Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 157

Cập nhật lúc: 2025-04-15 23:15:55
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày thường đọc sách viết chữ một lát thì thời gian đã trôi qua rồi, nhưng mà hôm nay sao mà thấy quá chậm, Hàn Lâm Viện giao cho bọn họ ít việc, chỉ một lát là có thể làm xong rồi.

Hắn nhìn sang Thẩm Hi Hòa, chỉ thấy hắn đang lật một quyển sách sử còn dày hơn gạch xanh nữa.

Thẩm Hi Hòa không muốn nhàn rỗi, hắn đọc sách cả một buổi chiều, sau khi tan làm thì cùng với bọn Tống Chiêu Thanh trở về quan xá.

Hắn nấu một nồi cháo, múc một ít dưa muối từ trong bình gốm ra, rồi hâm nóng bánh bao.

Nếu muốn nói quán ăn Thẩm gia món nào bán tốt nhất, thì chính là mì trộn và tiểu long bao, mang về thì có thịt viên và sushi là nhiều, còn món nào nhanh nhất, thì đơn giản là dưa muối và sa tế thịt bò miễn phí.

Trước đây là sa tế bình thường, sau đó lại cho thêm thịt bò thái hạt lựu và đậu Hà Lan chiên vào, rồi tỉ mỉ điều chỉnh lại mùi vị.

Vốn dĩ thịt bò không dễ mua, chỉ cần mua được thì sẽ làm thành tương ớt, đều là những người tử tế, ăn bao nhiêu thì múc bấy nhiêu, không thể mang về, nhưng mà thật ra hấp dẫn không ít người đến.

Hai người Tống Chiêu Thanh lập tức cảm thấy kinh ngạc không thôi, cảm thấy cuộc sống sau này đã có hi vọng rồi.

Sốt thịt bò có thể trộn mì hoặc là trộn với cơm ăn, còn có thể quết lên màn thầu ăn nữa, hai người lại nếm thử tương mè và sốt dưa chuột muối, cũng ăn rất ngon, trong sushi và thịt viên có sốt dưa chuột muối, ăn ngon cực.

Tiểu long bao chấm với sa tế và dấm, một ngụm chính là một cái, Tống Chiêu Thanh bị cay mà ho sặc sụa, vội uống một miếng to cháo, không thể không nói Thẩm Hi Hòa nấu cháo cũng không tệ lắm, hắn có thể học chút ít.

Hai người không hẹn mà cùng nghĩ tới một chuyện, rốt cuộc là Thẩm Hi Hòa thành thân tốt, hay là không thành thân mới tốt đây, thành thân rồi thì bọn họ không tiện tới Thẩm gia cọ cơm, nhưng mà không thành thân, thì lại không được ăn nhiều món ngon như vậy.

Trong nhà Chúc Tu Viễn làm buôn bán, “Mấy món này hương vị rất ngon, Thẩm huynh có thể thuê một cửa hàng,rồi làm chút buôn bán nhỏ” Có thể dư dả chút.

Thẩm Hi Hòa: “Trong nhà đúng là buôn bán thức ăn.”

Chúc Tu Viễn và Tống Chiêu Thanh sửng sốt một chút, vậy là tốt rồi, sau này có cơ hội sẽ đến đó, “Chúng ta không thể ăn không trả tiền được, Thẩm huynh, sau này gạo, mì, thịt và rau bọn ta sẽ mua về, cũng đừng tranh mấy cái này làm gì, cũng không biết quán ăn ở đâu, chúng ta thỉnh thoảng cũng phải cải thiện thức ăn mới được.”

Làm đồng liêu của Thẩm Hi Hòa, tất nhiên là sẽ ngại tới nhà hắn cọ ăn cọ uống rồi.

Thẩm Hi Hòa nói địa chỉ, cũng không nghĩ nhiều, nhưng mà không nghĩ tới quán ăn dần dần xuất hiện rất nhiều đồng liêu.

————

Quán ăn Thẩm gia đổi đồ sứ mới, mọi người dần phát hiện ra.

Chén để đựng mì gồm có chén hoa anh đào màu hồng nhạt, chén sóng biển màu xanh nước biển, dĩa không phải là dĩa tròn thường thấy, mà là hình dạng thuôn dài.

Sushi và thịt viên thì cứ năm cái một hàng, rưới nước sốt dưa chuột lên, nhìn rất bắt mắt.

