Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 154

Cập nhật lúc: 2025-04-15 23:15:49
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60EI2qC27h

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch thị ôm bạc cả ngày, cứ thấy Triệu thị là lại lôi ra mắng một trận, “Thứ không có đầu óc, nếu như mày không nói, thì nhất định sẽ kiếm được nhiều hơn.”

Cố Trình Viễn cũng nói: “Nương, người nói người xem, cứ phải đi, không nói có phải là tốt rồi không.”

Triệu thị không rên một tiếng, nhi tử bị bà bà chiều hư, nên dưỡng thành tính tình như vậy, cưới tức phụ nghe lời Cố Trình Viễn nói, vì số bạc đó mà đắc chí hồi lâu.

Triệu thị giấu hai mươi lượng ngân phiếu đi, Thẩm gia tốn năm lượng bạc mua nữ nhi, mấy vị quý nhân kia tốn bốn mươi lượng, lại mua lại đứa nhỏ một lần nữa.

Số tiền này Triệu thị muốn giữ lại, bà muốn nói cho nữ nhi biết, bà không phải là người hám tiền, bà chỉ là vô dụng, không phải là một mẫu thân tốt.

Bạch thị được tiền, dù sao cũng rất vui vẻ, mắng vài câu thì không mắng nữa, tống cổ Triệu thị đi tới bờ sông giặt quần áo.

Cố Trình Viễn cười hì hì thò lại gần, “Nãi nãi, cho con ít tiền tiêu đi……”

Bạch thị thương yêu Cố Trình Viễn nhất,liền lấy ra mười mấy tiền đồng đưa cho hắn, Cố Trình Viễn cũng không chê ít, vui tươi hớn hở mà nhận lấy, “Vẫn là nãi nãi tốt nhất.”

Triệu thị ôm bồn gỗ, quay đầu lại nhìn thoáng qua, nếu nữ nhi còn ở đây, thì bất luận bà làm cái gì nó cũng sẽ đi theo.

……

————

Thịnh Kinh.

Lại đến ngày Thẩm Hi Hòa được nghỉ tắm gội.

Buổi chiều Thẩm Hi Hòa tan làm liền gấp gáp trở về, kết quả là bị Anh quốc công ngăn lại nói mấy câu.

Anh quốc công nói Cố Tiêu không phải là thân sinh của Cố gia, còn về việc có phải là huyết mạch của phủ Anh quốc công hay không, thì vẫn chưa biết, việc này không tiện nói cho Cố Tiêu biết, nên tới đây nói với hắn.

Thẩm Hi Hòa nhìn Anh quốc công, “Bây giờ Tiểu Tiểu là người của Thẩm gia, nói một câu không dễ nghe, nương ta bây giờ xem Tiểu Tiểu như nữ nhi của mình, cho dù không phải là thân sinh của Cố gia thì sao chứ. Còn về việc có phải là nữ nhi của phủ Anh quốc công hay không, vậy thì càng không quan trọng.”

“Trương đại nhân, ta bây giờ chỉ là một tiểu quan thất phẩm, sau này sẽ thăng chức, cũng sẽ vì nàng ấy mà xin cáo mệnh, tiểu thư phủ Quốc công sao, nàng ấy chưa chắc đã vui đâu.” Thẩm Hi Hòa chắp tay với Anh quốc công, “Nếu không có chuyện gì khác, thì Thẩm mỗ xin cáo từ trước.”

Anh quốc công hơi nheo mắt lại, “Thẩm đại nhân nói có lý, nhưng mà nổi khổ trong đó, còn mong đại nhân hãy hiểu cho.”

Thẩm Hi Hòa nghĩ, Cố Tiêu ở trong Thẩm gia, ở cùng với Chu thị là tốt nhất, vốn là nữ nhi nhà ai quan trọng đến vậy sao?

Hắn ngồi xe ngựa,lúc đi ngang qua cửa hàng điểm tâm thì mua hai cân hoa quả sấy khô và điểm tâm, mang về cho Cố Tiêu ăn.

Bóng đêm thâm trầm, trước cửa Thẩm gia treo hai cái đèn lồng đỏ thẫm, dưới mái hiên còn treo lá cờ viết chữ “quán ăn Thẩm gia”, Thẩm Hi Hòa ngửi được mùi thơm của canh xương hầm và tương mè, đẩy cửa đi vào, đình viện có mấy bàn khách nhân.

