Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 170

Cập nhật lúc: 2025-04-17 00:52:49
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đất ở Kinh thành thì phải đắt đến như vậy sao, không phải cũng chỉ trồng ra nhiêu đó lương thực thôi sao.

Thẩm Hi Hòa yên lặng đứng ở cửa, không nói một lời.

Chu thị suy nghĩ một lát, nhà ở Thịnh Kinh đắt hơn so với ở dưới quê, đất ruộng đắt hơn cũng phải, mua thì cũng đã mua rồi, giờ có nói gì cũng vô dụng.

Chu thị vỗ ngực, “Sao lại là Tiểu Tiểu kiếm được?”

Thẩm Hi Hòa nói: “Muội ấy in sách, còn làm đồ thủ công nữa, cần mẫn chịu học, dần dần cũng kiếm được nhiều tiền hơn, việc buôn bán trong nhà không phải là cũng do muội ấy nghĩ ra sao.”

“Con cũng thật là có tiền đồ nhỉ,tiêu tiền của tức phụ mà không thương tiếc một chút nào sao. Đưa thì con cầm……” Chu thị liếc Thẩm Hi Hòa mấy cái, “Thiếu hơn 900 lượng, trong tay nương có hơn 600 lượng, nhưng mà số bạc này là……”

Là cùng nhau kiếm được, thức khuya dậy sớm, vào đông trời đông giá rét, phải kiếm từng văn tiền một.

Làm hôn sự cho Thẩm Hi Hòa đã tốn 5-60 lượng rồi.

Chu thị kêu Thẩm Hi Hòa đi ra ngoài, “Cha con qua hai ngày nữa sẽ tới đây, chờ ông ấy tới rồi nói sau.”

Thẩm Hi Hòa gật đầu một cái.

Đầu tháng chín, Thẩm lão gia tử và Thẩm Nhị Lang cuối cùng cũng tới được Thịnh Kinh, cha con hai người thuê hai chiếc xe ngựa, mang theo không ít đồ từ dưới quê lên đây.

Trứng gà và vịt trong nhà đẻ,tiền mấy tháng nay tích góp được, khoai lang khô, rau khô, thịt muối, đem theo tận mấy cái túi.

Mấy thứ này đủ ăn trong một thời gian dài rồi.

Thẩm Nhị Lang kể hết mọi chuyện ở trong nhà, quán ăn thuê hai người, cũng là người thành thật an phận, hắn sợ sẽ xảy ra chuyện, nên mời Thẩm Xuân Hoa và Thẩm Thu Hoa tới giúp đỡ.

Quán ăn tổng cộng có bốn người, có thể lo liệu được.

Chu thị nghe xong không nói gì,cuộc sống trong nhà tốt hơn bà cũng không trợ cấp cho hai người nữ nhi, tới quán ăn hỗ trợ cũng tốt, có việc làm ổn định.

Người trong nhà cũng yên tâm hơn.

Chu thị cất đồ ăn và những thứ khác đi, “Hai người đã đi đường hơn mười mấy ngày rồi, về phòng ngủ một giấc cho ngon đi.”

Thẩm lão gia tử mệt không chịu được, một giấc ngủ đến khi trời tối, khi tỉnh dậy vẫn còn đang mê man.

Chu thị thấy ông đã dậy, liền ra khỏi phòng gọi Trần thị đi nấu cơm, ăn xong cơm tối, Chu thị gọi mọi người tới nhà chính.

“Ngày chín tháng mười là hôn kỳ của Tam Lang và Tiểu Tiểu, cũng chỉ còn hơn một tháng nữa thôi, chờ làm xong hôn sự, thì cũng nên sắp xếp cho đại oa và đại nha rồi.” Chu thị nhìn đám tiểu bối này, “Trước đây cuộc sống khó khăn, hôn sự của lão đại và lão nhị làm đơn giản.”

