Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 167
Cập nhật lúc: 2025-04-17 00:38:56
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/706qrPyEa2
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thân thích với nhau có thể giúp đỡ một tay thì sẽ giúp, nhưng mà không thể bám víu vào nhà bọn họ rồi hút m.á.u được.
Chu thị lúc mới vừa gả vào Thẩm gia vẫn chưa phân gia, bốn người chị em dâu của bà, phải nói là rất chanh chua, nên đơn giản là không nói cho ai biết hết, “Nói rõ cho gia gia của ngươi biết, không được khoe khoang khắp nơi, nếu như dám mang người nào lộn xộn tới đây, thì đừng trách ta không giữ mặt mũi. Đại cô nhị cô ngươi cũng vậy, cứ viết theo như lời ta nói.”
Đại oa nuốt nước miếng, hình như hắn lại nhìn thấy người nãi nãi hung dữ của trước đây rồi, “……Được.”
————
Hoàng Thượng tứ hôn, không ít người đều biết tin tức này, càng miễn bàn tới phủ Anh quốc công vốn dĩ vẫn luôn chú ý tới Thẩm gia.
Trong hồ của phủ Anh quốc công có một đóa hoa sen, mắt Từ thị đã có thể nhìn rõ hơn một chút, gió mùa hạ từ từ thổi qua, hương sen thơm ngát.
Không lâu nữa là mắt của bà sẽ tốt lên, đến lúc đó là có thể nhìn xem Tiểu Tiểu trông như thế nào rồi.
Giữa trưa Anh quốc công trở về một chuyến, cơm nước được một nửa, thì đặt đũa xuống rồi nói: “Hoàng Thượng tứ hôn.”
Từ thị hỏi: “Tứ hôn…… cho ai?”
Bà mặc dù đang hỏi, nhưng cũng không phải là không biết gì cả, Anh quốc công nếu đã nói như vậy, vậy thì người được tứ hôn kia chắc chắn là người bà quen biết.
Từ thị nắm chặt cổ tay áo, nhìn Anh quốc công nói: “Rốt cuộc là ai, sao lại chỉ nói có một nửa.”
“Hoàng Thượng tứ hôn cho Cố Tiêu và Thẩm Hi Hòa.” trong lòng Anh quốc công có chút trống rỗng, cũng không biết là tư vị gì, “Lễ Bộ đã định ngày rồi,là ngày chín tháng mười.”
Từ thị ngẩn ra một chút,nếu như Tiểu Tiểu không mất tích, thì năm nay đã mười sáu rồi, bà muốn giữ nữ nhi ở bên cạnh thêm hai năm nữa, chuyện thành thân không vội, cháu ngoại trai của nhà mẹ đẻ bà khá tốt, bà nhìn từ nhỏ đến lớn……
Anh quốc công nói: “Bà đừng suy nghĩ nhiều, Thẩm Hi Hòa làm người chính trực, lần này đi Tấn Dương đã lập công, bây giờ là Hộ Bộ lang trung, hắn mới mười bảy, sau này tiền đồ vô lượng. Thẩm gia đối xử với Tiểu Tiểu rất tốt, hiểu nhau rồi sống chung với nhau mới là điều tốt nhất.”
Gặp nhau ít nhận không ra, người làm mẹ mà ngay cả việc hôn nhân cũng không thể tham dự vào được, Anh quốc công sợ Từ thị sẽ nghĩ nhiều.
Từ thị lắc đầu, lộ ra một nụ cười, “Sao lại thế được chứ, ta đã sớm nghe Linh Dược nói, trước đây lúc Thẩm Hi Hòa thi đậu Trạng Nguyên, có người muốn bắt rể, chính hắn nói mình đã có vị hôn thê, phần chịu trách nhiệm này ít người có được, sao ta lại nghĩ nhiều được chứ.”
Nhưng mà vẫn có chút hụt hẫng, Từ thị cười có chút miễn cưỡng, bà luôn cảm thấy mình đã bỏ lỡ quá nhiều, bây giờ có muốn đuổi theo cũng không kịp nữa rồi, “Rất tốt, ngày chín tháng mười, mắt ta sẽ càng tốt hơn, đến lúc đó là có thể nhìn thấy bộ dáng Tiểu Tiểu mặc áo cưới rồi, cũng không biết có thể đi thêm của hồi môn cho nó hay không nữa.”
Anh quốc công nói: “Chắc là được.”
