Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 166
Cập nhật lúc: 2025-04-17 00:38:54
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trương Bảo Trung đã hỏi thăm rõ ràng, “Họ Cố, tên chỉ có một chữ “Tiêu”, nô tài thấy Cố cô nương dung nhan mỹ lệ, cùng với Thẩm đại nhân là trai tài gái sắc, rất xứng đôi.”
Gia Minh Đế khẽ cười, “Trương Bảo Trung, tuyên chỉ, trẫm nghe nói Hộ Bộ lang trung Thẩm Hi Hòa ôn lương đôn hậu, tướng mạo xuất chúng. Cố Tiêu dịu dàng hiền lành, tính tình nhu thuận, trẫm nghe thấy vậy rất vui mừng, cùng với Thẩm Hi Hòa có thể nói là trời đất tác hợp, để tác thành lương duyên, nay đặc biệt tứ hôn cho Thẩm Hi Hòa làm vợ. Tất cả các lễ nghi, sẽ giao cho Lễ Bộ xử lý, chọn ngày lành thành hôn.”
Hàn Lâm Viện viết chiếu chỉ, rồi đưa tới Càn Thanh cho Hoàng Thượng xem qua, hôn sự do Lễ Bộ xử lý, Gia Minh Đế mười mấy năm qua chưa ban hôn, người Lễ Bộ đem việc này đặt ở phía trước.
Mấy ngày sau Thẩm Hi Hòa bắt đầu nhậm chức, mỗi ngày còn phải vào triều, Tống Chiêu Thanh và Chúc Tu Viễn cũng bắt đầu nhậm chức.
Bây giờ Lễ Bộ đang có mấy việc lớn.
Mười lăm tháng tám là Tết trung thu, rồi lập đàn cầu phúc cầu cho vụ mùa được bội thu, còn lại một chuyện khác không lớn cũng không nhỏ, là chuyện ban thưởng hôn sự của Gia Minh Đế.
Người Lễ Bộ phải xem bát tự của Thẩm Hi Hòa và Cố Tiêu, rồi chọn một ngày lành tháng tốt, xử lý hôn lễ, thánh chỉ vẫn chưa tuyên, cho nên người thứ nhất biết việc tứ hôn này không phải là Thẩm Hi Hòa, mà là Chúc Tu Viễn.
Lễ Bộ thượng thư xem hoàng lịch rồi tính ra ngày lành tháng tốt, chuẩn bị chọn một ngày lành vào năm sau, việc này không vội, lúc đó lại đang là thời điểm xuân về hoa nở, tháng ba có hai ngày lành, tháng 5 cũng có.
Chúc Tu Viễn nói: “Đại nhân, ngày chín tháng mười là ngày hoàng đạo.”
Lễ Bộ thượng thư lật qua nhìn lại một lần, ngày chín tháng mười đích xác là ngày đại cát, thích hợp cưới gả, nói như thế nào nhỉ, nếu như thành thân vào ngày chín tháng mười, thì không chỉ có việc hôn sự suôn sẻ, mà còn có thể bạc đầu giai lão nữa.
“Có phải là có chút vội hay không?”
Chúc Tu Viễn: “Cũng không phải, còn hơn hai tháng nữa mới đến ngày chín tháng mười, cũng đủ thời gian chuẩn bị rồi. Thẩm Hi Hòa chỉ là chính ngũ phẩm lang trung, hôn sự cũng không nên làm quá lớn quá phô trương làm gì.”
Đúng là đạo lý này, chỉ là Hoàng Thượng tứ hôn không giống với người thường, mặt Lễ Bộ thượng thư lộ vẻ trầm tư, Chúc Tu Viễn lại nói: “Sớm ngày thành hôn sớm ngày yên ổn.”
Lễ Bộ thượng thư nhìn Chúc Tu Viễn, có nghe nói qua hắn và Thẩm Hi Hòa có quan hệ khá tốt, chắc đây cũng là ý tứ của Thẩm Hi Hòa rồi, “Vậy thì chọn ngày chín tháng mười đi.”
Thẩm Hi Hòa nghe thấy tin tốt này, mừng đến nỗi nói không ra lời, “Chúc huynh, ân tình này Thẩm mỗ sẽ ghi tạc trong lòng.”
Tống Chiêu Thanh liền nói mấy câu hay lắm, “Không thể tưởng tượng được Hoàng Thượng thế nhưng sẽ tứ hôn.”
Thẩm Hi Hòa cũng không nghĩ đến, nhưng mà hắn đã từng nghĩ qua rồi, thế nhưng là sự thật, cũng không biết Cố Tiêu đã nhận được thánh chỉ hay chưa. Sau khi tan làm hắn liền vội vàng về nhà, hỏi xong thì biết vẫn chưa có người tới tuyên chỉ.
