Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 104
Cập nhật lúc: 2025-04-13 13:56:40
Lượt xem: 44
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tới cuối tháng, Thẩm Hi Hòa thu dọn đồ đạc về nhà.
————
Quảng Ninh, quán ăn Thẩm gia.
Trần thị lại lấy ra một vại tương mè khác.
Sau khi thời tiết nóng hơn, thì không còn bán lẩu mì nữa, bắt đầu chuyển qua bán mì trộn tương mè.
Mì sau khi nấu chín thì chần sơ qua nước lạnh,bên trong bỏ thêm thịt heo chiên, đậu Hà Lan xào, dưa chuột bào sợi, và củ cải bào sợi đã chần qua vào.
Lại rưới thêm hai muỗng tương mè lên trên,nếu như thích ăn cay, thì có thể tự cho thêm sa tế vào.
Sau khi trộn đều lên, thì trên mỗi sợi mì đều phủ một lớp tương mè và thịt băm,ăn vào một miếng,phải nói là hương thơm mười phần.
Một chén mì trộn không đủ,thì lại gọi thêm hai cái bánh bao sốt thịt nữa, quán còn có cả chè đậu xanh, đã dùng nước giếng làm lạnh qua, có thể thanh nhiệt và giải tỏa cơn nóng.
Bây giờ mì trộn là bán chạy nhất, một chén mì trộn ba văn tiền, một ngày có thể bán được một trăm chén.
Sau khi lấy tương mè ra, Trần thị lại bắt đầu cắt củ cải, luộc rau và nấu mì.
Đại oa từ trong chính sảnh tới đây, “Nương, nhị thẩm, sáu chén mì trộn, hai lồng tiểu long bao, sáu cái bánh bao sốt thịt, hai cái bánh cuốn thịt kho.”
Lý thị nhanh nhẹn mà gắp bánh bao ra,còn Trần thị thì cho vào trong nồi sáu phần mì.
Bây giờ nấu mì đều dùng một cái nồi sắt hình trụ lớn cao ba thước, rộng hai thước, thành nồi có treo sáu cái giỏ nhỏ làm bằng những dải tre.
Một lần có thể nấu ra sáu chén mì.
Nấu mì rất nhanh, sau khi mì chín thì chần qua nước lạnh, cho thêm thịt băm,gia vị, tương mè, mì thì để khách tự trộn lên, như vậy thì ăn mới thơm.
“Vẫn là mì trộn ăn ngon.” Khách nhân ăn xong, vỗ bụng đi tới quầy tính tiền.
Thẩm Đại Oa ghi sổ thu bạc, khách nhân nói: “Buổi tối không mở cửa có đúng không?”
Thẩm Đại Oa gật đầu, “Tiểu thúc ta hôm nay sẽ trở về, ngày mai cũng sẽ không mở nữa.”
Khách nhân gật đầu, cứ cuối tháng là quán ăn Thẩm gia sẽ không mở nữa, chuyện này mọi người đều biết,nên đã thành thói quen rồi.
Cho nên mấy ngày cuối tháng quán ăn đặc biệt bận rộn.
Sau giữa trưa, quán ăn mới rảnh rỗi được một chút, người một nhà yên tâm ngồi xuống ăn cơm.
Bọn họ ăn rất đơn giản, bánh bao giữa trưa còn dư lại, mì sợi, dưa muối và sa tế.
Trần thị nói: “Chiều nay chắc là Tam Lang sẽ về đến, chúng ta thu dọn nhanh lên, trở về sớm một chút.”
“Cuối cùng cũng đã về,đã mong chờ cả tháng nay rồi.” Lý thị khẽ cười nói: “Nương và Tiểu Tiểu chắc đang ở nhà chuẩn bị đồ ăn ngon rồi.”
Mỗi tháng chỉ có một lần như vậy, Thẩm Hi Hòa ở nhà được một ngày là phải đi rồi, nên phải nấu nhiều món ngon mới được.
Bây giờ đang là thời điểm có nhiều thịt và rau, tôm cá, heo dê, gà vịt, còn có đào và nho, có thể mua được thì Cố Tiêu đều mua về.