Từ thị gật đầu, rồi lại cầm đũa lên, “Ta phải chăm sóc bản thân mình cho tốt mới được, như vậy mới có thể đi tham dự tiệc cưới. Còn hôn sự của Linh Dược nữa,cũng nên cân nhắc nhắc rồi, đứa nhỏ này……”
Anh quốc công: “Hỏi ý của nó xem thế nào.”
Thần sắc Từ thị có chút hoảng hốt, “Nó đã nói với ta mấy lần rồi, nói là không muốn thành thân, muốn ở bên cạnh ta, những gì nó làm trong mấy năm nay ta đều nhìn ở trong mắt, nó là một đứa con ngoan. Ta vẫn luôn phân rõ nó và Tiểu Tiểu, mấy năm nay là ta có lỗi với nó.”
Từ thị vào Tết nguyên tiêu mỗi năm, tháng ba đều sẽ bị bệnh một trận, năm ấy bị bệnh hạ nhân khua môi múa mép, nó đã nghe thấy.
Anh quốc công nói: “Người sai không phải là bà, là ta.”
Từ thị cúi đầu, ăn một miếng cơm, lúc trước không có Trương Linh Dược, bà đã có tâm muốn c.h.ế.t rồi. Có khi đêm khuya nằm mơ, mơ thấy Tiểu Tiểu chịu khổ chịu nhọc, bà thậm chí còn mơ thấy nữ nhi bị người hại c.h.ế.t nữa.
Bây giờ hai đứa nhỏ đều đã trưởng thành, Từ thị không cầu gì hơn nữa.
Nói cái gì mà sai với không sai chứ, Từ thị lắc đầu, nghĩ thầm nếu có thể nhìn thấy là tốt rồi, cũng có thể hỏi một chút, hỏi xem Thẩm Hi Hòa đối xử với nó có tốt không.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-167.html.]
Nắng nóng rất nhanh đã qua đi, đảo mắt đã bước vào tháng tám.
Thư mà đại oa viết đã tới tay Thẩm lão gia tử, Thẩm lão gia tử lúc còn trẻ đã từng đi đọc sách, rất nhanh đã đọc thư xong, sau đó tay không chịu khống chế mà run rẩy.
Cái lão bà tử này.
Có người bên cạnh hỏi: “Nhị ca, đây là thư gửi từ kinh thành tới sao.”
Người này không phải ai khác, đúng là đệ đệ của Thẩm lão gia tử, là tam thúc của ba người Thẩm Đại Lang, năm đó lúc phân gia đã nháo đến cực kỳ không thoải mái, cha mẹ bất công, Thẩm tam gia lại là một tên hỗn đản,đại phòng bọn họ căn bản là không được chia gì cả.
Sau này lão nhị đi rồi, cuộc sống trong nhà càng thêm khó khăn, Thẩm lão gia tử muốn lo cho hài tử đi đọc sách, nên không dành dụm được đồng nào, Thẩm lão gia tử cũng đã từng có ý niệm đi vay tiền, nhưng mà lời vẫn chưa nói ra khỏi miệng,thì mấy người huynh đệ đã nói: “Đọc sách làm gì chứ, đọc hiểu sao.”
Thẩm lão gia tử cuối cùng cũng không thể ném xuống mặt mũi mà đi vay tiền nữa, từ đó đến nay đã qua mười mấy năm, cho dù ở cùng một thôn nhưng cũng không thường lui tới. Lúc này là thấy Thẩm gia mua hai mươi mẫu đất, Chu thị không có ở đây, liền mặt dày mà tìm tới cửa.
Cùng thôn nên cũng không tiện nháo đến quá khó coi, có lúc Thẩm lão gia tử cũng sẽ nghĩ tình huynh đệ mỏng như tờ giấy vậy, cho dù biết Thẩm tam gia là vì tiền, thì cũng không nói được những lời quá khó nghe.
Chu thị đã dặn dò rất kỹ rồi, nhiều năm như vậy cũng không dễ dàng, bọn họ chưa từng giúp đỡ một tay, mà muốn ngồi mát ăn bát vàng sao, không có đạo lý này.
Thẩm lão gia tử giấu bức thư xuống dưới m.ô.n.g mình, “Là gửi từ Thịnh Kinh tới, lúc nào cũng chỉ biết đòi tiền,làm như trồng trọt dễ dàng lắm vậy, mấy đứa nhãi ranh này không biết gì cả,chỉ biết đòi tiền.”