Hắn sợ Cố Tiêu sẽ bị thánh chỉ tứ hôn dọa đến, nên nói trước: “Tiểu Tiểu, muội có nghĩ tới chuyện thành thân chưa?”
Cố Tiêu có nghĩ tới, nhưng mà cô vẫn còn nhỏ, nên không vội thành thân sinh con, Thẩm Hi Hòa hỏi cái này làm gì. “Sao huynh lại hỏi như vậy?”
Thẩm Hi Hòa nói: “Bởi vì ta muốn cưới muội, muốn muội gả cho ta.”
Cố Tiêu: “Nhưng mà muội vừa mới cập kê, không muốn có con sớm như vậy, hơn nữa, như bây giờ cũng rất tốt mà.”
“Muội là từ Thẩm gia gả vào Thẩm gia, sau khi thành thân thì cũng sẽ giống như bây giờ vậy.” Thẩm Hi Hòa cái gì cũng đồng ý, “Muội không muốn sinh vậy thì không sinh.”
Cố Tiêu chớp chớp mắt, “Sao huynh lại…… chẳng lẽ là Hoàng Thượng tứ hôn sao?”
Cô còn nhớ rõ vị công công ngày đó ý vị thâm trường mà nói đại hỉ sự còn ở phía sau, Thẩm Hi Hòa đã là Hộ Bộ lang trung, chẳng lẽ là hôn sự sao.
“Sao muội lại đoán được.” Thẩm Hi Hòa nghĩ thầm, đoán ra rồi vậy thì không có cái gọi là kinh hỉ nữa rồi.
Hỏi như vậy Cố Tiêu có thể không đoán được sao, cô nói: “Hoàng Thượng tứ hôn cho chúng ta sao?”
Thẩm Hi Hòa gật đầu, “Chu đại nhân cầu được ân điển, phải đi cảm ơn Chu đại nhân mới được.”
Hoàng Thượng tứ hôn, từ xưa đến nay Hoàng Thượng tứ hôn đều là công chúa, quận chúa và hoàng tử, còn có người dùng quân công cầu xin Hoàng Thượng tứ hôn, dù có thế nào cũng sẽ không tới lượt Thẩm Hi Hòa, nghĩ đến chắc là Chu Mục Chi ở trong đó ra không ít lực rồi.
Cố Tiêu không biết Khang Bình hầu, tất nhiên là không biết khúc chiết ở trong đó, cô vuốt n.g.ự.c nói: “Hôn kỳ khi nào huynh có biết không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-166.html.]
Thẩm Hi Hòa muốn nói không biết, nhưng mà nhìn vào mắt Cố Tiêu, hắn liền nói, “Ngày chín tháng mười.”
“—— phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu rằng: Trẫm nghe nói Hộ Bộ lang trung Thẩm Hi Hòa ôn lương đôn hậu, tướng mạo xuất chúng. Cố Tiêu dịu dàng hiền lành, tính tình nhu thuận, trẫm nghe thấy vậy rất vui mừng, cùng với Thẩm Hi Hòa có thể nói là trời đất tác hợp, để tác thành lương duyên, nay đặc biệt tứ hôn cho Thẩm Hi Hòa làm vợ.
—— tất cả các lễ nghi, sẽ giao cho Lễ Bộ xử lý, ngày chín tháng mười thành hôn.”
Trương Bảo Trung nghĩ thầm, ngày tháng sau này còn dài, hắn sống hơn nửa đời người, vẫn là có mắt nhìn người, sau này có lẽ sẽ còn tới đây nữa. “Cố cô nương, tiếp chỉ đi.”
Khoảng sân ngập tràn sắc hè, có tiếng côn trùng và tiếng chim chóc kêu vang, buổi sáng trời vẫn còn có chút râm mát, Cố Tiêu quỳ xuống dập đầu, “Dân nữ tạ chủ long ân, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”
Trương Bảo Trung đỡ người lên, “Ta xin chúc mừng Cố cô nương.”
Cố Tiêu nhận lấy thánh chỉ, rồi đưa qua một cái túi tiền làm bằng tơ lụa màu lục đậm, bên trên có thêu tùng bách, “Mời công công dùng trà.”
Trương Bảo Trung nhận lấy túi tiền, “Ngày chín tháng mười là ngày lành mà Lễ Bộ tính ra, Cố cô nương cứ yên tâm chuẩn bị gả là được.”
Cố Tiêu gật đầu, tiễn Trương Bảo Trung ra ngoài, lúc này quán ăn không có khách, nên rất yên tĩnh, cô hít sâu một hơi, đọc lại thánh chỉ tứ hôn một lần nữa.
Thánh chỉ này qua tay Hàn Lâm Viện, Lễ Bộ, cuối cùng do Gia Minh Đế đóng ngọc tỷ lên, có thể coi là đồ gia truyền.
