Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 193

Cập nhật lúc: 2025-04-21 03:13:35
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vốn dĩ đại phòng và nhị phòng được chia bốn phần, Cố Tiêu hai phần. Bây giờ thì đem một phần của nhị phòng chia cho tam phòng.

Sắc mặt Lý thị khẽ biến, rất nhanh sau đó nàng ta lại hòa hoãn lại, “Nhị phòng ít người, Đại Nha cũng sắp thành thân rồi, không thể giúp được gì, được chia ba phần đã là không ít rồi.”

Lý thị gật đầu với Trần thị và Cố Tiêu, đem phần tâm ý này ghi tạc trong lòng.

Nhị phòng không có nam đinh, Đại Nha dù có làm nhiều hơn nữa thì cũng không nhiều bằng nhị oa, đại oa lại chạy đông chạy tây nhập hàng, nếu như bọn họ và đại phòng được chia như nhau,thì không thích hợp.

Cố Tiêu mặc dù làm ít hơn, nhưng mà mấy ý tưởng này đều là do cô nghĩ ra, Tam Lang làm quan, cả gia đình đều dựa vào hắn chiếu cố, mỗi tháng Cố Tiêu lấy tiền từ trong nhà không ít,nên cho dù có được chia hai phần hay là một phần, thì cũng đã kiếm lời rồi.

Trước đây làm gì được thấy qua nhiều tiền như vậy chứ.

Không sợ chia ít, chỉ sợ chia không đều.

Nếu nói trong lòng Lý thị một chút khúc mắc cũng không có, đó là không có khả năng, mỗi ngày thức khuya dậy sớm, ngay cả tiểu khuê nữ cũng không nhìn được vài lần, mệt c.h.ế.t mệt sống,nhưng mà làm ít thì được chia ít.

Nhưng mà cũng không có gì oán hận cả.

Có thể được chia tiền đã không tồi rồi.

Trên mặt Trần thị lộ ra nụ cười vui mừng, nàng ta cho rằng Chu thị thiên vị tam phòng,cho dù có chia thì cũng sẽ chia cho tam phòng nhiều một chút, kết quả lại là đại phòng nhiều nhất.

Làm trưởng tức trưởng tẩu, thì phải rộng lượng ít so đo, được chia bốn phần thì đã rất có mặt mũi của trưởng tức rồi, nàng ta phải cố gắng làm cho tốt, đây cũng có công lao của đại oa, nếu không phải nó vận chuyển hàu về, thì việc buôn bán chắc chắn cũng không được tốt như bây giờ.

Trần thị nhìn Cố Tiêu, đại phòng chiếm tiện nghi, nàng ta sợ trong lòng Cố Tiêu sẽ có khúc mắc.

Cố Tiêu nói: “Con cũng không làm được bao nhiêu việc,ba phần có phải là có chút nhiều hay không?”

Cố Tiêu đi hỗ trợ cũng chỉ giúp đỡ nấu mì và thái rau, còn rửa rau hay là rửa chén thì Trần thị và Lý thị không bao giờ để cô phải làm cả.

Cố Tiêu tuổi còn nhỏ, cùng tuổi với Đại Nha,Trần thị và Lý thị đều không coi cô là đệ muội,mà là coi cô như khuê nữ ruột.

Nói Cố Tiêu nếm thử món ăn mới,vậy thì Trần thị Lý thị các nàng cũng thử, mùi vị của tương mè cũng là do hai người họ điều chỉnh.

Chu thị nói: “Không nhiều lắm, nếu như không có con thì không có việc làm ăn này, ba phần một chút cũng không nhiều.”

Ai sẽ chê tiền nhiều chứ, Cố Tiêu gật đầu, nếu chia cho cô ba phần vậy thì cô sẽ lấy ba phần, tích góp tiền để mua nhà.

“Nếu mọi người đều đồng ý, vậy thì cứ quyết định như vậy đi, chúng ta cũng nên ký một cái công văn,để tránh sau này bớt chuyện.” Bây giờ Chu thị cũng đã biết vài chữ rồi, ở Thịnh Kinh đã hơn một năm, chữ cũng biết càng ngày càng nhiều, khế nhà khế đất, giấy bán thân, còn có làm buôn bán thì phải ký công văn nữa.

