Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 165

Cập nhật lúc: 2025-04-17 00:38:52
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm gia là nhà của Thẩm Hi Hòa, Lễ Bộ thị lang đã sớm biết, dù sao thì cũng đã gặp qua hai lần, cấp dưới còn tới Thẩm gia báo hỉ qua nữa.

Tuyên chỉ xem ra là muốn thăng quan rồi, cuối tháng ba làm Trạng Nguyên, ngắn ngủi bốn tháng, người so với người đúng là tức c.h.ế.t mà, Thẩm Hi Hòa mới có nhiêu tuổi chứ, nhưng mà nếu để cho hắn đi Tấn Dương trị thủy, thì hắn cũng không làm được.

Trương Bảo Trung đi qua đại sảnh, thấp giọng hỏi một câu, “Thẩm đại nhân có ở đây không?”

Trần thị lau tay, nhỏ giọng nói với Lý thị: “Đệ muội, là tới tìm Tam Lang, để ta đi gọi.”

Trương Bảo Trung vừa nhìn đã biết không phải là người thường, Trần thị gật đầu, chạy chậm vào nhà gọi Thẩm Hi Hòa, vừa gọi một tiếng, thì cả nhà đều chạy ra ngoài.

Chu thị đi ở phía trước,ngày đậu Trạng Nguyên hôm đó cũng không phô trương như vậy

Trương Bảo Trung cười nói: “Vị này chính là lão phu nhân sao, hôm nay ta tới đây là có một đại hỉ sự, lão phu nhân đã nuôi được một nhi tử tốt đấy.”

Nói xong hắn lại nhìn qua Cố Tiêu đang đứng ở bên cạnh Chu thị, xem ra vị này chính là thanh mai trúc mã niên thiếu tình thâm vị hôn thê của Thẩm đại nhân rồi.

Chu thị thấy Trương Bảo Trung cười, mình cũng cười theo, “Nó làm việc vì bá tánh đó là chuyện nên làm, nếu không thì đọc sách nhiều năm như vậy không phải là uổng phí hết sao.”

Thẩm Hi Hòa đã gặp qua Trương Bảo Trung, “Trương công công.”

Trương Bảo Trung nói: “Vậy thì tiếp chỉ đi.”

Người Thẩm gia quỳ trên mặt đất, tam nha cũng thành thành thật thật mà quỳ gối ở bên cạnh Chu thị, Trương Bảo Trung cầm thánh chỉ lên, rồi tuyên đọc: “Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu rằng: Hàn lâm tu soạn Thẩm Hi Hòa, cần cù chính sự, tạo phúc một phương, nay phong làm Hộ Bộ lang trung, nhậm chức từ ngày hôm nay. Khâm thử.”

Trương Bảo Trung đỡ người lên, “Thẩm đại nhân đại hỉ.”

Thẩm Hi Hòa duỗi tay tiếp được thánh chỉ, “Làm phiền công công đi một chuyến rồi.”

Cố Tiêu cũng đúng lúc đưa một cái túi tiền phân lượng kinh người qua, Trương Bảo Trung cười nhận lấy, câu nói kế tiếp hình như là nói với Thẩm Hi Hòa, nhưng lại giống như là đang nói với Cố Tiêu, “Thẩm đại nhân cứ chờ đi, còn có tin tức tốt nữa đấy.”

Nói xong còn ý vị thâm trường mà nhìn Cố Tiêu một cái.

Trương Bảo Trung nói: “Quan phục Lễ Bộ vẫn đang gấp gáp làm, quan trạch cách ngọ môn rất gần, chỉ cần dọn dẹp một chút là có thể vào ở rồi. Tống đại nhân và Chúc đại nhân cũng ở bên đó.”

Lời này có nghĩa là Tống Chiêu Thanh và Chúc Tu Viễn cũng thăng quan, chức quan cũng giống như Thẩm Hi Hòa.

Thẩm Hi Hòa nói: “Làm phiền rồi.”

“Được rồi, ta còn có việc, mới vừa tới Khang Bình hầu phủ, còn phải chạy thêm hai chuyến nữa. Thẩm đại nhân nghỉ ngơi cho tốt, còn phải đi nhậm chức nữa.” Trương Bảo Trung tiết lộ ra hai câu, liền rời khỏi Thẩm gia, lúc đi vẫn là đi cùng với Lễ Bộ thị lang.

Chu thị vẫn còn đang hoảng hốt chưa lấy lại tinh thần, khẽ hỏi: “Tam Lang, Hộ Bộ lang trung là chức quan bao lớn.”

