Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 122
Cập nhật lúc: 2025-04-14 12:48:46
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60EI2qC27h
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong lòng Chu thị vừa chua xót vừa ấm áp, Tiểu Tiểu còn nói ở tỉnh thành cái gì cũng đắt, không tốt bằng ở nhà, còn nói tới ngày mười bảy tháng tám sẽ về nhà.
Vừa phải chăm sóc cho Tam Lang, lại vừa phải lo việc buôn bán, chắc chắn là không được thư thái như ở nhà rồi.
Chu thị rất mong Cố Tiêu có thể về nhà, còn về phần Thẩm Hi Hòa sao, Chu thị hình như cũng không nhớ nó lắm, chỉ nhớ Cố Tiêu mà thôi.
Chu thị dỗ tam nha ngủ trưa, rồi bẻ ngón tay tính ngày, mười chín ngày rất nhanh là qua rồi, Chu thị đã bắt đầu nghĩ đến lúc Cố Tiêu về nhà, thì nên làm món gì rồi.
Phải mua nhiều thịt một chút, mùa thu có rất nhiều cá, nên mua thêm mấy con cá nữa. Đầu hẻm có bán cua, Chu thị chưa ăn qua, nhưng mà nghe hàng xóm nói ăn khá ngon, Tiểu Tiểu thích ăn đồ mới lạ, vậy thì mua nhiều một chút.
Giữa mùa thu đúng là thời điểm thu hoạch vụ thu, năm nay Thẩm gia mua hai mươi mẫu đất. Vốn dĩ trong nhà đã có mười một mẫu đất rồi, người một nhà phải làm khẩn trương, mấy ngày là có thể thu hoạch xong.
Bây giờ có thêm nhiều đất, nếu chỉ dựa vào sức của người trong nhà, thì phải mất mười mấy ngày mới xong.
Buôn bán không thể trì hoãn mười mấy ngày được, Chu thị nghĩ, lần này để cho Thẩm lão gia tử về là được rồi,rồi thuê người thu hoạch vụ thu, Tiểu Tiểu bọn nó về thì cứ ở huyện thành, không về quê nữa.
Thuê nhiều thêm mấy người,chỉ cần mấy ngày là có thể thu hoạch xong.
Chu thị cũng đã nghĩ thông suốt rồi, không thể chuyện gì cũng phải tự mình ôm vào người được, trong nhà đã kiếm được tiền nhiều hơn rồi, cứ bỏ tiền ra thuê người làm là được.
Nhưng mà Thẩm Hi Hòa lại không nghĩ tới Chu thị sẽ làm như vậy, hắn còn đang ngóng trông về quê thu hoạch vụ thu nữa đó, cho dù phải làm việc nhiều hơn một chút, nhưng chỉ cần có thể về quê là được.
Đáng tiếc……
————
Đa Bảo Các ở Thịnh Kinh
Từ sau khi Đa Bảo Các chuyển sang cửa hàng mới, thì càng náo nhiệt hơn so với trước kia.
Ở Đa Bảo Các chỉ có mấy thứ mà Cố Tiêu làm thì mới đắt hơn một chút, những thứ khác đều là giá cả bình thường, nhã gian ở lầu hai vừa mới làm xong, chứa đầy hoa bất tử, một phòng hoa nguyệt quý màu hồng và vàng, một phòng hoa cúc màu cam và hồng phấn, còn hai gian phòng khác, một gian thì để tiểu Trương chưởng quầy ở, một gian khác là giữ lại cho Cố Tiêu.
Bên trong mặc dù không có nhiều hoa bất tử như vậy, nhưng cũng có không ít, nhìn rất đẹp, qua một đoạn thời gian nữa là tới kỳ thi mùa thu, người tới Đa Bảo Các đa số đều là phu nhân tiểu thư.
Tiểu Trương chưởng quầy thu dọn xong phòng của Cố Tiêu, hắn nghe bá phụ nói, tháng ba tháng bốn năm sau, tiểu đông gia sẽ tới đây.
Cuối cùng cũng có thể nhìn thấy người rồi.
Tiểu Trương chưởng quầy ngồi ở lầu hai, tỉ mỉ lau búp bê gốm, lau xong thì phân phó tiểu nhị đặt ở lầu một.