Cũng không phải là cô tự bỏ tiền ra, mà là tiền Chu thị đưa.
Chu thị không phải là người keo kiệt, trước kia thì không nói, bây giờ trong nhà đã giàu có hơn rồi, không thể lúc nào cũng để Cố Tiêu bỏ tiền ra mua thứ này thứ kia được.
Vào tháng ba năm nay, Thẩm gia đã mua thêm hai mươi mẫu đất, một mẫu đất là ba lượng bạc, một chốc đã tiêu hết sáu mươi lượng.
Đến bây giờ, tiền lại tích góp lại được rồi.
Quán ăn Thẩm gia một ngày có thể kiếm được năm sáu trăm văn tiền, in sách thì một tháng cũng có thể đem về không ít, cộng thêm tiền mỗi tháng Ngự Phương trai chia hoa hồng, Thẩm Đại Lang làm gia cụ, sau sáu tháng, trong nhà đã góp được hơn một trăm lượng bạc.
Có tiền không nói, trong nhà còn mua thêm không ít đồ, nồi chén gáo bồn, bàn ghế trong nhà cũng đổi mới hết toàn bộ, mặt trên được chạm khắc gỗ rất tinh xảo, trên tường có treo mấy bức tranh, còn làm thêm mấy tấm chăn bông nữa.
Cố Tiêu mỗi tháng đều nhận được tiền lãi từ hiệu sách, sau khi mua cửa hàng, thì tiền được chia cũng nhiều hơn, bây giờ trong tay cô đã có 700 lượng bạc rồi.
Trong phòng cũng thêm không ít đồ vật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-104.html.]
Trong góc tường có một cái thùng gỗ cho một người dùng, chuyên dành để cho cô tắm rửa.
Bên cạnh là một cái khung cửi dệt lụa, có phủ một lớp vải lên trên, ngày thường không dùng đến thì cứ để như vậy.
Cạnh tường có ba cái giỏ tre, một cái thì bên trong đựng bông vải và sợi tơ, một cái khác thì đựng dải tre và ống tre, cái còn lại thì đựng những khối gỗ có hình dạng và kích thước khác nhau .
Trên bàn có đặt vài cái tráp, có đựng đồ ngọc, có đựng giấy dát bạc và chỉ bạc, có đựng chỉ vàng và giấy dát vàng, còn có cái thì đựng hạt châu và trân châu.
Ở góc trên bên phải là một chiếc đèn lồng hình lục giác rất đẹp, trên vách đèn có vẽ một mỹ nhân, mặt mày như họa, trên người khoác lụa mỏng, trong tay cầm quạt tròn.
Dao khắc mà Cố Tiêu hay dùng thì đặt ở chính giữa, trên bàn còn có một ít đất sét nữa.
Cô làm rất chậm, mỗi tháng mới đưa tới hiệu sách một lần, mặc dù Trương chưởng quầy chờ đến sốt ruột, nhưng mà không thúc giục, sư phó có tay nghề tốt như vậy, nếu làm nhiều quá ngược lại không đáng giá tiền.
Nửa năm qua, Cố Tiêu đã làm qua mạt chược bằng ngọc thạch, cờ vua bằng gỗ, “Một bộ búp bê Nga”, lá cây kẹp sách làm bằng vàng và bạc, vải nỉ hình trái cây, một cái trâm cài kim bộ diêu hình hoa sen.
Mỗi tháng làm một thứ, còn phải nhờ Trương chưởng quầy giúp tìm đồ.
Lần này Cố Tiêu muốn làm một bộ búp bê bằng gốm, vì muốn mang ý nghĩa cát tường, nên cô chọn cảnh cặp đôi đang bái đường thành thân.
Một bộ này có tân nương và tân lang, thân mẫu hai bên, huynh đệ tỷ muội, khách khứa tham gia náo nhiệt, thậm chí cả đội ngũ đón dâu, kiệu phu khiêng kiệu cũng có.