Thẩm tam gia cả kinh, “Sao còn đòi tiền nữa, Tam Lang không phải đã thi đậu rồi sao.”
“Thi đậu thì như thế nào, thành Thịnh Kinh là chỗ tiêu tiền, lão tam……” Thẩm lão gia tử muốn nói lại thôi, “Trong tay ta cũng không có tiền, có thể mượn trước của đệ một chút hay không, chờ thu hoạch vụ thu xong rồi bán lương thực, ta sẽ trả lại cho đệ.”
Thẩm tam gia đòi tiền không thành ngược lại bị vay tiền, “Nhị ca, huynh còn không biết ta sao, ta làm gì có tiền chứ, thời gian không còn sớm nữa, đệ đi đây.”
Thẩm tam gia hoang mang rối loạn mà vội vàng đi ra ngoài, Thẩm lão gia tử hừ một tiếng, cái đức hạnh này mà còn tới đòi tiền sao. Ống lấy bức thư ra, đọc lại một lần nữa, Hoàng Thượng tứ hôn, thật đúng là khó lường mà, Tam Lang còn làm Hộ Bộ lang trung nữa, Chu thị nói ông thu hoạch vụ thu xong liền qua đó.
Thẩm gia có 31 mẫu đất, thuê người thu hoạch vụ thu nên rất nhanh, trước trung thu là có thể thu xong hết rồi, chỉ là không thể đón trung thu chung với nhau, Thẩm lão gia tử vui vẻ mà hút thuốc, sau đó xuống ruộng dạo qua một vòng, Giang Nam nước mưa nhiều, bên này mưa thuận gió hoà, mùa màng bội thu, ông ước tính thu hoạch sẽ nhiều hơn năm ngoái.
Đầu tháng tám, các nhà các hộ bắt đầu thu hoạch vụ thu, Thẩm lão gia tử thuê mấy người làm công về, thu hoạch lúa mì, khoai lang đỏ và các loại cây đậu.
Năm nay thu được hai ngàn ba trăm cân lúa mì, 1600 cân khoai lang đỏ, và 1100 cân đậu, lương thực phơi khô xong thì đem cất đi, sau khi thu xếp mọi việc ổn thỏa, Thẩm lão gia tử và Thẩm Nhị Lang cũng bắt đầu thu dọn đồ đạc, chuẩn bị xuất phát đi Thịnh Kinh.
Hai cái trung thu đều là trôi qua ở trên đường.
Trung thu ở Thịnh Kinh không giống với những nơi khác, chỉ riêng yến hội thôi mà đã có mấy loại như kim anh yến, thưởng cúc yến, phương hoa yến,còn có mấy cái hội thơ nữa.
Vốn dĩ Cố Tiêu không cần tham gia, nhưng mà Hoàng Thượng đã tứ hôn, lại là vị hôn thê của kim khoa Trạng Nguyên nữa, còn nghe nói cô là tiểu đông gia của Đa Bảo Các, ai cũng muốn xem cô trông như thế nào, cho nên thiệp mời giống như bông tuyết mà đưa tới Thẩm gia.
Chu thị vẫn là câu nói kia, không muốn đi thì không đi, cũng không phải là không đi thì không được, Cố Tiêu nghĩ sau này dù sao cũng phải đi, Thẩm Hi Hòa sẽ không mãi là Hộ Bộ lang trung, “Nương, con đi một chuyến vậy, đi cái thưởng cúc yến này đi, ngắm hoa cúc, có lẽ còn có thể mang một chậu về nữa”
Cố Tiêu cũng muốn gặp Trương Linh Dược, cô phải thành thân rồi, Từ thị vẫn chưa biết.
Cố Tiêu muốn đi thưởng cúc yến, một đám người cùng dự tiệc, mười bảy tháng tám, thưởng cúc yến cử hành ở Trấn Bắc vương phủ, An Vân quận chúa đã chuẩn bị xong từ sớm, nàng ta hỏi nha hoàn, “Ta có đẹp không?”
Nha hoàn nghẹn lời, “…… Rất đẹp.”
An Vân nghe vậy liền yên tâm, “Cố cô nương tới chưa?”
Cái này thì nha hoàn cũng không biết, “Nô tỳ ra ngoài xem sao.”
An Vân nói: “Không cần, ta đã chuẩn bị xong hết rồi, ta sẽ tự đi. Đúng rồi, mang lông dê theo.”