Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 144

Cập nhật lúc: 2025-04-15 23:13:58
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60EI2qC27h

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đây là sự khác biệt giữa khách điếm và nhà, lúc nào về khách điếm cũng cảm thấy lạnh như băng, nhưng mà về nhà thì lúc nào cũng cảm thấy rất ấm áp.

Thẩm Hi Hòa mỉm cười, đem rương đựng sách bỏ vào phòng, sau đó vào nhà chính, trong phòng, Chu thị và mọi người đang quây quần bên nhau ăn hạt dưa và điểm tâm.

Hạt dưa không phải là hạt hướng dương, mà là hạt bí trồng ở nhà, đã xào lên, thơm cực kỳ.

Thẩm Hi Hòa tìm được Cố Tiêu ở trong căn phòng có ánh sáng hơi tối, “Nương, con đã thi xong rồi.”

Chu thị một ngày nay chưa đi ra ngoài, bà thu dọn hành lý rồi đem đồ ra phơi, còn thêu của hồi môn cho Cố Tiêu nữa, cái này không tiện để Cố Tiêu nhìn thấy, nên chỉ có thể ở trong phòng mà phơi nắng.

Ngày hôm nay lo lắng cũng có, nhưng mà nhiều hơn vẫn là vui vẻ, có Cố Tiêu ở bên cạnh, một ngày trôi qua rất nhanh, vừa đảo mắt thì trời đã tối rồi.

Thẩm Hi Hòa cũng đã trở lại.

Chu thị hỏi một câu thi như thế nào.

Thẩm Hi Hòa nói: “Rất tốt.”

Nói xong, lại nhìn vào Cố Tiêu, trong phòng có hơi tối, Cố Tiêu ngồi ở bên cạnh Chu thị, trên mặt được bao phủ một luồng ánh sáng ấm áp, có lẽ là nhận ra đang nhìn cô,nên Cố Tiêu nhìn về phía Thẩm Hi Hòa rồi chớp chớp mắt.

“Nương, Tam ca đã trở lại rồi, chúng ta mau ăn cơm đi, đã đói bụng hết rồi.” Cố Tiêu và Trần thị cùng nhau chuẩn bị cơm tối, rồi xào đồ ăn.

Cơm, cá hấp, trứng hấp ,xương sườn hầm, bây giờ rau xanh rất ít, nên chỉ xào thịt ba chỉ với đậu que, đồ ăn không nhiều lắm, nhưng mà phân lượng rất nhiều.

Ngửi thôi đã thấy rất thơm rồi, ai không muốn ăn cơm, thì Cố Tiêu còn nấu cháo nữa, còn tam nha thì ăn cháo trắng.

Tiểu cô nương ăn từng muỗng một, một muỗng cháo,rồi một muỗng cá, lại ăn thêm một miếng to trứng hầm nữa, tam nha ăn cơm cũng không cần người khác phải nhọc lòng.

Thẩm Hi Hòa hôm nay ăn không ít, chỉ có xương sườn,mà ăn ba chén cơm, hôm nay hắn thật sự rất đói bụng, ngày thường cũng không ăn nhiều như vậy.

Ăn cơm xong, Cố Tiêu pha cho Thẩm Hi Hòa một ly trà trái cây, “Có phải là huynh khát rồi hay không?”

Thẩm Hi Hòa dùng sức gật đầu.

“Có rất nhiều thí sinh, ta chỉ lo đáp đề, cũng không nhìn kỹ Bảo Hòa Điện, thi về chính sách thì chính là thuỷ lợi, có thể viết thì ta đều đã viết ra hết rồi. Lúc bước ra ngoài thấy mây tía ở phía chân trời rất đẹp, Tiểu Tiểu, 5 ngày sau là Quỳnh Lâm Yến.”

Lúc ấy Thẩm Hi Hòa nghĩ, có lẽ Cố Tiêu cũng đang nhìn mây tía, nhưng mà Tống Chiêu Thanh và Chúc Tu Viễn lại đi tới.

Cố Tiêu biết đề thi chính là vấn đề thuỷ lợi ở Tấn Dương, cô cũng biết Thẩm Hi Hòa có học vấn rất tốt, không cần phải dựa vào cô “biết trước”, như vậy thì đối với Thẩm Hi Hòa là không công bằng, đối với người khác cũng không công bằng.

Trên Quỳnh Lâm Yến, sẽ do Hoàng Thượng công bố thứ tự đăng khoa tiến sĩ, sau khi Quỳnh Lâm Yến kết thúc thì tân khoa Trạng Nguyên, Bảng Nhãn và Thám Hoa lang sẽ cưỡi ngựa dạo phố, sau đó chính là cảnh chọn rể trong cốt truyện.

Trong sách nói Trương Linh Dược ngồi ở lầu hai của quán trà đối với Thẩm Hi Hòa nhất kiến khuynh tâm.

