Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 194
Cập nhật lúc: 2025-04-21 03:13:37
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần thị không nói gì, Thẩm Đại Oa chính là người đầu tiên trong nhà mua xe ngựa, trên mặt nàng ta cũng rạng rỡ hơn.
Có xe ngựa, đồ đạc lớn nhỏ trong nhà cái nào cũng không để lại, ngay cả cái muỗng đôi đũa cũng mang theo.
Dọn đồ xong cũng đã trưa, người một nhà đơn giản ăn cơm, liền bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Dọn xong bàn ghế, đồ trong bếp cũng cất xong, thịt heo thịt dê ngày hôm sau phải dùng đến, củ cải rau xanh đã mua về, bột nở, bạch tuộc gì đó, tất cả đều phải mua.
Dọn sang chỗ mới còn làm thêm nồi mới, làm giá nướng mới,chỉ sợ lo liệu không hết quá nhiều việc.
Trần thị hỏi Cố Tiêu, “Chúng ta phải chuẩn bị bao nhiêu đồ đây?”
Trời nóng sợ đồ sẽ hư, lại sợ không đủ bán.
Trước đây một ngày quán ăn có thể bán được hơn ba mươi lồng bánh bao,hơn 60 phần sushi thịt viên, hơn hai trăm phần mì và bún ốc, đồ chiên tám chín mười cân, hàu bán được nhiều nhất, hơn 500 cân.
Đó cũng là vì hàu vỏ nhiều thịt thiếu, nên mới bán được nhiều.
Cứ như vậy một ngày thu được bảy tám chục lượng, một ngày có thể kiếm lời được hơn bốn mươi lượng bạc.
Chuyển sang chỗ mới, lầu một có tám cái bàn, lầu hai có bốn nhã gian, một gian có thể ngồi sáu người, nếu như đều ngồi đầy thì đó chính là 56 người.
Vậy thì phải chuẩn bị bao nhiêu đồ để bán đây.
Lý thị cũng nhìn Cố Tiêu, bán càng nhiều thì kiếm được càng nhiều, nếu như đồ không đủ bán, vậy thì chẳng phải là trơ mắt nhìn tiền chạy mất sao.
Cố Tiêu mím môi, nước chấm thì có đủ, măng chua ở dưới quê cũng đã đưa tới đây, “Cứ theo như trước đây mà chuẩn bị gấp đôi đi, nếu giữa trưa bán được,thì buổi chiều lại đi mua thịt cũng sẽ kịp. Sau này hàu có thể đưa nhiều hơn một chút, trước cứ đưa 700 cân đi.”
Dù sao thì hàu nướng bán đắt, nên chắc là không bán được nhiều như vậy.
Trần thị gật đầu, “Thịt,rau, còn có đường, muối, phải chuẩn bị nhiều một chút, để đại oa đi mua đi……”
Người một nhà quay như chong chóng, sáng sớm hôm sau liền tới đây ủ bột, băm nhân,hấp cơm.
Canh xương hầm được nấu thơm ngào ngạt,nhưng lại bị canh bún ốc ở bên cạnh lấn át hết mùi vị.
Trần thị vài cái đã nặn xong một cái bánh bao, Lý thị thử lửa than trên bếp nướng, đại oa dọn thùng rượu lên, nhị oa ở trong quầy mài mực, nhị nha cầm giẻ lau, lau sạch tro bụi ở trên bàn.
Cố Tiêu lật xem thực đơn qua một lần, xem có bị thiếu gì không.
Theo lý thuyết đổi qua chỗ mới tiền thuê đắt, thì giá cũng nên tăng lên một chút, nhưng mà giá cả trên thực đơn của quán ăn Thẩm gia không thay đổi.
Đều là khách quen, tăng mấy văn tiền cũng không có tác dụng gì, còn không bằng bán nhiều một chút.
Mì chay 30 văn một chén, thêm thịt dê là 50 văn, tiểu long bao, sushi thịt viên đều là 80 văn một phần, hàu nướng, gà rán phi lê một trăm văn một phần, gà nguyên xương 60 văn, cánh gà đùi gà một cái 30 văn, một cặp là 50 văn.