Tượng người làm bằng gốm phải đem đi nung, cho nên còn phải đi tìm một cái lò nung gốm về.
Cố Tiêu đã nghĩ xong rồi, cô có thể đi cửa hàng đồ sứ mua đĩa, đã đưa tiền thì dễ nói chuyện làm ăn rồi.
Tượng đất vừa mới nặn xong, tháng sau hoàn thành là được, nên Cố Tiêu cũng không vội.
Hôm nay Thẩm Hi Hòa sẽ trở về, trong nhà chỉ có cô, Chu thị và Thẩm Đại Lang, cộng thêm một đứa nhỏ.
Thẩm lão gia tử đã về quê dọn dẹp đất rồi, đến tối mới về.
Chu thị phải trông đứa nhỏ, nên không thể giúp được nhiều, Cố Tiêu định làm cá sốt chua ngọt, tôm chiên, xương sườn kho, ớt cay da hổ, đậu que xào, dưa chuột trộn tương mè.
Tổng cộng có sáu món ăn.
“Tướng công một tháng mới về nhà một lần, nên phải ăn ngon một chút.” Cố Tiêu ướp tôm, cá tẩm bột được một lúc thì đem chiên.
Chu thị thở dài, nói: “Ta nghe Tam Lang nói, đồ ăn trong thư viện không ngon lắm.”
Thư viện ăn cơm và màn thầu, thức ăn thì chính là một nồi to đồ ăn bình thường,nếu muốn ăn món xào thì phải bỏ thêm tiền.
Với tính tình của Thẩm Hi Hòa, thì làm sao có thể bỏ tiền ra để ăn món xào chứ.
Chu thị thấy hắn đã cao hơn, người cũng gầy đi không ít.
Tiểu nhi tử, vẫn là đau lòng nhất, bà hỏi Thẩm Hi Hòa ở thư viện ăn có ngon không ,Thẩm Hi Hòa liền nói rằng khá ngon.
Hỏi ăn cái gì, thì nói là ăn cơm, rau xào.
Hỏi hắn ở thư viện trôi qua có tốt không, thì Thẩm Hi Hòa nhìn sang chỗ khác, chỉ nói mọi chuyện đều ổn.
Nếu như là trước đây, có cơm ăn đã là rất tốt rồi, nhưng mà bây giờ ở trong nhà ngày nào cũng ăn một bữa thịt, trong lòng Chu thị nhịn không được chua xót.
“Còn hơn một tháng nữa là tới kỳ thi mùa thu rồi.” Chu thị lại thở dài, “Cũng không biết nó đọc sách đến canh mấy, cứ như vậy thì thân thể làm sao chịu nổi.”
Kỳ thi mùa thu chia làm ba đợt, lần lượt tiến hành vào các ngày chín tháng tám, ngày mười hai, ngày mười lăm, tỉnh thành cách đây rất xa, Chu thị dù có lo lắng cũng không làm được gì.
Cố Tiêu nói: “Tướng công rất liều mạng.”
Trong sáu tháng đã gửi về mười bốn bức thư, trong thư chỉ báo tin tốt không báo tin dữ, nhưng mà Cố Tiêu nhìn Thẩm Hi Hòa cũng cảm thấy hắn đã gầy đi.
Chu thị còn nhớ rõ lời Cố Tiêu năm trước đã nói với bà, trong thư viện tắt đèn sớm, buổi tối về nhà ở còn có thể ăn thêm bữa ăn khuya……
Chu thị: “Tiểu Tiểu à……”
Chu thị vừa nói xong, thì ngoài cửa đã truyền đến tiếng động.
Ngoài cửa, Thẩm Hi Hòa xoay người xuống ngựa, hô một tiếng vào trong nhà, “Nương, Tiểu Tiểu, ta đã trở về.”
Một đường ngựa không ngừng vó, ánh mặt trời thiêu đốt trên đầu, trên đầu thiếu niên đã đổ đầy mồ hôi, môi cũng khô nứt, hắn duỗi tay lau mồ hôi, rồi dắt ngựa vào sân.