Cố Tiêu nói: “Cứ viết tốt là được, nếu đã thi xong rồi, thì không cần nghĩ thêm nhiều như vậy nữa.”

Sau này không cần đọc sách đến tận khuya, cũng không cần dậy sớm như vậy để ôn tập nữa, mười năm học tập gian khổ, chỉ mong một ngày có thể kim bảng đề danh.

Thẩm Hi Hòa sao có thể không nghĩ tới được chứ, hắn muốn cưới Trạng Nguyên phu nhân mà.

Cố Tiêu rất vui vẻ, cô chống cằm, lại nhìn Thẩm Hi Hòa một lần nữa.

Trong cuốn sách khoa cử văn đó chủ yếu nói về nam chính, kể về con đường Thẩm Hi Hòa từ con nông môn trở thành thừa tướng đương triều như thế nào.

Hắn tạo phúc vì bá tánh, có tấm lòng đại nghĩa, được mọi người ca tụng, Thẩm Hi Hòa một đường đi lên không dễ dàng, Cố Tiêu cảm thấy may mắn vì mình có thể ở bên cạnh hắn.

Thẩm Hi Hòa không nghĩ đến chuyện khảo thí nữa, “Sau khi Quỳnh Lâm Yến kết thúc thì bọn Tống Chiêu Thanh muốn tụ hội, ta sẽ không đi.”

Cố Tiêu: “…… Sao lại không đi?”

Thẩm Hi Hòa mỉm cười, “Tiểu Tiểu, bọn họ đi là bởi vì không có hôn thê, nếu như đã có hôn thê rồi thì sao còn muốn đi tụ tập với nhau chứ, không quen biết cũng không phải là bằng hữu, có gì hay để tụ tập chứ.”

Hắn không thân với Tống Chiêu Thanh hay là Chúc Tu Viễn, mới vừa thi xong thì càng không thích hợp kết bè kết đảng.

“Vậy thì mấy ngày nay chúng ta có thể đi dạo quanh Thịnh Kinh một lát, tìm cửa hàng, đại tẩu bọn họ không chịu ngồi yên.” Mắt Cố Tiêu sáng rực lên.

Trần thị các nàng thật sự là không ngồi yên được, cũng không muốn ở nhà chỉ ăn mà không làm việc, thứ mà bọn họ am hiểu nhất chính là mở quán ăn.

Tới Thịnh Kinh rồi mới biết được sơn ngoại hữu sơn, bá tánh trong thành Thịnh Kinh ăn ngon mặc đẹp, cho dù là gia đình nhỏ, thì cũng không phải là người mà bọn họ có thể trèo cao được.

Muốn tìm một cọc hôn sự như ý, thì cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Chu thị nghĩ, hôn sự của đại oa và đại nha còn phải xem xét lại.

Chu thị gấp Trần thị cũng gấp, còn bản thân đại oa thì không vội, mới vừa tới hắn vẫn còn ăn chưa đủ đâu, bây giờ cuộc sống đang rất tốt, có thể thấy được tiểu thẩm, nhất định phải ăn giò heo thêm mấy ngày nữa mới được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-144.html.]

Thứ hai, mặc dù hắn lớn hơn Thẩm Hi Hòa một tuổi, nhưng mà tiểu thúc thì vẫn là là tiểu thúc.

Thẩm Hi Hòa là trưởng bối, trưởng bối vẫn chưa thành thân, thì hắn thành thân gì chứ.

Hơn nữa, hắn muốn xông xáo một lần, không đi theo Trần thị làm nữa, muốn tự mình làm nên chuyện lớn.

Hắn không so được với tiểu thúc, nhưng mà là người Thẩm gia, thì cũng không thể quá tệ được.

Cố Tiêu muốn đi dạo quanh Thịnh Kinh, nhìn xem có việc buôn bán gì có thể làm hay không.

Hai người dạo quanh Thịnh Kinh mấy ngày, chớp mắt đã đến ngày hai mươi tháng ba rồi.

Trời trong gió mát,thời tiết rất đẹp, Thẩm Hi Hòa thay một bộ xiêm y màu trắng, vạt áo là màu xanh ngọc bích, phía trên còn thêu lá tre nữa.

Công tử tuấn lãng, vẫy tay với Cố Tiêu liền đi tham gia Quỳnh Lâm Yến.

Vườn thượng uyển trong hoàng gia, chư vị công tử đang ngồi hoặc đang đứng, Thẩm Hi Hòa vừa bước vào, thì đã có người vây quanh lại đây.

“Thẩm công tử tới rồi……”

“Thẩm công tử.”

Thẩm Hi Hòa gật đầu, xoay người đi tìm bọn người Khương Minh Hiên.

Khương Minh Hiên thi hội đứng thứ hạng thứ 63, phát huy không tệ, hắn vẫy tay với Thẩm Hi Hòa, “Hi Hòa huynh, ta ở đây.”