Món mới chính là bia, đã làm lạnh trong nước giếng, hương vị nhàn nhạt, chỉ là không có quá nhiều khí, một bình lớn chỉ cần mười văn tiền.
Một bình có thể đổ ra bốn ly, xem như hàng ngon giá rẻ.
Tửu lầu đều là mùi của bún ốc,Thẩm lão gia tử đứng ở cửa, chờ đến giữa trưa thì đốt hai dây pháo, vén tấm vải đỏ che chiêu kỳ ra,quán ăn Thẩm gia liền khai trương.
Bốn chữ to trên chiêu kỳ cứng cáp hữu lực, bên cạnh có vẽ mì sợi bún ốc sinh động thú vị, chỉ nhìn thôi cũng đã có thể ngửi thấy mùi thơm,hình như thật sự ngửi được mùi thơm rồi .
Thẩm lão gia tử cười nói: “Hôm nay quán ăn khai trương, mọi người tới cổ động, ăn uống no say!”
Đúng giữa trưa,trước cửa quán ăn vây quanh không ít người, nghe xong thì tất cả đều đi vào tìm chỗ ngồi.
Không có chỗ thì rất tự nhiên mà đi lên nhã gian ở trên lầu.
An Vân hôm nay hẹn mấy người, các nàng chưa ăn qua ở đây bao giờ, nghe An Vân nói ăn ngon nên mới hẹn tới đây, kết quả là người người chen lấn, nên cũng không còn tâm trạng ăn uống nữa.
Nhưng mà ngại mặt mũi của An Vân quận chúa, nên không thể nói ra được.
An Vân cúi đầu lật thực đơn, “Một chén bún ốc, một phần gà rán nguyên xương, bia là cái gì?”
Lá gan Nhị nha vẫn là có chút nhỏ, “Là rượu rất nhẹ, lạnh lạnh, mười văn một bình lớn……”
Mười văn tiền, An Vân nói: “Vậy thì lấy một bình đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-194.html.]
Ngay cả trà ở trong tửu lầu bình thường thôi mà cũng đã nửa lượng bạc một bình rồi, mười văn tiền một bình rượu, nghe cũng chưa nghe qua bao giờ.
Trong đó có một vị cô nương họ Lục thần sắc phức tạp, “An Vân, đừng gọi rượu nữa, chúng ta là cô nương gia ở bên ngoài, uống rượu không tốt.”
An Vân hồ nghi mà nhìn nàng ta một cái, không uống rượu là sợ ở bên ngoài không đúng mực, ở bên trong nhã gian, lại không có người khác, ngày thường ở bên ngoài ăn cơm không phải cũng uống chút rượu nhưỡng sao.
Nhị nha không hiểu mấy thứ cong vẹo ở trong này, chỉ nói lại lời dặn dò của Cố Tiêu, “Rượu của nhà chúng tôi uống không say, các vị cô nương cứ yên tâm uống là được.”
Lục cô nương sắc mặt cứng đờ, chỉ cảm thấy nhị nha nghe không hiểu tiếng người, còn làm mất hứng nữa, thôi vậy,gọi thì cứ gọi đi, nàng ta không uống là được.
Mấy vị quý nữ đi cùng với An Vân chưa tới quán ăn Thẩm gia bao giờ, gọi món ăn đều gọi theo An Vân.
Mỗi người một chén bún ốc, một phần gà rán nguyên xương.
Bọn họ tới sớm, cho nên thức ăn cũng lên rất nhanh, rất nhanh bún ốc và gà rán đã được bưng lên.
Mùi bún ốc bay theo vào khi cánh cửa được mở ra, có chút cay, còn lại chính là mùi vị thập phần bá đạo, làm vài người ho sặc sụa.
