Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 155
Cập nhật lúc: 2025-04-15 23:15:51
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Hi Hòa lập tức nhường đường.
Chu thị hỏi Cố Tiêu buổi tối ăn gì, Cố Tiêu nói: “Thịt viên chiên và trứng gà, hầm với xương sườn. Nấu cháo gạo kê, nướng thêm mấy cái bánh nữa, có thể no bụng, còn có bạch tuộc viên và sushi còn thừa lại nữa”
Bình thường buổi tối bọn họ không ăn nhiều món ngon như vậy, đều là ăn rau khô hầm, xương sườn là bởi vì hôm nay Thẩm Hi Hòa về nên mới mua.
Chu thị ồ một tiếng, miệng d.a.o găm tâm đậu hủ, ngoài miệng nói ghét bỏ Thẩm Hi Hòa, còn không phải là đưa tiền mua xương sườn sao.
Cố Tiêu nói: “Con tới phía trước giúp đỡ đi, một lát nữa là có thể ăn cơm rồi.”
Công việc của quán ăn ngày càng tốt, ai ăn thấy ngon, thì sẽ rủ bạn bè đến đây ăn, buổi trưa thì ít người, tới buổi tối thì đông hơn.
Rất nhiều người là lần đầu tiên nhìn thấy Thẩm Hi Hòa.
Nói đúng ra thì cũng không phải là lần đầu tiên, mà là lần đầu tiên ở trong quán ăn nhìn thấy Thẩm Hi Hòa.
Hóa ra Thẩm gia là Thẩm gia của Thẩm Trạng Nguyên, Trạng Nguyên lang bưng thức ăn thu dọn chén đũa, vẫn là lần đầu nhìn thấy đấy.
Trong lòng của nhóm thực khách này có một loại mạc danh tư vị, hóa ra người nấu ăn chính là tẩu tử của Thẩm Hi Hòa, còn người nhìn rất xinh đẹp kia là vị hôn thê của Thẩm Trạng Nguyên.
Lão thái thái nhìn rất có tinh thần kia là nương của Thẩm Hi Hòa.
Gia đình này nhìn không giống những đại quan trong kinh thành kia, cả người đều là bộ dáng ta đây là quan lớn.
Tất nhiên là cũng có một hai người làm quan tới quán ăn ăn cơm, nhưng mà họ mặc thường phục,tìm một góc ngồi xuống, nên không ai nhận ra.
Người tới nữa thì còn dẫn thêm mấy người bạn theo, ăn xong trả bạc, rồi gói thêm hai hộp bạch tuộc viên và sushi, vô cùng vui vẻ mà về nhà.
Thẩm Hi Hòa mới làm quan, nên không quen biết nhiều đồng liêu, hắn phụ giúp thu tiền bưng thức ăn, một thân khí chất nho nhã.
Những người làm quan nhìn thấy vậy, cũng cảm thấy Thẩm Hi Hòa là một người khiêm tốn có thể trọng dụng, đừng có nói cái gì mà Thẩm Hi Hòa làm quan, sao trong nhà lại làm buôn bán.
Quan thương cấu kết mấy từ này quá khó nghe, chỉ là buôn bán nhỏ, cả gia đình Thẩm gia, cũng không thể đều trông cậy vào bổng lộc của một mình Thẩm Hi Hòa được.
Làm chút buôn bán để trợ cấp cho gia đình, còn tốt hơn nhiều là làm tham quan, tham lam tiền của bá tánh.
Tới giờ Tuất, thực khách mới dần dần ít đi, người Thẩm gia thu dọn chén đũa, lau khô bàn ghế, chuẩn bị ăn chén cơm.
Thịt viên và trứng gà da hổ, chiên sơ qua rồi hầm chung với xương sườn, lần này mua nhiều xương sườn, bên trong còn bỏ thêm hai miếng thịt ba chỉ nữa, xương sườn không phải đều là dẻ sườn, mà còn có mấy loại xương to như xương sống lưng nữa.
Tam nha ôm lấy mà gặm.
Cố Tiêu nói Thẩm Hi Hòa ăn nhiều một chút, “Huynh nếm thử trứng gà và thịt viên đi, lần đầu tiên làm, không biết ăn có ngon không.”