Thẩm Hi Hòa nói: “Chính ngũ phẩm.”

Chính ngũ phẩm, còn lớn hơn quan thừa ở huyện Quảng Ninh nữa, Thẩm gia bọn họ đã có một đại quan rồi.

Chu thị vỗ ngực, “Tiểu Tiểu, lão đại tức phụ, lão nhị tức phụ, Tam Lang làm đại quan rồi! Sách này thật đúng là không uổng công đọc mà.”

Quan viên chính ngũ phẩm bổng lộc mỗi tháng là mười sáu thạch gạo, còn về quan trạch như thế nào, thì vẫn chưa xem qua, trong lòng Chu thị rất gấp gáp, muốn nhìn ngay bây giờ, liền lập tức lôi kéo Cố Tiêu đi xem, đi theo còn có đại oa và Thẩm Hi Hòa nữa.

Thẩm Hi Hòa không để bụng quan trạch trông như thế nào, dù sao cũng là hắn ở một mình. Hắn sắp phải đi nhậm chức rồi, nhiều nhất chỉ có thể nghỉ ở nhà thêm hai ba ngày nữa, hắn muốn trò chuyện với Cố Tiêu.

Trương Bảo Trung nói hỉ sự là cái gì, lúc ấy hình như hắn có nhìn qua Cố Tiêu một cái, có thể là hôn sự hay không đây.

Thẩm Hi Hòa nhất thời nghĩ tới chuyện tứ hôn, nhưng lại cảm thấy không có khả năng, sao có thể chứ, hắn chỉ vừa thi đậu Trạng Nguyên,rồi đi Tấn Dương trị thủy, làm sao sẽ được tứ hôn chứ.

Thẩm Hi Hòa nhìn qua Cố Tiêu, xe ngựa rất nhỏ, chỉ cần hơi nghiêng đầu là có thể nhìn thấy cô rồi, ở Tấn Dương mấy tháng, Thẩm Hi Hòa mỗi ngày đều nhớ cô.

Có đôi khi rất mệt, tay rất đau,nhưng chỉ cần nghĩ đến Cố Tiêu, thì không còn cảm thấy mệt như vậy nữa.

Thẩm Hi Hòa vươn tay, mượn ống tay áo che khuất, cầm lấy tay của Cố Tiêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-165.html.]

Cố Tiêu theo bản năng ngồi thẳng người dậy, lén nhìn Chu thị một cái, Chu thị có lẽ là cảm thấy nóng, nên xốc mành cửa sổ xe lên.

Cố Tiêu nói: “Nhà chúng ta có phải là nên mua xe ngựa rồi hay không, đi ra ngoài cũng thuận tiện hơn.”

Thẩm Hi Hòa nắm c.h.ặ.t t.a.y một chút, “Mua chiếc lớn một chút.”

Thẩm Đại Oa lấy tay quạt gió, “Đúng là nên mua chiếc lớn một chút, nhỏ thì phải chen chúc rất nóng.”

“Mua xe ngựa phải mất bao nhiêu tiền.” Chỉ có Chu thị quan tâm xe ngựa đắt hay không, “Trong nhà đủ tiền sao.”

Xe phu ở bên ngoài nói: “Một con ngựa hơn ba mươi lượng bạc, xe ngựa hơn 60 lượng bạc, cộng lại thì phải mất hơn một trăm lượng đấy, nếu lão phu nhân muốn mua, thì ta có thể giới thiệu một tiệm ngựa quen.”

Thẩm Hi Hòa có một con ngựa,là mua ở Tương Thành, tốn hơn hai mươi lượng bạc, ngồi xe ngựa về nhà lộ phí qua lại là mấy trăm văn tiền, không nghĩ tới mua xe ngựa sẽ đắt như vậy.

Chu thị không nói chuyện, Cố Tiêu nói: “Bây giờ thì không cần, thuê xe ngựa là tốt rồi, có phải hay không.”

Thẩm Hi Hòa: “Đúng vậy.”

Nhưng mà sau này chắc chắn phải mua xe ngựa, bây giờ mỗi tháng hắn được mười sáu thạch gạo, tương đương với 22 lượng bạc, chờ bổng lộc của hắn cao hơn một chút, là có thể mua xe ngựa rồi.

Thẩm Hi Hòa dùng sức cầm tay Cố Tiêu, hắn nói được thì làm được, nhà, xe ngựa, cáo mệnh, cái gì nên có đều sẽ có.

Chẳng mấy chốc đã đến nhà mới, tường trắng ngói xanh, đại môn trang nghiêm màu nâu sẫm, khoá cửa là đầu sư tử, khác hẳn với căn nhà thuê trong ngõ nhỏ.