Các nàng làm gì được ngửi qua mùi này, “Khụ, đây là cái gì vậy……”
Lại nhìn nước lèo, có màu hơi nâu, có một lớp dầu màu đỏ ở bên trên, sợi mì màu trắng đã nhiễm màu của nước lèo, phía trên có phù trúc chiên, đậu phộng, đậu chua, thế nhưng còn có cả chân gà và cổ gà nữa……
Ở trong phủ chân gà và cổ gà đều là cho hạ nhân ăn, An Vân đây là mang các nàng tới địa phương nào đây.
Thứ này thật sự có thể ăn được sao?
Ngửi đã không dễ ngửi, có thể ăn ngon được sao?
Ba người đồng thời nhìn về phía An Vân, chỉ thấy An Vân cầm đũa lên, sau đó trộn đều mì ở trong chén lên, phù trúc và đậu phộng ngập trong nước canh sẽ ăn ngon hơn, đây là kinh nghiệm mà An Vân rút ra sau khi đã ăn vài lần.
Chân gà kho và cổ gà đã mềm nhũn, cắn một miếng thì thịt đã tan ra, được hầm đến thấm vị, để dành lát nữa ăn.
An Vân an bài thỏa đáng một chén bún ốc, sau đó lại đổ rượu vào trong một cái ly, màu rượu nhạt nhưng khá bắt mắt, hơi giống rượu vàng, nhưng mà mùi rượu lại không nồng như vậy.
Cuối cùng đã có thể được ăn một bữa sảng khoái rồi, nàng hôm nay phải dùng tay cầm gà lên ăn, sau đó gặm sạch sẽ từng khúc xương mới được.
An Vân đã chuẩn bị động thủ rồi, kết quả phát hiện đám tiểu tỷ muội mang đến cả đám một lời khó nói hết mà nhìn nàng.
An Vân hỏi: “Sao lại không ăn đi?”
Trong đó một người nói: “Ta vẫn chưa đói, nên sẽ không ăn.”
Chờ An Vân ăn xong, nàng ta có thể về nhà kêu đầu bếp làm bánh cuộn và chè long nhãn hạt sen.
Hai người còn lại thì không tiện làm mất mặt mũi của An Vân,nên miễn cưỡng cười hai tiếng,rồi cũng cầm đũa lên trộn mì.
An Vân ở trong lòng hừ một tiếng, thức ăn trong quán ăn Thẩm gia đích xác không phải dùng nguyên liệu quý báu để nấu ăn, nhưng vậy thì sao chứ, thức ăn cũng muốn phân đắt rẻ sang hèn sao.
Các nàng bây giờ nói không ăn không cần, lát nữa ăn rồi, thì sẽ nói ăn ngon thôi.
An Vân gắp một miếng bún lên, bỏ vào trong miệng, ừ, thật đã ghiền!
Hai vị cô nương khác gắp một sợi bún lên, cẩn thận mà cắn một cái,bún thì các nàng đã ăn qua, dai dai, hương vị thì không thể nào diễn tả thành lời, nhưng mà ăn khá ngon.
Chẳng mấy chốc, các nàng đã ăn xong sợi bún đầu tiên.
Sau đó còn dùng muỗng múc canh uống nữa.
Mùi vị của nước lèo cũng không hôi giống như khi ngửi, mà ngược lại chua chua cay cay, vị khác chắc là mùi của ốc và măng chua ở bên trong.
Ăn khá ngon,lại ăn thêm đậu phộng, giòn giòn, còn có vị nước lèo, phù trúc chiên cũng ăn ngon, chỗ đã ngập nước lèo thì rất mềm,những chỗ khác thì giòn.
Cuối cùng vươn đũa về phía chân gà kho và cổ gà, ở nhà thật đúng là chưa ăn qua mấy thứ này.
Có thể ăn ngon sao……
Chân gà đã được chiên qua,lớp da ở bên ngoài được chiên đến phồng lên, hơn nữa còn đem đi kho nữa,nên chân gà có một lớp nước sốt màu rất đẹp mắt.
Há miệng cắn nhẹ một cái, thịt liền tách ra, ngậm hai cái ở trong miệng, thịt gà ở phía trên liền chui tọt vào trong bụng.