Lúc này mới chỉ có một ngày, mà đã có người hỏi rồi, “Chưởng quầy, mấy cái chén và dĩa này mua ở đâu vậy?”

Thẩm Đại Oa đã làm chưởng quầy nhiều ngày rồi, làm việc vững vàng ổn trọng, cũng giống Thẩm Hi Hòa được hai phần, hắn nói: “Mua từ cửa hàng đồ sứ ở Tương Thành, lúc ấy cảm thấy rất đẹp.”

Tương Thành, vậy thì quá xa rồi.

Đáng tiếc.

Thẩm Đại Oa nhìn thấy vẻ thất vọng trên mặt thực khách, lại nói tiếp: “Thêm một thời gian nữa chắc là cửa hàng sẽ mở ở Thịnh Kinh rồi.”

Thực khách ngẩng đầu lên, “Thật sao?”

“Ta nói dối làm chi, chúng ta nhìn thấy đồ sứ đẹp,cho nên liền mua mấy bộ về, ai ngờ ông chủ cửa hàng đồ sứ lại hỏi, Thịnh Kinh không có sao?” Thẩm Đại Oa nói có nhịp có điệu, “Thịnh Kinh làm gì có chứ, ông chủ kia nhanh chóng quyết định,nói muốn tới đây làm buôn bán.Nếu như ngài thích, thì chờ qua một đoạn thời gian nữa là có thể mua được rồi.”

Thực khách gật đầu, lại cẩn thận nhìn kỹ dĩa hoa anh đào, nói không sai, Thịnh Kinh thật đúng là không có mấy thứ này.

Nếu như thật sự tới Thịnh Kinh làm buôn bán, thì hắn sẽ mua hai bộ về nhà dùng.

Quán ăn Thẩm gia dùng đồ sứ mới, Đa Bảo Các cũng dùng. Sứ Thanh Hoa dùng trước đây thì thu vào nhà kho, chén dĩa sứ trắng viền vàng lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời.

Trên dĩa là một miếng điểm tâm tinh xảo, được mua từ cửa hàng điểm tâm tốt nhất trong thành Thịnh Kinh, còn cái chén hình lá sen kia, thì nhìn giống một cái ly, bên trong là trà hoa màu trong vắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-157.html.]

Nhưng mà không biết tại sao, Trương Tự lại cảm thấy phối như vậy có thể bổ sung cho nhau, nhưng mà điểm tâm lại không đúng lắm, cần phải tinh tế, đẹp mắt và mềm mại hơn nữa.

Trương Tự đi tìm Cố Tiêu, “Tiểu đông gia,sao ta lại có cảm giác không ổn, điểm tâm này hình như không được thích hợp lắm.”

Cũng không phải là bộ dáng khó coi,là bánh đậu xanh, bên ngoài có một lớp da màu xanh đậm, bên trong là nhân đậu mềm mại, ngọt mà không ngấy, ăn ngon cực kỳ, cái gì cũng tốt nhưng mà nhìn không được hợp lắm.

Tất nhiên là không hợp rồi, từ hoa bất tử đến bàn ghế màu trắng ở bên trong, cho đến ấm trà chén dĩa sứ màu trắng có viền vàng, đều là phong cách cung đình kiểu Âu, mà điểm tâm là bánh đậu xanh, có ngon đến đâu đi chăng nữa thì cũng không hợp.

Cố Tiêu nói: “Vậy thì đổi loại điểm tâm khác thử xem. Mấy thứ này mua ở đâu?”

Trương Tự: “Mua ở Thanh Thuận Trai.”

“Ở đó có loại điểm tâm nào mà phần đáy mềm, bên trên có các loại mứt trái cây nhiều màu sắc hay không?” Cố Tiêu vẫn là cảm thấy bánh kem bơ là tốt nhất,cái khác không được.

Trương Tự lắc đầu, Thanh Thuận Trai có bánh nướng nhân thịt, ăn khá ngon.

Không có vậy thì chỉ có thể tự làm thôi.

Cố Tiêu nhờ Trương Tự mua giúp hai thùng sữa bò lớn, sau đó chui vào phòng bếp làm bánh kem bơ cả một buổi chiều.

Trước đây cô làm bánh kem đều là mua kem bơ đã làm sẵn về, rồi dùng máy đánh trứng đánh bông là được, tự làm thì vẫn là lần đầu tiên, cũng không biết có thể làm được hay không nữa.

