Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 106
Cập nhật lúc: 2025-04-14 12:44:59
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu thị càng nghĩ càng thấy không đúng, “Con có phải là đã cùng với mấy người trong trường đi ra ngoài chơi hay không, đi mấy chỗ thanh lâu quán rượu gì đó……”
Thẩm Hi Hòa: “…… Con không có.”
Chu thị càng không thể yên tâm, người đói đến gầy đi thì còn có thể nuôi lại, nhưng nếu học cái xấu thì không thể được, “Việc này con phải nghe lời ta, Tiểu Tiểu ở nhà còn lo lắng cho con, con cũng không thể học thói hư tật xấu được, người Thẩm gia không thể làm ra loại chuyện này……”
Vẻ mặt Chu thị nghiêm túc,bỏ tay xuống rồi đi ra ngoài, Thẩm Hi Hòa đứng đó một lúc, rồi quay về phòng thu dọn tay nải, sau đó thì đi qua gõ cửa phòng Cố Tiêu.
Cố Tiêu mở cửa ra, “Huynh lại mua cái gì nha, muội đã nói không cần mua đồ về cho muội nữa rồi mà.”
Thẩm Hi Hòa nói: “Chỉ là mấy thứ đồ linh tinh mà thôi, muội nhìn xem có thích không.”
Mỗi lần Thẩm Hi Hòa trở về đều sẽ mang một ít đồ về cho Cố Tiêu, như trâm, hoa cài đầu, khuyên tai, còn có phấn mặt nữa.
Cố Tiêu để Thẩm Hi Hòa đi vào, cô mở tay nải ra, bên trong đều là mấy thứ đồ vật nhỏ.
Tượng đất, mặt nạ, một đóa hoa cài đầu nhìn rất đẹp, còn có một cái trống bỏi nữa.
Cố Tiêu cầm trống bỏi lên, “Huynh mua cái này để làm gì?”
Thẩm Hi Hòa: “Ta nhìn thấy thì mua thôi.”
Mặc dù Thẩm gia nghèo, nhưng mà Thẩm Đại Lang biết làm mộc, khi còn nhỏ đã làm mấy thứ đồ chơi cho Thẩm Hi Hòa như trống bỏi, kiếm gỗ nhỏ và ná.
Thẩm Hi Hòa cảm thấy cuộc sống trước đây của Cố Tiêu ở Cố gia không được tốt lắm, cho nên mới mua trống bỏi về.
Cố Tiêu lắc lắc, hai bên trống bỏi có hai viên cầu, đập vào mặt trống sẽ vang lên tiếng vang thanh thúy.
Thẩm Hi Hòa cười ,Cố Tiêu thích thì tốt rồi. “Ở tỉnh thành có rất nhiều thứ, nếu muội mà đi tới đó thì chắn chắn sẽ rất thích.”
Cố Tiêu: “Phải không, có phải là náo nhiệt hơn rất nhiều so với trong huyện thành hay không.”
Thẩm Hi Hòa nói: “Bên trong thành có rất nhiều cửa hàng trên đường, thức ăn cũng nhiều, vào ngày nguyên tiêu hôm đó thực sự là rất náo nhiệt, ta nghe bọn họ nói, trên đường phố treo đầy hoa đăng, còn có múa lân nữa……”
“Nghe bọn họ nói?”
“Ừ, tối hôm đó ta không đi ra ngoài,chỉ ở trong học xá đọc sách, ngày thường ta cũng không hay đi ra ngoài, nếu có thì cũng là đi mua sách, mấy thứ này đều là lúc đi mua sách thì tiện đường mua.”
Cố Tiêu không được tự nhiên mà cắn môi, “Huynh cũng nên thường xuyên ra ngoài đi dạo chứ,cứ đọc sách không thì cũng rất mệt đó.”
“Sách này xem mệt rồi,thì ta có thể xem quyển khác.” Thẩm Hi Hòa nhẹ giọng nói.
Cố Tiêu mím môi, có thể là cô không hiểu mấy người học giỏi thì trong lòng thường nghĩ gì. “Vậy thì huynh cứ đổi qua đổi lại mà xem đi.”
Thẩm Hi Hòa gật đầu, “Muội đừng lo lắng cho ta, ta không mệt.”
“……”
Cố Tiêu mới lười phải lo lắng, thân thể là của bản thân mình, mệt hay đói bụng thì tất nhiên sẽ tự biết nghỉ ngơi,cần người khác quan tâm làm gì chứ, Thẩm Hi Hòa đã lớn như vậy rồi, quanh năm đều ở thư viện, còn không biết tự chăm sóc mình sao.
Cố Tiêu cười với Thẩm Hi Hòa, “Buổi tối huynh còn muốn đọc sách sao?”