Trên bàn là những chén lớn mì sợi, còn có một dĩa sushi và bạch tuộc viên, hai hoặc ba vị khách ngồi chen chúc trên một bàn, có người thì quen biết có người thì không.

“Chưởng quầy, hai dĩa bạch tuộc viên mang đi, bỏ nhiều sốt dưa chuột ngâm một chút.”

Thẩm Đại Oa trả lời, “Được.”

“Một lồng tiểu long bao, một dĩa sushi.”

Thẩm Đại Oa viết các món ăn lên trên giấy, “Được,” hắn ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua, “Ai, tiểu thúc đã trở lại.”

Thẩm Hi Hòa gật đầu, xách theo điểm tâm vào nhà, Trần thị và Lý thị đang nấu mì và nướng bạch tuộc viên, dùng một cái chảo sắt đục lỗ.

Quét một lớp dầu lên, bỏ vào nửa muỗng bột, nướng một lát rồi cho bạch tuộc, tôm và chà bông vào,ngay cả đại nha và nhị nha đều biết làm.

Trần thị lau tay, “Tam Lang đã về rồi à, nương và Tiểu Tiểu đang ở trong phòng, ăn cơm phải chờ thêm một lát nữa.”

Quán ăn dần trở nên bận rộn, bọn họ ăn cơm đều là chờ khách nhân ít đi mới ăn.

Thẩm Hi Hòa gật đầu, “Đại tẩu, mọi người ăn hoa quả sấy khô đi.”

Sống chung với nhau, không thể lúc nào cũng chỉ mua cho một mình Cố Tiêu ăn được.

Thẩm Hi Hòa đẩy cửa phòng chính ra, Chu thị và Cố Tiêu ngồi ở dưới ánh nến làm mền, tam nha ngồi ở bên cạnh Cố Tiêu, thấy Thẩm Hi Hòa bước vào liền ngoan ngoãn mà gọi một tiếng tiểu thúc.

Thẩm Hi Hòa: “Tam nha…… Nương, ta đã trở về.”

Chu thị ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua, rất nhanh sau đó lại cúi đầu xuống, “Về rồi thì tới phía trước giúp đỡ một chút đi, đừng có đứng ở đó như cây gậy gỗ vậy, tam nha đừng đụng vào kim.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-154.html.]

Thẩm Hi Hòa cũng không biết sao mình lại giống như cây gậy gỗ rồi, hắn nhìn qua Cố Tiêu một cái, “Lát nữa con sẽ đi, con có mua hoa quả sấy khô, mọi người nhớ lấy ăn.”

“Huynh mua mấy cái đó làm gì, ở đây mua cái gì cũng tiện.” Cố Tiêu ghim kim vào chăn bông, rồi bước xuống giường đất, “Nương, người đừng làm nữa, ánh sáng quá tối sẽ làm mắt bị thương, con đi nấu cơm đây.”

Chu thị cất kim đi, gấp chăn bông lại rồi đặt lên trên giường đất, bà bế tam nha xuống, “Còn đứng đó làm gì, mau ra ngoài đi.”

Mắt Thẩm Hi Hòa dõi theo Cố Tiêu, hắn muốn hỏi Cố Tiêu có phải đã gặp qua người của phủ Anh quốc công hay không, cũng muốn hỏi Cố Tiêu có biết hay không.

Nhưng mà nhìn Chu thị, thì hình như cũng không rõ chuyện này lắm. Thẩm Hi Hòa không biết là do Cố Tiêu chưa nói, hay là bởi vì nguyên nhân khác.

Thẩm Hi Hòa lặng lẽ nắm lấy cổ tay của Cố Tiêu, chỉ có một đoạn đường ngắn, ra tới cửa thì Thẩm Hi Hòa liền buông tay ra.

“Ngày mai chắc là sẽ không mưa, ta có thể sáng ngày mốt mới đi.”

Lần trước phải đi sớm, cũng chưa được nhìn thấy Cố Tiêu nữa.

“Ngày mai muội muốn làm gì, ta sẽ làm cùng với muội.” Thẩm Hi Hòa nắm chặt lòng bàn tay, bất động thanh sắc hỏi.

Cố Tiêu nói: “Ngày mai chắc là đồ sứ mới sẽ tới, muội muốn đi cửa thành nhìn thử, rồi đi tìm cửa hàng mới nữa, đúng rồi, Khương công tử nói như thế nào?”

Khương Minh Hiên đậu nhị giáp, bộ dáng tuấn tú, cũng là con rể tốt trong mắt rất nhiều người.