Chu thị vẫn chưa lấy lại tinh thần, “Tiểu Tiểu, Hoàng Thượng thật sự tứ hôn sao!”
Cố Tiêu đưa thánh chỉ qua cho Chu thị nhìn, “Nương, người xem, trên đó có viết, còn đóng ngọc tỷ lên nữa.”
“Miệng vàng lời ngọc, không thể hối hận.” Chu thị duỗi tay sờ vào thánh chỉ, đại oa cũng muốn sờ,lại bị bà tát cho một cái, “Nhà chúng ta có hai tờ thánh chỉ đấy.”
Mặc dù thánh chỉ không phải là do chính tay Gia Minh Đế viết, nhưng mà cũng là đóng ngọc tỷ lên đó.
Lúc Chu thị lo cho Thẩm Hi Hòa đọc sách cũng không muốn nhiều như vậy, bà cho rằng đọc sách nhiều năm như vậy, thi đậu, rồi làm tri huyện gì đó là được.
Trước đây, tri huyện chính là quan lớn nhất mà bà gặp qua.
Bây giờ thì làm Hộ Bộ lang trung, lại có hoàng đế tứ hôn nữa, những ngày tháng vất vả trước kia hình như đã là chuyện của mười mấy năm trước rồi, Chu thị nhìn thánh chỉ màu vàng rực rỡ, trong đầu xẹt qua không ít chuyện, gặm màn thầu hỗn hợp, ăn dưa muối, ăn tết chia thịt, ra ngoài ruộng làm việc dưới cái nắng gay gắt, thậm chí mấy con gà trong nhà cũng nghĩ tới.
Cuối cùng dừng ở hình ảnh đạo sĩ đoán mệnh kia.
—— sinh vào canh giờ này thì mệnh cách sẽ tương hợp với lệnh lang, cưới người này tất sẽ như diều gặp gió một bước lên trời.
Bây giờ Chu thị cũng nói không rõ rốt cuộc là tính chuẩn hay không chuẩn nữa, dù sao thì Thẩm Hi Hòa chăm chỉ đọc sách nhiều năm như vậy, trong nhà làm buôn bán cũng không dễ dàng, nhưng mà cưới được Cố Tiêu thì đúng là phần mộ tổ tiên đã bốc ra khói xanh rồi.
Chu thị cười hai tiếng, thái dương bà có vài sợi bạc, lấp lánh dưới ánh mặt trời, “Ngày chín tháng mười, còn hơn hai tháng nữa, quá gấp rồi.”
Trước đây Trần thị không biết chữ, nhưng bây giờ có thể biết được mấy chữ rồi, Hoàng Thượng tứ hôn đó là hoàng ân bao la, cuộc sống sau này sẽ càng ngày càng tốt hơn, Trần thị cũng có thể an tâm mà lo hôn sự cho đại oa rồi.
Lý thị cũng là vẻ mặt vui mừng, “Nương, ngày chín tháng mười là ngày lành, còn có hơn hai tháng nữa, không gấp đâu, con nghe ý trong đó, là sẽ do triều đình xử lý, Tiểu Tiểu cứ yên tâm chờ gả là được.”
Hôn sự của quan viên ngũ phẩm sao có thể mất công mà xử lý chứ, nhưng mà là do Thánh Thượng tứ hôn, nên mọi thứ nên có đều phải có. Cố Tiêu nhìn mọi người vây xung quanh mình, trong lòng rốt cuộc đã có cảm giác sắp làm tân nương rồi.
Ngày chín tháng mười, rất nhanh thôi là sẽ tới rồi, chỉ còn hơn hai tháng nữa.
“Sao có thể không gấp được chứ, ta thấy tháng năm năm sau là tốt nhất, trời ấm áp không quá nóng.” Chu thị lại nói thêm: “Tháng tám phải thu hoạch vụ thu, còn phải phơi lương thực gì đó nữa, đại oa, viết thư nói với gia gia của ngươi một tiếng đi.”
Thẩm Đại Oa liên tục gật đầu.
“Còn có đại cô nhị cô ngươi nữa……” thân thích của Thẩm gia có không ít, nhưng mà người quan trọng nhất thì chỉ có mấy người đó mà thôi, Chu thị sợ sẽ có người tới cửa ăn vạ.
Hàng xóm ở dưới quê, rất nhiều người đều là cùng tộc, gọi là đùm bọc lẫn nhau, nhưng mà lúc Thẩm gia nghèo khó thì không ai giúp đỡ. Chu thị nhắc nhở Trần thị và Lý thị một phen, “Tam Lang làm quan cũng không thể đi ra ngoài nói bậy, cứ sống cuộc sống của chính mình cho tốt là được.”