Lời này xem như là nói đúng tâm sự của Trần thị và Lý thị,lúc các nàng thành thân cái gì cũng không có, cuộc sống cứ khổ như vậy tới mười mấy năm, đến khi đại oa mười lăm tuổi, thì cuộc sống vẫn như vậy.

Cũng là hai năm nay cuộc sống mới tốt lên.

Trần thị cười nói: “Nương, trước đây khó khăn cũng đã trôi qua rồi, bây giờ tốt hơn không phải là được rồi sao.”

Chu thị: “Đúng là như vậy, sau này cuộc sống của nhà chúng ta sẽ càng ngày càng tốt, lão bà tử ta sẽ cố gắng xử lý mọi chuyện công bằng. Sau này chuyện hôn sự chỉ có tốt hơn, sẽ không tệ nữa.”

Nói cách khác mấy đời con cháu sau này, của hồi môn và sính lễ cũng sẽ dựa theo Thẩm Hi Hòa bọn họ mà làm.

Vậy thì quá tốt rồi, Trần thị và Lý thị tất nhiên nhìn ra được Chu thị thiên vị Cố Tiêu, nhưng mà việc buôn bán ở trong nhà là do Cố Tiêu nghĩ ra được, các nàng cũng không có gì để nói.

Lời nói của Chu thị như một viên thuốc an thần, Trần thị vội nói: “Đa tạ nương!”

Chu thị gật đầu, “Ngoài việc này ra, ta còn có một việc khác muốn nói nữa.”

“Mấy năm nay trong nhà tích góp được không ít tiền, mỗi ngày thức khuya dậy sớm, cũng rất vất vả. Đặc biệt là Tiểu Tiểu, mua thịt cho người trong nhà, theo Tam Lang đi Tương Thành đọc sách, lại theo Tam Lang đi thi.”

Cố Tiêu ngẩng đầu lên, ý thức được Chu thị còn có chuyện muốn nói.

Cô nhìn Thẩm Hi Hòa, hắn không nói đã nói như thế nào với Chu thị, chỉ nói là đã nói xong rồi.

“Bên ngoài chỗ nào cũng cần dùng tới tiền, cho nên tiền mà Tiểu Tiểu kiếm được ta không lấy, ta cũng không nghĩ Tiểu Tiểu có thể kiếm được bao nhiêu tiền.” Chu thị giọng nói vừa chuyển, “Ta không nghĩ tới Tiểu Tiểu có thể kiếm được nhiều như vậy, mấy năm nay nó kiếm lời được hơn hai ngàn lượng bạc, mình không nỡ tiêu, toàn bộ để dành.”

Người trong phòng trợn mắt há hốc mồm, hơn hai ngàn lượng, vậy là bao nhiêu nén bạc,bao nhiêu tiền đồng chứ.

Chu thị ho khan một tiếng, tiếp tục nói: “Hơn hai ngàn lượng bạc này bị Tam Lang lấy đi mua đất hết rồi, ở ngoại ô Thịnh Kinh mua 160 mẫu ruộng tốt, còn nợ tiền trang hơn 900 lượng nữa.”

Trần thị các nàng cũng không biết là đả kích từ việc tiền kiếm được nhiều hơn, hay là đả kích vì nợ tiền nhiều hơn.

“Người một nhà thì nên đồng lòng với nhau, nhưng mà tiền thì đúng là Tiểu Tiểu kiếm được nhiều hơn, cái này thì không có gì để nói.” Chu thị nhìn sắc mặt khác nhau của con dâu và vẻ mặt dại ra của nhi tử, nói: “Nếu thôn trang là của Thẩm gia, vậy thì thiếu nợ cũng là của Thẩm gia, không thể để cho hai người Tam Lang bọn họ trả được.”

Trần thị nhìn về phía Lý thị, sau đó nhanh chóng thu hồi ánh mắt, hơn 900 lượng, không phải là con số nhỏ, nghe ý của lão thái thái, số nợ này đại phòng và nhị phòng phải trả.