Ba người chị em dâu gật đầu, cũng không nói với nam nhân của mình, Chu thị nghĩ như thế này, nếu như tiền trong nhà là do nữ nhân kiếm được, vậy thì công văn cũng là do nữ nhân ký.

Không kiếm được tiền thì cũng đừng làm chủ gia đình.

Trần thị và Lý thị lần đầu tiên làm chuyện này, nên trong lòng rất hồi hộp, hai người họ ngay cả bút cũng nắm không vững, tên viết ra giống như gà bới vậy, chờ ấn xong dấu tay, thì tâm mới yên tĩnh lại.

Chu thị cất công văn đi, “Nhà chúng ta đi được đến như bây giờ cũng không dễ dàng, trước đây tiền kiếm được phải giao nộp lên toàn bộ, đó là bởi vì cuộc sống khó khăn, không tích góp được tiền, bây giờ cuộc sống đã tốt hơn rồi, tiền kiếm được chỉ giao lên một nửa, các ngươi cứ chăm lo cho căn nhà nhỏ mình đi, tích góp nhiều của cải một chút.”

“Ta sinh được ba nhi tử, nhân phẩm của chúng nó ta rõ ràng nhất, đều không phải là người có tâm địa gian giảo, cuộc sống của mình thì tự mình sống, không thể lúc nào cũng dựa vào người khác được.”

Chu thị sợ mình ngày nào đó không còn nữa, đại phòng và nhị phòng không có bản lĩnh an cư lạc nghiệp, tam phòng không kéo được.

Cái nhà này từ từ sẽ tan rã.

Cho dù sau này phân gia, thì Chu thị vẫn hy vọng người trong nhà vẫn còn tình cảm với nhau.

Đại phòng có đại oa chống đỡ, nhị phòng……

Bây giờ Chu thị đang phát sầu hôn sự của Đại Nha, vẫn luôn không tìm được người thích hợp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-193.html.]

Công văn chia làm bốn phần, mỗi người giữ một phần, Trần thị thật cẩn thận mà gấp tờ giấy lại, “Cố gắng làm cho tốt, cố gắng mở thêm mấy cửa hàng ở nơi khác nữa.”

Nàng ta thấy ở trên đường có mấy tửu lầu có tên giống nhau, vừa hỏi mới biết được lão bản đều là cùng một người, quán ăn Thẩm gia của bọn họ cũng đã có ba căn rồi, cũng không kém hơn người khác.

Lý thị gật đầu, “Về sau còn phải dựa vào đại tẩu, đệ muội chiếu cố nhiều hơn.”

Cố Tiêu không có gì cần nói, “Con sẽ nghĩ thêm nhiều món ăn ngon nữa, thêm vào thực đơn nhiều món hơn nữa!”

Ba người nhìn nhau cười, lại nói về việc nhà, Trần thị nói: “Vậy thì quá tốt rồi, miệng đại oa lúc nào cũng thèm, đi ra ngoài một chuyến cái gì cũng muốn ăn, xem như có lộc ăn rồi.”

Lý thị: “Tam nha cũng tham ăn, suốt ngày không chịu ngồi yên, bây giờ miệng cũng kén hơn rồi.”

Tam nha ở nhà, Cố Tiêu làm món gì thì đều có một phần của nó, món ngọt món mặn, đặc biệt là thịt ăn nhiều nhất,bây giờ đã mũm mĩm lắm rồi.

“Con nít phải ăn nhiều thì mới mau lớn.” Cố Tiêu không có hài tử, nên không tiện chen vào, cô ho khan một tiếng nói: “Nấu cơm có người cổ động là tốt nhất, buổi tối làm bữa ăn khuya cho Tam Lang, hỏi huynh ấy muốn ăn cái gì, chỉ biết nói ăn gì cũng được.”

Trần thị che miệng cười khẽ, “Còn không phải là muội làm ăn ngon sao, nếu hỏi đại oa, đại oa chỉ biết nói muốn ăn món mà tiểu thẩm làm thôi.”

……

Quán ăn khai trương vào ba ngày sau.