Phần đế bánh là dễ nhất, đánh tan lòng trắng trứng gà rồi cho thêm đường vào, sau đó trộn với bột mì, đảo đều rồi nướng là được.

Không có lò nướng thì còn có bếp than,cái khó chính là kem bơ.

Cố Tiêu đã thử nhiều phương pháp, nhưng mà mùi vị đều không giống, lòng trắng trứng, sữa bò, lòng đỏ trứng, bột mì, đường trắng, phân ra thêm vào mấy lần cũng không có hiệu quả.

Nhưng mà sữa bò mua về đã xài hơn nửa thùng rồi.

Cố Tiêu nghĩ điểm tâm của Thanh Thuận Trai cũng khá tốt, nhìn đẹp mà hương vị cũng ngon, không cần thiết phải làm bánh kem bơ làm gì, nhưng mà làm được kem bơ rồi thì có thể cho vào túi bắt bông kem rồi trang trí thành nhiều hình dạng khác nhau, nhìn sẽ rất đẹp mắt.

Cố Tiêu chỉ có thể thử từ từ, nguyên liệu phối với nhau thế nào phải nhớ kỹ, làm ra màu sắc thế nào hương vị thế nào, có thể liên kết được với nhau hay không, cuối cùng thì, trước khi Thẩm Hi Hòa trở về, kem bơ cuối cùng cũng làm ra hình ra dáng rồi.

Miệng túi làm bằng gỗ, xem hoa văn thế nào, rồi đi tới tiệm rèn đặt làm, túi đựng kem bơ làm bằng vải mịn, bỏ bánh kem nhỏ vào cái ly sứ, rồi tạo hoa văn lên trên đó.

Cố Tiêu mang bánh kem nhỏ đi tới Đa Bảo Các, Trương Tự nhìn thấy nhất thời nói không ra lời, món điểm tâm này sao mà nhìn có chút thô kệch thế nhỉ.

Cố Tiêu ho khan một tiếng, “Bán thành phẩm bán thành phẩm, ngài nếm thử xem ăn có ngon không, chất nữ ta rất thích ăn đấy.”

Trương Tự ngập ngừng múc một muỗng nhỏ ăn thử, rất ngọt, ở dưới rất mềm, bên trên không biết là thứ gì mà ăn rất tinh tế và ngọt ngào.

Rất ngọt, cảm giác có chút hợp rồi.

Cố Tiêu mỉm cười, “Nếu có thể mua được trái cây tươi thì tốt rồi.”

Trương Tự nhướng mày, “Mua trái cây làm gì?” Lúc này mới tháng tư,đâu ra trái cây.

Cố Tiêu nói: “Dùng để tạo màu cho kem bơ.”

Thực vật và trái cây là nguyên liệu thiên nhiên dùng để tạo màu, nếu không có trái cây, vậy thì chỉ có thể lên núi hái hoa đào về để tạo màu thôi, tốt nhất là có trái cây tươi, như vậy thì không chỉ có thể tạo màu, mà còn có thể làm mứt trái cây nữa.

Trương Tự thấy chỉ còn thừa một miếng nhỏ bánh kem, liền bỏ hết vào miệng, “Ở Giang Nam có lều ấm, trái cây thì có, nhưng mà rất đắt, để ta đi mua.”

Cố Tiêu gật đầu đồng ý, nhưng mà làm điểm tâm thì không kịp rồi, trong khi chờ Trương Tự đi mua trái cây về, thì cô lên núi hái được không ít hoa đào, giã nát hoa rồi tạo màu, làm kem bơ màu hồng nhạt.

Bánh kem nhỏ được phủ một lớp kem bơ màu hồng khắp mặt bánh, phía trên còn có những bông hoa đào trắng hồng đang nở rộ nữa.

Trương Tự nhìn nửa ngày, sau đó mới ăn từng muỗng một, hắn ngồi ở trên ghế dùng muỗng nhỏ ăn bánh kem, nói chuyện cũng không còn lớn tiếng như vậy nữa.

Trương Tự còn không biết đây là tâm hồn thiếu nữ, chỉ là cảm thấy loại cảm giác này quá mức quen thuộc, giống như khi nhìn thấy đèn kéo quân, quạt lụa và đồ chơi vải nỉ vậy.

Loading...