Lúc Cố Tiêu cười lên nhìn rất đẹp, lúc không cười cũng đẹp,lúc hắn ở trong thư viện ngoài đọc sách ra thì cũng là đọc sách, cuối cùng cũng về nhà,nên Thẩm Hi Hòa không muốn lại đọc sách nữa.
“Không muốn đọc nữa, ta cũng không đem sách về.” Thẩm Hi Hòa nói: “Ta giúp muội in sách.”
Chữ khắc gỗ đặt ở trong phòng của Thẩm Hi Hòa, nửa năm qua, chữ khắc được càng ngày càng nhiều, bây giờ đã có hơn ba vạn chữ.
Thẩm Hi Hòa về phòng lấy chữ khắc gỗ ra, hắn xếp chữ, Cố Tiêu xoát mực đặt giấy lên, sau đó thì dùng lăn gỗ lăn qua một lần.
Cứ một trang thì in năm tờ, rồi xếp lại trang khác, trí nhớ của Thẩm Hi Hòa rất tốt, rất nhanh đã in được mấy trang rồi.
Cố Tiêu nghiêm túc xoát mực, in sách.
Thẩm Hi Hòa ho khan một tiếng, nói: “Tiểu Tiểu, ta muốn nói với muội một chuyện.”
Cố Tiêu cũng không ngẩng đầu lên, “Huynh nói đi.”
Thẩm Hi Hòa: “Nương sợ ta ở tỉnh thành sẽ học cái xấu, nên lần này muốn để muội đi cùng với ta lên tỉnh thành.”
Cố Tiêu trong khoảng thời gian ngắn không phản ứng lại kịp, sao cô cũng phải đi tỉnh thành luôn rồi.
Thẩm Hi Hòa thấy hoảng loạn vì đã nói sai, hắn từ từ bình tĩnh lại, bất động thanh sắc mà đổi lại lời nói, “Tiểu Tiểu, muội không muốn đi cùng ta có phải hay không, không sao, ta sẽ đi nói với nương……”
Cố Tiêu nói: “Mội không phải là không muốn…… chỉ là huynh nói đột ngột như vậy, dù sao thì cũng phải cho muội thời gian để suy nghĩ chứ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-106.html.]
Có đi tỉnh thành hay không không quan trọng, có thể đi cùng với Thẩm Hi Hòa cũng rất tốt.
Nếu như cô chỉ có một mình, thì đã đi từ sớm rồi, dù sao thì trước kia cũng đã từng nghĩ đến việc tích góp đủ tiền thì sẽ rời đi, nhưng mà bây giờ mỗi tháng đều phải đem đồ tới hiệu sách, phải khắc khuôn bánh cho Ngự Phương trai, còn phải dạy Linh Đang nữa.
Đi tỉnh thành tất nhiên là chuyện tốt, nhưng còn những việc ở Quảng Ninh này thì phải làm sao bây giờ.
Còn có một đống đồ của cô nữa, phải xử lý sao đây.
Thẩm Hi Hòa bình tĩnh nhìn Cố Tiêu, “Nếu như muội không muốn đi thì không đi, không cần băn khoăn làm gì, một mình ta ở tỉnh thành rất tốt, sáu tháng qua không phải cũng như vậy hay sao.”
Cố Tiêu: “Chỗ Trương chưởng quầy phải làm sao bây giờ?”
“Thịnh Kinh và tỉnh thành tiện đường, đồ mà muội làm, có thể tiện đường đưa qua đó luôn.”
Cố Tiêu lại hỏi: “Vậy còn Ngự Phương trai thì sao?”
“Lý chưởng quầy đã mở cửa hàng ở phủ thành, rất nhanh là có thể mở đến tỉnh thành rồi.”
Cố Tiêu lại chỉ chỉ đồ trong phòng, “Còn mấy thứ này……”
Thẩm Hi Hòa lập tức nói: “Ta sẽ đi thuê xe ngựa, ta sẽ cưỡi Táo Đỏ đi tỉnh thành, còn muội sẽ ngồi xe ngựa, đến lúc đó sẽ thuê một căn nhà,muội ngủ ở nhà chính,mấy thứ này đều có thể đặt ở đó.”
Đầu năm Thẩm Hi Hòa đi tỉnh thành, đệm chăn,sách vở, bút mực và quần áo đều mang đi,nên không có đạo lý không mang được mấy thứ này theo.
“Ngày mai ta sẽ cùng với muội đi nói rõ ràng với Trương chưởng quầy, vậy muội đi ngủ sớm một chút?” Thẩm Hi Hòa thử thăm dò nói, “Ta đi lấy nước nóng tới đây, để muội ngâm nước ngải cứu.”
Cố Tiêu gật đầu một cái, cô đồng ý đi theo, không chỉ đơn giản là bởi vì tỉnh thành tốt.