Chu thị mở khóa cửa, cửa mở ra, không có mùi bụi đất như trong dự đoán, đập vào mắt là hai cái bệ bằng đá và con đường được lát đá, trên bệ đá có chạm khắc hình đàn cá đang bơi, bên trong có nước và mấy đóa hoa sen đang đứng sừng sững trong đó.

Hai bên trái phải là sương phòng, căn nhà này là nhà tam tiến tam xuất, đối diện là hành lang, ở bên hông có một cái cửa nhỏ, sau khi bước vào có thể có thể nhìn thấy sương phòng và nhà chính ở hai bên trái phải, thông hậu viện là hai cái cửa hông, đi vào vẫn là một cái sân.

Một cái sân có ba gian nhà chính, bốn gian sương phòng. So với căn nhà đang thuê và quan xá thì lớn hơn rất nhiều, cửa hông còn thông tới hoa viên nữa, cách một bức tường trắng có thể nhìn thấy căn nhà ở bên cạnh.

Trong hoa viên có cỏ cây và hoa hồng nguyệt quý, nhưng mà bởi vì không có ai dọn dẹp và chăm sóc nên nhìn có hơi lộn xộn, Chu thị vừa lòng mà nhìn vườn rau, à không, là hoa viên, trong lòng đang nghĩ nên trồng thêm gì.

Muốn nói ở Thịnh Kinh có chỗ nào không tốt,thì đó chính là không có cách nào trồng trọt và nuôi gà vịt được, vốn dĩ nếu vườn rau trong nhà mà lớn như vậy thì đã đủ cho người một nhà ăn rồi, mà bây giờ phải ra bên ngoài mua.

Còn có gà vịt nữa, Cố Tiêu mua cho bà nhiều gà con và vịt con như vậy, đã có thể đẻ trứng rồi, Chu thị hy vọng lúc Thẩm lão gia tử lên đây thì sẽ mang theo trứng gà trứng vịt tới.

Sân cũng không dơ lắm, chỉ cần dọn dẹp sơ qua là có thể vào ở được rồi,rất tốt, thành thân xong là có thể sống ở đây, cộng thêm nhà chính và sương phòng,là có mười bốn gian phòng.

Chu thị nghĩ làm quan cũng thật là tốt mà, nhưng Thẩm Hi Hòa cũng không dễ dàng gì, đi Tấn Dương một chuyến mà thành người vừa đen vừa gầy,nhưng mà Tống Chiêu Thanh và Chúc Tu Viễn cũng như vậy, Chu thị cũng không dám nói gì.

Chu thị nói: “Khi nào mới có thể dọn vào ở đây.”

Cố Tiêu: “Nương, mỗi ngày cưỡi ngựa hay là ngồi xe ngựa cũng có thể đi làm, Tam ca bây giờ cũng không cần ở đây trước làm gì.”

Phải bồi bổ cho tốt mới được, ăn một mình thì không ngon.

Chu thị nhìn sang Thẩm Hi Hòa, “Muốn khi nào dọn tới đây thì dọn, ở trong nhà ta còn có thể đuổi nó đi sao.”

Căn nhà này không phải là nhà mới, nhưng chắc là trước đây chưa có người ở, Chu thị muốn dọn dẹp quét tước làm tân phòng, chờ Cố Tiêu thành thân rồi thì dọn vào ở.

Thẩm Hi Hòa: “Con ở nhà cũng có thể kịp đi làm mà.”

Lúc đọc sách có thể ngủ muộn dậy sớm, thì bây giờ cũng có thể, nếu tháng 10 thành thân, vậy thì còn hơn hai tháng nữa.

Chu thị nhìn một vòng, trong lòng thật sự rất vừa lòng, “Phải làm quan tốt có biết không.”

Thẩm Hi Hòa đi Tấn Dương Chu thị đúng là có lo lắng,nhưng mà làm quan thì phải vì nước phân ưu, vì bá tánh bài ưu giải nạn, đó mới là quan tốt.

Thẩm Hi Hòa gật đầu, “Mẫu thân xin cứ yên tâm, nhi tử hiểu rõ.”

Lại nói Trương Bảo Trung lại đi tới Tống gia và Chúc gia tuyên chỉ, sau khi tuyên xong liền lập tức hồi cung, Gia Minh Đế hiếm khi làm người tứ hôn, hắn hỏi Trương Bảo Trung tên vị hôn thê của Thẩm Hi Hòa là gì.

Loading...