Thẩm Hi Hòa ăn một cái, “Rất ngon.”
Đại oa cũng cảm thấy ăn rất ngon, hắn ăn cơm mà tiểu thẩm làm đã hơn hai mươi ngày rồi, cảm giác mập lên không ít.
Nhưng mà tiểu thúc, nhìn gầy rồi.
Chu thị không nói chuyện, nam nhân ăn chút khổ, chịu chút mệt cũng không sao, ở quan xá ăn không ngon thì cũng ăn ngon hơn so với trước đây nhà còn nghèo rồi.
Ăn cơm và bột mì trắng, còn muốn ăn ngon tới cỡ nào nữa.
5 ngày trở về một lần, cải thiện chút thức ăn là được.
Ăn không tốt, thì Tiểu Tiểu mới có thể đau lòng.
Từ trước tới nay Chu thị đều không quan tâm chuyện của nhi tử và con dâu, bà chỉ lo cho tam nha ăn cơm, đút canh lau miệng, ăn cơm xong, người Thẩm gia cùng nhau dọn dẹp sạch sẽ quán ăn.
Rửa chén rồi tráng qua nước sôi, quét sân và đại sảnh, như vậy mới tính là xong việc của ngày hôm nay.
Cố Tiêu nấu nước nóng rồi đi tắm, dùng khăn khô lau khô tóc, cô đi ra ngoài đổ nước, nhìn thấy Thẩm Hi Hòa từ trong phòng đi ra.
Thẩm Hi Hòa nhận lấy thau nước, “Ban đêm trời lạnh, muội về phòng đi.”
Cố Tiêu ngoan ngoãn mà gật đầu một cái, rất nhanh Thẩm Hi Hòa đã quay lại, “Muội còn ngâm nước ngải cứu không?”
Cố Tiêu: “Hôm nay không ngâm, ngày thường đều ngâm,huynh không biết đâu, đại tẩu các nàng cũng bắt đầu ngâm rồi.”
Lúc ban đầu Cố Tiêu luôn bị đau bụng, ngay cả giường cũng không xuống được, sau đó thì dần dần đỡ hơn, Trần thị và Lý thị liền hỏi sao cô lại tốt hơn được.
Đại nha bằng tuổi với Cố Tiêu, nhị nha cũng lớn rồi, trước kia không được ăn ngon thế cho nên thân thể không tốt, nguyệt sự tới thì bụng vô cùng đau đớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-155.html.]
Cố Tiêu liền đem biện pháp ngâm nước ngải cứu nói cho Trần thị biết.
Thẩm Hi Hòa nói: “Có tác dụng là được, ngày thường chú ý đừng để cảm lạnh.”
Tóc của Cố Tiêu vẫn chưa khô, trong phòng còn có hơi nước, trên bàn có một ngọn nến hình trái tim.
“Hôm nay tan làm ta có gặp được Anh quốc công.” Thẩm Hi Hòa nhìn Cố Tiêu một cái,rồi nói tiếp: “Tiểu Tiểu, người của phủ Anh quốc công có tới tìm muội không?”
Cố Tiêu sửng sốt một chút, sau đó gật đầu, “Trương tiểu thư có tới tìm muội, muội đi phủ Quốc công gặp được Từ phu nhân, việc này vẫn chưa nói với nương”
“Có lẽ người của phủ Quốc công đã đi tới thôn Ninh Hải rồi.” Cố Tiêu đặt khăn khô xuống, “Muội là người của Thẩm gia, là biểu muội của huynh, không phải là thiên kim của phủ Quốc công gì đó.”
Giúp Từ phu nhân là giúp đỡ, là vì nguyên chủ, chứ không phải là vì gì khác.
Thẩm Hi Hòa nghe Cố Tiêu, bất luận Cố Tiêu làm cái gì, thì hắn đều ủng hộ.
“Đúng vậy, nơi này là nhà của muội.”
Nơi này có thân nhân của Cố Tiêu, đều là thân nhân của cô.
Nhà cao cửa rộng thì sao chứ, Quốc công phủ lại như thế nào, mấy thứ này hắn cũng có thể cho cô.
Cố Tiêu quơ chân, “Việc này cũng đừng nói với nương làm gì, cũng không phải là đại sự gì.”