Ngày hôm sau là ngày buôn bán cuối cùng ở ngõ nhỏ, buổi tối bán không hết thì tặng hết cho khách nhân, sushi, bạch tuộc viên, hàu nướng, tiểu long bao đều được đựng trong hộp giấy, tặng cho khách nhân cuối cùng, “Ngày mốt khai trương, nhớ tới cổ động.”

“Nhất định sẽ đi, hai ngày không được ăn thì trong lòng đã nhớ mong rồi,chắc chắn sẽ đi!”

“Đến lúc đó phải thêm nhiều món ngon nữa đấy, cái gì cũng tốt, chỉ là món ăn quá ít.”

Thẩm nhị oa cũng có thể một mình đảm đương rồi, “Từ từ sẽ có món mới, ngài thường xuyên tới đấy.”

Tiễn đi vị khách nhân cuối cùng, người Thẩm gia đơn giản ăn qua bữa cơm tối, ngày mai nồi chén gáo bồn trong quán ăn đều phải dọn đến chỗ mới, hai bà tử mua về bận xong thì ở lại nơi này, Trần thị bọn họ thì về nhà ở.

Nhưng mà hôm nay sẽ không về nữa.

Sáng sớm hôm sau, người Thẩm gia dậy sớm thu dọn đồ đạc, đầu tiên là bàn ghế chén đũa, sao đó chính là nồi niêu, quán ăn nấu mì nấu bún dùng nồi sắt lớn, còn có giá để nướng hàu,khuôn làm bạch tuộc nhỏ, lồng tre hấp bánh bao……

Tất cả đều phải mang qua bên đó.

Chỗ mới sạch sẽ và sáng sủa, phòng bếp lớn hơn rất nhiều, đồ đạc cất xong rồi, sau đó lại quay về đem nguyên liệu nấu ăn chuyển tới đây.

Hàu,thịt và rau ngày hôm qua đều đã dùng hết rồi, chuyển chính là gạo,mì, dầu, dưa muối, các loại gia vị nước chấm, còn có nước sốt, canh xương hầm và canh ốc nữa.

Mấy thứ này chính là mấu chốt quan trọng để quán ăn Thẩm gia được như ngày hôm nay.Thu thập mấy thứ này xong, lại dùng xe đẩy tay đẩy qua đó, bọn họ thu dọn sớm, bầu trời trong xanh mát mẻ, đột nhiên, ngoài cửa vang lên tiếng vó ngựa.

Thẩm Đại Oa từ trên xe bước xuống, “Sao mọi người lại thu dọn sớm quá vậy, đừng dùng xe đẩy tay, dùng xe ngựa đi.”

Trần thị hỏi: “Còn thuê xe ngựa làm cái gì, lại cách không xa, đẩy xe qua đó là được rồi.”

Thẩm Đại Oa: “Không phải là thuê,mà là con mua, dọn đồ xong thì cho ngựa ăn đậu, nó thích nhất là ăn đậu.”

Trần thị sững sờ tại chỗ, Thẩm Đại Oa trở về hai ba ngày, nàng ta sao lại không biết nó còn mua xe ngựa nữa chứ.

Thẩm Đại Oa nhìn mặt Trần thị, “Nương nhìn con như vậy làm gì, con ở bên ngoài,phải dùng đến xe ngựa, không thể lúc nào cũng đi thuê được.”

Mấy tháng này kiếm lời được hơn 300 lượng bạc, mua xe ngựa tiêu hết 180 lượng, giao cho Chu thị sáu mươi lượng bạc, trên người hắn còn thừa lại sáu mươi lượng.

Hơn nữa, sắp phải thành thân rồi, Trịnh cô nương ở Phủ Ninh, hắn không thể thuê xe ngựa đi đón dâu được.

Trần thị khóe miệng giật giật, “Chuyện lớn như vậy sao lại không thương lượng với người trong nhà chứ.”

“Con gửi thư về, rồi đợi mọi người gửi thư lại cho con, thì chuyện gì cũng sẽ bị trì hoãn.” Thẩm Đại Oa giúp chuyển đồ, “Con chuyển một chuyến qua đó trước, sau đó lại quay lại.”

Loading...