Cố Tiêu đi ngủ rất sớm, ngày hôm sau thì cùng với Thẩm Hi Hòa đi tới hiệu sách.
Trương chưởng quầy vẫn còn đang ngái ngủ, đang ngáp không ngừng, nghe xong lời Cố Tiêu nói, chỉ lặp lại một lần, “Đi tỉnh thành tốt a, tỉnh thành náo nhiệt……”
Trương chưởng quầy uống một chén trà nhỏ, đầu óc rốt cuộc cũng tỉnh táo hơn, hắn hỏi lại một lần, “Lúc nãy tiểu đông gia nói muốn đi tỉnh thành sao?”
Cố Tiêu gật đầu, “Kỳ thi mùa thu sắp đến rồi, ta sẽ đi tỉnh thành một đoạn thời gian để chiếu cố biểu huynh.”
Trương chưởng quầy có chút ghen tị, Thẩm Hi Hòa đã lớn như vậy rồi, có tay có chân, còn cần người khác phải chiếu cố hay sao.
Trương chưởng quầy hiển nhiên là đã quên mất mình đã từng nghĩ đến chuyện làm mai mối cho hai người, bây giờ cả người đều đang rất không vui.
Một đại nam nhân đi đọc sách còn phải được chiếu cố, Thẩm Hi Hòa cần người khác chiếu cố, còn hắn thì không cần sao, nếu Cố Tiêu đi rồi, vậy thì Đa Bảo Các phải làm sao bây giờ.
Cố Tiêu có biết là, ở Thịnh Kinh không biết có bao nhiêu người đang chờ cô làm ra những thứ mới lạ hay không, bộ búp bê mà lần trước cô làm bán rất chạy đó.
Còn có bài mạt chược, cờ, Cố Tiêu làm ra thứ gì, thì học đồ trong Đa Bảo Các cũng sẽ gấp rút làm ra thứ đó,nhưng mà bán không được tốt lắm.
Nếu như đi tỉnh thành,mà còn phải chiếu cố người khác nữa, không biết sẽ làm chậm trễ bao nhiêu việc đây.
Ở tỉnh thành không phải có mẹ mìn sao, mua một người hầu về làm thư đồng, không phải cũng có thể chiếu cố người đó sao.
Những lời này Trương chưởng quầy cũng chỉ nói ở trong lòng mà thôi, chuyện riêng của nhà người khác, hắn xen vào làm gì chứ.
Trương chưởng quầy chỉ có thể miễn cưỡng tươi cười, “Đi, tỉnh thành rất tốt.”
Cố Tiêu nói: “Nếu như ta làm ra đồ gì mới, thì sẽ trực tiếp đưa đi Thịnh Kinh luôn.”
“Vậy thì không còn gì tốt hơn rồi, tỉnh thành cách Thịnh Kinh rất gần, có thể bớt đi một ngày đi đường đấy.” Trương chưởng quầy cười hai tiếng, “Tiểu đông gia nếu đi tỉnh thành, thì có thể thử nhìn xem, xem có cửa hàng nào ở vị trí tốt một chút hay không, mở cửa hàng thì không gấp, nhưng mà cửa hàng tốt thì khả ngộ bất khả cầu có đúng không.”
Trương chưởng quầy cũng đã gặp nhiều khó khăn khi không có cửa hàng, tỉnh thành là một địa phương tốt, nếu như gặp được cửa hàng thích hợp, thì cứ mua lại trước rồi để đó tính sau, dù sao thì nửa năm này cũng đã kiếm được không ít tiền.
Tỉnh thành tên là Tương Thành, cách Quảng Ninh hơn bốn trăm dặm đường, nằm ở giao điểm giữa nam và bắc, còn có thư viện Tung Dương nổi tiếng gần xa, cực kỳ náo nhiệt.
Nếu có thể ở Tương Thành mở một cửa hàng Đa Bảo Các, tất nhiên là không thể nào tốt hơn rồi.
Trương chưởng quầy để Cố Tiêu cứ đi nhìn trước, nếu như vừa ý thì mới mua.
Cố Tiêu gật đầu, “Vậy thì đoạn thời gian này, Linh Đang phải làm sao bây giờ?”
Bây giờ đồ chơi vải nỉ mà Linh Đang làm ra đặc biệt tốt,vẫn luôn học chạm khắc gỗ, mặc dù thiên phú không cao, nhưng mà rất chịu khó và nỗ lực.
Nếu Cố Tiêu đi tỉnh thành, thì sẽ không có thời gian dạy Linh Đang nữa.
Trương chưởng quầy nói: “…… Nếu không thì để Linh Đang đi cùng với cô đi?”
Một ngày làm thầy cả đời làm cha, Linh Đang đã nhận Cố Tiêu làm sư phụ, sau này phải phụng dưỡng, Cố Tiêu đi tỉnh thành, Linh Đang nên đi theo.