Cô chỉ là Cố Tiêu, không phải ai khác.
Ngày hôm sau là một ngày nắng đẹp, Cố Tiêu và Thẩm Hi Hòa đi tới cửa thành chờ đồ sứ.
Thư từ qua lại không tiện, chỉ có thể tính ngày rồi chờ mà thôi, may mắn là đã chờ được rồi.
Từ Tương Thành chuyển tới đây bốn rương đồ sứ, rương gỗ lớn, bên trong có lót rơm khô để phòng xóc nảy.
Ba rương trong đó là chén sứ và dĩa sứ, rương còn lại là mấy cái cốc có hình dạng khác nhau, để dành làm nến thơm.
Cố Tiêu dẫn người đi tới quán ăn, vừa mở bốn rương đồ sứ ra, thì đã lóe ra ánh sáng của gốm sứ dưới ánh mặt trời.
Một rương có thể đặt bốn bộ đồ sứ, mỗi một kiểu dáng thì có hai bộ, tổng cộng có sáu loại kiểu dáng.
Hoa anh đào, sóng biển, mèo, lá cây, hoa văn tuyết, còn có một bộ đồ sứ trắng mạ vàng nữa.
Có sáu cái chén nhỏ có viền mạ vàng, cũng không phải là chén tròn bình thường, mà những cái chén hình lá sen tám cánh.
Bên ngoài có viền vàng, còn chén nhỏ có màu trắng sữa.
Sáu cái chén, sáu cái dĩa, và sáu cái muỗng nhỏ nữa, mấy cái dĩa cũng có viền vàng, nguyên bộ còn có một cái ấm trà bằng sứ trắng nữa, nhìn vừa tinh xảo vừa quý khí.
Nếu như là trước đây, nhìn thấy mấy loại đồ sứ này, thì sẽ nói là phong cách cung đình Châu Âu.
Hai bộ này Cố Tiêu muốn đặt ở nhã gian lầu hai của Đa Bảo Các, dùng để pha trà hoa ăn điểm tâm, đồ sứ còn dư lại thì dùng ở quán ăn.
Hai chỗ này có nhiều khách nhân nhất, chờ khi cửa hàng đồ sứ mở ở Thịnh Kinh, thì lúc đó danh tiếng cũng đã có rồi.
Đồ sứ của Tương Thành Cố Tiêu không mang tới đây, Chu thị bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy đồ sứ như vậy.
Nhìn thấy cái nào cũng thấy rất mới mẻ.
Trần thị kinh ngạc cảm thán, “Tiểu Tiểu, mấy thứ này cũng có thể nung ra được sao, mẫu hoa văn đều là muội vẽ sao, ông chủ Lưu gửi tới đây sao?”
Cố Tiêu: “Mấy cái này là tráng men màu, đại tẩu, mọi người nhìn bộ sứ trắng này đi, là mới làm đấy,các kiểu khác đã bắt đầu bán ở Tương Thành rồi, Thịnh Kinh chắc là cũng có.”
Nhưng mà Thịnh Kinh chắc là cũng mua từ Tương Thành và những nơi khác, trong Thịnh Kinh vẫn có rất ít người dùng loại đồ sứ này.
Thẩm gia còn thừa bốn bộ, dùng trong quán ăn là hai bộ hoa anh đào và hai bộ sóng biển, còn lại bộ gốm men hoa tuyết và mèo, thì dùng ở trong nhà.
Tam nha thích nhất là mèo, nó dùng cái chén hình mèo ăn cơm, ăn cũng nhiều hơn so với bình thường.
Ăn cơm trưa xong, Cố Tiêu ra ngoài mua hai cái giò, còn chuẩn bị thêm giấy dầu nữa, chuẩn bị chút đồ ăn cho Thẩm Hi Hòa mang đi.
5 ngày mặc dù ngắn ngủi, nhưng mà cũng không thể cứ ăn qua loa được.
Thẩm Hi Hòa thì Cố Tiêu biết, có thể nấu cháo nấu mì sợi, mấy cái khác biết làm thì cũng không kịp làm.
Buổi sáng dậy đi làm, buổi trưa thì nghỉ ngơi một chút, buổi tối về muộn, thì lấy đâu ra thời gian để nấu món ngon chứ.