thôi.

Lúc này, nhóm các đệ tử tinh anh đang ở trong một sơn cốc.

Nhiệm vụ cũng đã được công bố:

[Trong sơn cốc Thiên Nguyên có một loại yêu thực tên là Thiên Nguyên Thần Mộc, tu vi tương đương với tu vi của tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ. Trên thân cây có một loại báu vật tên là Nấm Tím ký sinh. Hai tổ đầu tiên thu thập đủ mười cây Nấm Tím sẽ được thăng cấp vào vòng sau!]

Sau khi nhận được nhiệm vụ, Hình Vu bèn thúc giục Phượng Khê mau gọi thú trận pháp ra làm thú cưỡi cho họ.

Phượng Khê cong môi cười: “Sợ rằng không gọi được đâu.”

Quả nhiên, dù nàng nhét bao nhiêu linh thạch vào rãnh linh thạch đi nữa, thì trận bàn cũng không hề phản ứng.

Điều này đã nằm trong dự đoán của Phượng Khê.

Năng lực mất bò mới lo làm chuồng của cờ Càn Khôn vẫn rất mạnh mẽ.

Ứng Phi Long trợn tròn mắt: “Phượng Khê, không có thú trận pháp giúp đỡ, tu vi của nhóm chúng ta lại yếu kém thế này, đừng nói lấy mười cây Nấm Tím, sợ rằng đến một cây cũng khó lấy được ấy chứ.”

Hình Vu trợn mắt lườm hắn ta: “Ngươi thì biết cái rắm gì! Dù không có thú trận pháp, tiểu sư muội vẫn sẽ dẫn chúng ta nằm thắng!”

Ứng Phi Long giữ thái độ khách sáo với Phượng Khê, không có nghĩa hắn ta cũng sẽ khách sáo với Hình Vu.

Hắn ta giận đùng đùng, đòi liều mạng với gã.

Phượng Khê khẽ hắng giọng: “Được rồi, đừng ồn nữa.”

Hình Vu và Ứng Phi Long lập tức yên tĩnh như gà.

Giang Tịch: “…”

Hình Vu nghe lời tiểu sư muội cũng thôi đi, sao tên Ứng Phi Long kia cũng nghe răm rắp thế?

Loading...