Thẩm Hi Hòa nói: “Hắn nói đã có người trong lòng.”

Vẫn chưa đính hôn, nếu nói là vị hôn thê thì có chút đường đột càn rỡ, nên Khương Minh Hiên đơn giản nói là người trong lòng, nói thẳng là không xứng, quân như mây như trăng, còn hắn giống như là bùn đất vậy.

Thế gia trong Thịnh Kinh dù có muốn, thì cũng không thể làm người cầm gậy đánh uyên ương được.

Thẩm Hi Hòa nhớ tới Khang Bình hầu, trong mắt nhất thời lóe lên tia sáng lạnh.

Cố Tiêu nói: “Vậy là tốt rồi, chờ xử lý xong việc buôn bán ở Tương Thành, là Lưu gia có thể tới Thịnh Kinh rồi. Tam Lang……”

“Làm sao vậy?”

Cố Tiêu hỏi hắn, “Ở Hàn Lâm Viện có mệt hay không, có người làm khó dễ huynh hay không.”

Thẩm Hi Hòa lắc đầu, “Không có, muội đừng lo lắng cho ta.”

Ba người bọn họ mới tới Hàn Lâm Viện, làm công việc đơn giản nhất là biên tu và biên soạn sách, việc nhẹ nhàng ăn không ngồi rồi.

Người trong Hàn Lâm Viện cũng không tính là gây khó dễ bọn họ, nhưng mà xác thật là cố ý gạt ba người bọn họ qua một bên.

Đệ nhất giáp tiến sĩ thì sao chứ, không có thành tích gì, thì vẫn chỉ có thể là tiểu quan thất phẩm mà thôi.

Thẩm Hi Hòa cũng không biết bên trong có bút tích của Khang Bình hầu hay không.

Hắn không muốn làm cho Cố Tiêu lo lắng, những việc này hắn có thể xử lý được.

Cố Tiêu hỏi: “Vậy thì ăn uống có tốt không?”

Thẩm Hi Hòa nhìn vào mắt Cố Tiêu, dừng lại một lúc rồi mới nói: “Rất tốt, nương cho ta một cái nồi, hai cái dĩa và một cái chén, đồ cũng có thể ra ngoài mua về, ta với Tống Chiêu Thanh và Chúc Tu Viễn kết nhóm ăn cơm, ăn khá tốt.”

Thẩm Hi Hòa chính là tiểu nhi tử mà Chu thị thương yêu nhất đó, mà chỉ cho có mấy thứ đó thôi sao, Cố Tiêu nuốt nuốt nước miếng, “Hai người bọn họ còn biết nấu cơm sao?”

Thẩm Hi Hòa: “Không biết, bọn họ ngay cả cơm cũng nấu không chín. Nhưng mà ta có thể nấu chín.”

“Vậy thì chẳng phải đều là huynh làm sao……” Cố Tiêu vỗ mặt, “Có phải là huynh đã gầy đi rồi không?”

“Ta nấu cơm, bọn họ mua đồ ăn, rửa rau rồi rửa chén,” Thẩm Hi Hòa dừng lại một chút, “Ta ăn khá tốt,sao lại gầy được chứ.”

Chu thị đi ra khỏi phòng, “Sao ta lại không nhìn ra là nó gầy chứ, Tiểu Tiểu, đừng có để ý tới nó làm gì.”

Thẩm Hi Hòa quay đầu lại nhìn thoáng qua, chỉ thấy Chu thị đang đứng ngay phía sau hắn, không biết đã nghe bao lâu rồi.

Chu thị nói: “Làm quan cũng không thể quá mập được, bị mập bụng thì còn nhìn được sao. Nếu con cảm thấy mình nấu ăn không ngon,thì hay là ta để đại oa qua đó?”

Dù sao thì đại oa cũng biết nhóm lửa nấu mì, quán ăn cũng không cần nhiều người như vậy.

Thẩm Hi Hòa liếc nhìn về phía trước, nghĩ chắc là đại oa cũng không muốn đâu: “…… Con làm khá tốt, sẽ cố gắng học, sau này sẽ làm cho mọi người ăn.”

“Vậy thì không phải là được rồi sao.” Chu thị trừng mắt nhìn hắn một cái, “ít mách lẻo ở trước mặt Tiểu Tiểu đi, còn một cái nồi hai cái mâm nữa, con có mấy cái miệng hả. Đừng có chặn đường, không thấy mọi người đang bận sao, đúng là không có mắt nhìn mà.”

Loading...