Thẩm Hi Hòa còn nhìn thấy Trần Ninh Viễn nữa, Trần Ninh Viễn tay cầm quạt xếp, nhẹ nhàng gõ vào lòng bàn tay, nhìn thấy Thẩm Hi Hòa thì vội vàng đi qua.

Trần Ninh Viễn vỗ vỗ bả vai Thẩm Hi Hòa, “Đã lâu không gặp, vẫn chưa chúc mừng Hi Hòa huynh thi hội đứng đầu bảng nữa.”

Quảng Ninh chỉ có một mình Trần Ninh Viễn thi đậu, Trần Ninh Viễn cũng không ôm quá nhiều hy vọng về thi đình,đợi về quê thì cũng nên suy xét chuyện hôn sự rồi.

Thẩm Hi Hòa: “Cũng chúc mừng huynh thi đậu.”

Nếu như không phải đã nghĩ thông suốt rồi, thì Trần Ninh Viễn cũng sẽ không thi đậu, hắn phải cảm ơn Thẩm Hi Hòa, “Cùng vui.”

Trần Ninh Viễn đã nghe nói về chuyện của Thẩm Hi Hòa và Cố Tiêu, sau khi có người biết hắn và Thẩm Hi Hòa là đồng hương, thì thường thường cũng có người hỏi thăm về Cố Tiêu.

Trông như thế nào, gia thế như thế nào,sao lại đính hôn rồi, là người như thế nào.

Trần Ninh Viễn nói Cố Tiêu là người rất tốt, Thẩm Hi Hòa miễn cưỡng xứng đôi.

Người khác đều không tin.

Dù sao thì hắn cũng cảm thấy miễn cưỡng xứng đôi.

Mấy người hàn huyên một lát, sắp đến giờ Thìn, ngự tiền thái giám nâng một cái khay gỗ đi tới.

Trên khay là một quyển trục màu vàng, thái giám khom người đứng đấy, một lát sau, đương kim Thánh Thượng chắp tay sau lưng đi tới.

Hai đội Ngự lâm quân đeo đao bảo vệ ở hai bên, mấy người thí sinh quỳ xuống hành lễ, “Bái kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”

Trên mặt Gia Minh Đế mang theo nụ cười nhạt, “Chư vị bình thân.”

Nhìn thấy các học sinh đã đứng lên, Gia Minh Đế nói: “Chính sách bàn luận của thi đình năm nay chính là thuỷ lợi, chư vị đều đã thể hiện được thế mạnh của mình, có mọi người, là may mắn của triều đình, là may mắn của bá tánh.”

Sau khi nói xong, ánh mắt Gia Minh Đế dừng trên mấy người thí sinh ở dưới đài, hắn đã gặp qua Từ Ninh Chu, Từ gia là hoàng thương, bây giờ Từ Ninh Chu đậu tiến sĩ, có thể trọng dụng.

Còn có Thẩm Hi Hòa, Tống Chiêu Thanh và Chúc Tu Viễn nữa, gia thế đơn giản, cũng có thể trọng dụng.

Vẻ mặt Gia Minh Đế hiện lên ý cười ấm áp, “Lễ Bộ thượng thư, tuyên bảng đi.”

Mười năm gian khổ học tập, chỉ đợi ngày hôm nay.

Lễ Bộ thượng thư cầm hoàng bảng lên tuyên đọc, “Đệ nhất giáp Thẩm Hi Hòa, Tống Chiêu Thanh, Chúc Tu Viễn, ban tiến sĩ cập đệ. Nhị giáp…… Ban tiến sĩ xuất thân. Tam giáp…… Ban đồng tiến sĩ xuất thân.

Thẩm Hi Hòa nhậm chức tu soạn ở Hàn Lâm Viện, Tống Chiêu Thanh và Chúc Tu Viễn nhậm chức biên tu ở Hàn Lâm Viện.”

Nhị giáp có 167 người, tam giáp có 342 người, Khương Minh Hiên đứng hàng nhị giáp, Trần Ninh Viễn là đồng tiến sĩ xuất thân.

Như trong dự liệu.

Tống Chiêu Thanh nhìn Thẩm Hi Hòa một cái, sau đó cùng quỳ xuống khấu tạ hoàng ân, hắn tự nhận là mình trả lời không tệ, không nghĩ tới lại đứng ở vị trí thứ hai.

Giang sơn lớn nhiều người tài, câu trả lời của một vài người nằm ngoài dự đoán của Gia Minh Đế, vì sao chọn Thẩm Hi Hòa là Trạng Nguyên sao, là bởi vì Thẩm Hi Hòa không chỉ viết ra ý kiến giống với người khác, mà còn viết ra nên phân lưu dòng lũ như thế nào nữa .

Loading...