Cũng không cần đi xem làm gì, không tới nửa ngày, chắc chắn có thể bán ra ngoài.
Quả nhiên, không lâu sau, tiểu nhị liền tới bẩm báo, “Chưởng quầy, An Vân quận chúa đã mua búp bê gốm đi rồi.”
“An Vân quận chúa, nàng ta muốn thành thân sao?” Tiểu Trương chưởng quầy vẻ mặt nghi hoặc.
“Cũng không phải, tiểu nhân chưa từng nghe qua tin tức này.” An Vân quận chúa nếu như thành thân, thì tất cả mọi người đều biết mới đúng chứ.
Không thành thân thì mua búp bê gốm hỉ yến làm gì, chẳng lẽ là để đó ngắm hay sao? Tiểu Trương chưởng quầy không hiểu mấy người có tiền lắm, không quan tâm là thứ gì, chỉ cần đẹp tinh quý, thì đều sẵn sàng móc bạc ra mua.
Bọn họ làm buôn bán chỉ cần bán đi là được, mặc kệ là bán cho ai.
Tiểu Trương chưởng quầy vỗ tay, “Được rồi, ghi vào sổ sách là được, đi xem hoa bất tử đi, năm nay làm được bao nhiêu?”
“Nguyệt quý và hoa cúc đều làm 3000 đóa, còn các loại hoa khác cũng đang thử làm rồi.” Năm ngoái bán hoa bất tử cả một năm, kiếm lời được không ít bạc, cái thứ này có thể để được hai ba năm, cứ bày ở đó ngắm là được, không cần năm nào cũng mua, cho nên năm nay làm ít đi chút.
“Nhiêu đó cũng đủ rồi, bây giờ hoa bất tử chỉ có Đa Bảo Các của chúng ta mới có, còn quạt xếp, quạt tròn gì đó thì luôn có người học theo, hoa bất tử thì học không được,bọn học đồ đều phải nhìn cho thật kỹ vào, mặc dù đã ký giấy bán thân,nhưng khó tránh khỏi có người có lòng tham, muốn đem phương pháp làm bán đi.”
Quạt xếp, quạt tròn học không giống lắm, nhưng cũng làm ra hình ra dáng, còn hoa bất tử, đồ chơi vải nỉ và đèn kéo quân mấy thứ này thì không dễ làm,phải đề phòng.
Tiểu nhị gật đầu, “Tiểu nhân hiểu rồi.”
Tiểu Trương chưởng quầy dựa vào cửa sổ nhìn về phía xa xăm, năm tháng trôi qua thật nhanh, vừa mới đây mà đã tới tháng tám rồi.
Ngày tám tháng tám, kỳ thi hương bắt đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-122.html.]
Hàng ngàn học sinh xếp hàng dài chờ đợi tiến vào trường thi,bên ngoài trường thi có quan binh canh gác, giám khảo chắp tay sau lưng, nhìn thí sinh đang được kiểm tra rồi vào trường thi.
Hơn một ngàn thí sinh, chỉ riêng việc vào trường thi thôi đã mất gần nửa ngày rồi.
Sau khi vào trường thi thì thí sinh sẽ tự tìm chỗ ngồi của mình, hai bên trái phải chỗ ngồi đều có bình phong chắn lại, phía sau là một cái tràng kỷ dài,dùng để nghỉ ngơi.
Nghỉ ngơi một đêm, sáng hôm sau, giám khảo mang theo bài thi bước vào.
Bên ngoài gió thu thổi vang, kỳ thi mùa thu ba năm một lần cuối cùng cũng bắt đầu.
Trong phòng thi, thí sinh cúi đầu nghiêm túc làm văn, đói bụng thì lấy lương khô ra ăn một chút, một ngày hai đêm, đều ăn uống ở trong phòng thi.
Sáng sớm hôm sau bước ra khỏi phòng thi, không ít thí sinh đều trong trạng thái xuất thần.
Đề văn của kỳ thi lần này cũng thật là khó mà.
Trở về nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm ngày hôm sau còn phải vào phòng thi sớm nữa, Thẩm Hi Hòa thi xong liền về nhà, Cố Tiêu cũng không hỏi hắn có thi được hay không.