Người có năng lực hơn thì có quyền nói chuyện, Trần thị không có bản lĩnh kiếm tiền, Thẩm Đại Lang một tháng kiếm được mấy lượng, quán ăn một tháng có thể kiếm được một trăm tám mươi lượng, coi như làm không công một năm rồi.

Sau này cũng không phải là không thể kiếm về lại được, nhưng mà……đại phòng bọn họ không chắc sẽ ở lại Thịnh Kinh a.

Sau này phân gia rồi, mấy trăm lượng bạc có thể mua hơn một trăm mẫu đất ở dưới quê đấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-170.html.]

Lý thị cũng nghĩ như vậy, nhưng mà đáy lòng lại có chút luyến tiếc, tam phòng ra hơn hai ngàn lượng, bọn họ chỉ cần ra mấy trăm lượng là được.

Chu thị vỗ đùi, “Được rồi, các ngươi trở về suy nghĩ kỹ lại đi. Cha ngươi và lão nhị vừa đến Thịnh Kinh, nghỉ ngơi cho thật tốt đi.”

————

Thẩm Nhị Lang làm sao mà ngủ được chứ, Lý thị càng không ngủ được, nàng ta dỗ tam nha ngủ xong, cũng không rảnh tâm sự chuyện riêng tư với Thẩm Nhị Lang.

“Huynh nghĩ như thế nào?”

Thẩm Nhị Lang nói: “Tam Lang đây là ăn thiệt rồi.”

Ý tứ chính là số nợ của tiền trang chia nhau ra trả, vậy thì số tiền bỏ ra nhiều hơn để mua đất kia,nếu chia ra như vậy không phải là chịu thiệt rồi sao.

Lý thị cúi đầu, “Nhưng mà bọn họ có cách kiếm tiền,còn chúng ta thì không có. Mấy ngàn lượng Tiểu Tiểu trong một năm là có thể kiếm được rồi, chúng ta phải kiếm mấy năm mới được.”

Lý thị không ngốc, tiền kiếm được làm sao có thể giao nộp lên hết được chứ, hai năm nay tiền mà Cố Tiêu kiếm được tuyệt đối không chỉ có hai ngàn.

Lý thị: “Chúng ta có thể ở mãi trong Thịnh Kinh được sao.”

Sau này về quê rồi,thì đất cũng vô dụng.

Thẩm Nhị Lang nói: “Về quê chắc chắn Tam Lang sẽ cho chúng ta bạc.”

Lý thị ngơ ngác mà nhìn Thẩm Nhị Lang, “Vậy ý của huynh là, nương là vì muốn tốt cho chúng ta sao?”

“Chắc chắn rồi, ta thấy tam đệ bọn họ cũng là vì muốn tốt cho chúng ta, nếu không thì tiền kiếm được mua gì mà không được chứ,” Thẩm Nhị Lang vỗ nhẹ tay Lý thị, “Không quan tâm chúng ta sau này có ở Thịnh Kinh hay không, cứ nghe nương đi.”

Lời này cũng không sai, Cố Tiêu đối xử với tam nha rất tốt,quần áo rồi búp bê, đã cho không ít đồ.

Lý thị gật đầu, “Nghe theo nương.”

Bên kia Trần thị cũng nhịn không được thở dài, “Hơn 3000 lượng bạc, có thể mua hơn một ngàn mẫu đất ở dưới quê rồi.”

Thẩm Đại Lang: “Tam Lang làm quan ở Thịnh Kinh, về quê mua đất làm gì.”

Trần thị nói: “Ta chỉ là nói như vậy thôi, chẳng lẽ ta không biết Tam Lang làm quan ở kinh thành sao?”

Thẩm Đại Lang ngượng ngùng nói: “Nàng thì cái gì cũng biết.”