Đại khái là đã biết được nội dung cốt truyện, lần này Thẩm Hi Hòa thi được rất tốt, trong sách có viết, mặc dù Thẩm Hi Hòa xuất thân từ thư viện Thanh Sơn ở huyện thành Quảng Ninh, nhưng mà văn chương làm ra cực kỳ xuất sắc, giàng được vị trí đầu bảng,được Giải Nguyên kỳ thi hương.
Thẩm Hi Hòa chính là tiểu Tam Nguyên đó, lúc hắn ở thư viện Thanh Sơn đọc sách mà đã thi được thành tích tốt như vậy, thì tới Tung Tương, tất nhiên là không thể nào kém hơn rồi.
Việc Cố Tiêu phải làm là chuẩn bị thức ăn ngon.
Cô nấu một nồi to nước nóng, để cho Thẩm Hi Hòa rửa mặt chải đầu, Cố Tiêu không hỏi, nhưng Thẩm Hi Hòa lại nhịn không được muốn nói cho cô.
“Tiểu Tiểu, muội không hỏi xem ta thi thế nào sao?”
Tóc Thẩm Hi Hòa còn ướt, trên người còn có hơi nước, hắn tùy tiện lau sơ qua, rồi đi theo phía sau Cố Tiêu, “Ta đã ở trường thi ba ngày rồi.”
Cố Tiêu nói: “Chiều ngày hôm trước huynh vào trường thi, sáng hôm nay đã ra khỏi trường rồi, đâu ra ba ngày chứ.”
Thẩm Hi Hòa: “Chính là ba ngày.”
Thẩm Hi Hòa viết rất nhanh, người khác còn chưa trả lời xong, mà hắn đã viết xong một bài văn rồi.
Thẩm Hi Hòa cảm thấy bài văn hắn viết rất tốt.
Ba ngày thì ba ngày, Cố Tiêu lại đưa một cái khăn qua, để Thẩm Hi Hòa lau cho đàng hoàng, trời lạnh, cũng đừng để nhiễm phong hàn.
“Vậy thì huynh thi như thế nào nha?” Nếu Thẩm Hi Hòa đã nói, thì cô cũng nên hỏi một câu.
Thẩm Hi Hòa nói: “Ta cảm thấy mình trả lời khá tốt, viết rất nhanh, muội đừng lo lắng.”
Mặc dù còn có hai vòng nữa, nhưng mà văn chương mình làm thì mình biết, Thẩm Hi Hòa cảm thấy lần này có thể thi đậu.
Cố Tiêu: “Lúc huynh làm văn cũng không thể viết quá nhanh, không phải có câu nói cây cao đón gió sao, người khác chưa viết xong, chỉ có mình huynh viết xong,bọn họ nhìn thấy, cũng không biết trong lòng sẽ nghĩ gì……”
Trong trường thi đều là ngồi đối diện nhau,hai bên trái phải có bình phong, không nhìn được bài thi của hai bên, cũng không nhìn được bài của người đối diện.
Không nhìn được bài thi của nhau, nhưng có thể nhìn thấy đối phương viết nhanh hay không.
Thẩm Hi Hòa gật đầu, Cố Tiêu nói đúng, lần sau hắn sẽ chú ý.
“Còn nữa, ở trường thi đói bụng thì phải ăn một chút, nước cũng phải uống, đừng để mình bị đói.” Cố Tiêu cười cười với Thẩm Hi Hòa, “Thân thể là quan trọng nhất.”
Thân thể là quan trọng nhất.
Không quan tâm hắn thi như thế nào, chỉ quan tâm đến thân thể của hắn.
Thẩm Hi Hòa nguyện ý ngày ngày đều đi khảo thí, nhưng mà hắn là một đại nam nhân,không thể để vị hôn thê luôn lo lắng thân thể của hắn được, “Tiểu Tiểu, thân thể của ta rất khỏe, muội xem ta mập lên không ít đấy.”
Một tháng, mỗi buổi tối đều có đồ ăn ngon, lại ăn nhiều, rất khó để không mập.
Cố Tiêu nhìn hai lần, “Không có đâu.”
Cô thấy vẫn giống như trước đây mà,nếu như thật sự mập lên, vậy Chu thị mà nhìn thấy chắc chắn sẽ rất vui.