Trần thị trừng hắn một cái, “Nợ tiền thì phải trả, không thể lúc nào cũng chiếm tiện nghi được, đây là chuyện tốt, Tiểu Tiểu nguyện ý giúp chúng ta một tay.”

“Cái gì mà Tiểu Tiểu, thôn trang là do Tam Lang mua……”

“Thật nực cười, ta cũng không phải là khinh thường Thẩm gia của huynh, chỉ là người đệ đệ kia của huynh, cả ngày vây quanh Tiểu Tiểu mà xoay chuyển, nó dám lấy bạc của Tiểu Tiểu sao?” Trần thị nhìn Thẩm Đại Lang mà trong lòng tức không thôi, cái gì mà Tam Lang mua nhà,mười phần thì có tám chín phần là Tiểu Tiểu mua rồi.

Thẩm Đại Lang: “……”

Trần thị đoán chừng Chu thị cũng biết, trong lòng biết thì biết, ai kiếm được nhiều bạc người đó đương gia.

Hơn nữa Chu thị vốn dĩ đã thiên vị Tiểu Tiểu rồi, che dấu cũng không có gì cả.

Ngày lành sau này còn dài, người một nhà không thể so đo quá nhiều được.

Sáng sớm hôm sau, Trần thị và Lý thị liền đến trước mặt Chu thị nói, đồng ý cùng nhau trả nợ.

Chu thị gật đầu, “Chúng ta vẫn chưa có phân gia, đại oa và đại nha cũng sắp phải nghị hôn rồi, người làm bà bà là ta đây cũng không thể quá khắc khe được, sau này tiền kiếm được giao lên một nửa, các ngươi như thế, Tiểu Tiểu cũng như vậy.”

Vậy là có thể chính đại quang minh mà tích góp tiền rồi,mặc dù Trần thị nghĩ đây là do Chu thị thiên vị Cố Tiêu, nhưng mà Cố Tiêu kiếm được nhiều, thì phải giao lên nhiều,nếu muốn tích góp được nhiều hơn vậy thì phải kiếm được nhiều hơn.

Đại oa thành thân thì nàng ta cũng đã là bà bà rồi, không thể lúc nào kiếm được tiền cũng phải đưa cho bà bà của mình được.

Lý thị cũng rất cao hứng, người khác kiếm được nhiều đó là của người khác, nàng ta có thể tích góp tiền rồi, “Cảm ơn nương.”

Chu thị nói: “Mấy năm nay hai người các ngươi lo liệu việc nhà cũng không dễ dàng, chỉ vì lo cho một mình Tam Lang, bây giờ Tam Lang đã làm quan rồi, chúng ta hãy sống cho thật tốt.”

Hai người gật đầu, Trần thị nói: “Nương nói đúng, ngày lành còn ở phía sau.”

Việc này coi như đã giải quyết xong, Cố Tiêu chờ Thẩm Hi Hòa trở về, đuổi theo hắn hỏi rốt cuộc là nói như thế nào với Chu thị.

Thẩm Hi Hòa nói: “Ta nói thôn trang là ta mua, tiền là muội kiếm, nương chắc là đã đoán ra rồi, nhưng mà cũng không hỏi khế đất.”

Cố Tiêu thở phào nhẹ nhõm, “Vậy thì sửa khế đất lại sao?”

Thẩm Hi Hòa xoa đầu Cố Tiêu, “Sau này mấy chuyện như thế này nên nói với ta trước, ta không phải đã nói rồi sao, người ta cao, có việc gì thì ta sẽ gánh lấy, tên trên giấy nợ cũng đổi thành ta đi.”

Cố Tiêu nói: “Giấy nợ cũng sửa sao, nhưng mà huynh làm quan mà……”

“Vay tiền của tiền trang,viết giấy vay nợ thì có làm sao, ta không sợ.” Thẩm Hi Hòa chính là không muốn tên của Cố Tiêu ở trên đó.

Bọn họ sắp thành thân rồi, phu thê nhất thể.

Loading...