Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 30
Cập nhật lúc: 2025-04-04 00:33:04
Lượt xem: 91
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Chúng ta bây giờ đang ở bên ngoài, không thể gọi tiểu thẩm là tiểu thẩm, bởi vì tiểu thúc còn chưa thi đậu công danh, cưới vợ quá sớm sẽ không tốt.” Thẩm Đại Oa tự cho rằng mình là một người cháu trai tốt, chuyện này Cố Tiêu đã quên từ lâu mà hắn vẫn còn nhớ rõ.
“Chuyện có cưới vợ hay không thì có quan hệ gì với thi đậu công danh chứ……” Thẩm nhị oa gãi đầu, Trần thị và hắn có nghi vấn giống nhau, “Đúng vậy.”
Thẩm Đại Oa làm sao biết được là thế nào, lời là do Cố Tiêu nói, hắn nghe theo là được, “Quản nhiều như vậy làm gì, lỡ như thật sự có ảnh hưởng, chắc chắn nãi nãi sẽ không tha cho chúng ta đâu.”
Trần thị gật đầu đáp ứng, “Biết rồi,đợi lát nữa bận xong, đại oa con đi giúp nhị thúc bọn họ đi…… Người một nhà vẫn nên giúp đỡ lẫn nhau.”
Rất nhanh học sinh đã tan học, tốp năm tốp ba người từ trong thư viện đi ra ngoài.
Trần thị nhìn đại oa, khẩn trương mà lau tay, “Nhiều người như vậy sao……”
Thẩm Đại Oa học theo bộ dáng hét to của Cố Tiêu, nhưng lại không có ai đi qua bên này.
Nghĩ lại cũng đúng, nơi này cũng không phải ở đầu hẻm, học sinh đều có người nhà tới đưa cơm cho, vốn dĩ gia cảnh cũng không giàu có gì, làm sao có thể tiêu tiền để mua bánh cuốn ăn chứ.
Những người có một ít tiền tiêu vặt, thì đều sẽ đi tiệm ăn ăn, chẳng trách đồ ăn trước cửa thư viện đều không bán được.
Trong lòng Trần thị rất lo lắng, cùng hét to với đại oa , “Bánh cuốn vừa mới ra lò đây, vừa ngon vừa rẻ……”
Quầy bánh nướng bên cạnh đã bán được hai cái rồi, còn quầy bánh cuốn vẫn chưa có người tới mở hàng.
Một lúc sau, Thẩm Hi Hòa từ trong thư viện đi ra.
Thẩm Hi Hòa vội vàng chạy ra, nhìn khắp quầy bánh một lượt,đến khi không nhìn thấy Cố Tiêu mới thu hồi tầm mắt, “Đại tẩu, mọi người đã đến rồi, đệ tới hỗ trợ.”
Thẩm Đại Oa: “Không cần hỗ trợ đâu, không bận chút nào a.”
Thẩm Hi Hòa nói: “Tiểu Tiểu muội ấy không tới sao?”
Thẩm nhị oa xoa mũi, “Tiểu… cô không có tới, ở nhà bồi nãi nãi.”
Thẩm Hi Hòa đột nhiên nhìn về phía Thẩm Đại Oa, đại oa nói: “Đúng vậy, tiểu cô phải bồi nãi nãi đấy, nên không có tới.”
Thẩm Hi Hòa hô hấp ngưng trệ, hắn nói: “Ta biết rồi. Vạn sự khởi đầu nan, nếu bán được cái đầu tiên, những cái sau cũng sẽ dễ bán ra thôi.”
Trần thị hiểu rõ đạo lý này, có Thẩm Hi Hòa ở đây, nàng ta cũng không nóng nảy như vừa rồi nữa, “Tam Lang đệ chờ một lát,để tẩu làm bánh cho đệ, ai, sao đệ lại mặc bộ đồ này, ngày hôm qua vừa mới giặt hôm nay đã mặc rồi sao?”
Trần thị tận mắt nhìn thấy Thẩm Hi Hòa bưng chậu đi ra ngoài giặt đồ, cả đêm có thể khô được hay sao?
Thẩm Hi Hòa sờ sờ tay áo, “Đã khô rồi.”
Trần thị cũng chỉ tùy tiện hỏi một chút mà thôi, có khô hay không cũng vậy, dù sao thì Thẩm Hi Hòa cũng đã mặc rồi.
Thẩm Đại Oa nhóm lửa, Trần thị nướng bánh, bánh nướng với mỡ hành, lại đem đồ ăn trong nồi hâm nóng lại, một miếng bánh mỏng, phết lên trên một ít tương đậu nành, một muỗng lớn đồ ăn, một cái trứng kho, lại cho thêm một muỗng đậu Hà Lan.
Sau khi cuốn xong bánh, Trần thị mỉm cười đưa cho Thẩm Hi Hòa.
Thẩm Hi Hòa nhận lấy bánh, hắn tưởng rằng Cố Tiêu sẽ tới, cho nên mới mặc bộ quần áo này.
Kết quả là Cố Tiêu không có tới.
Thẩm Hi Hòa cắn một miếng bánh, vẫn là hương vị quen thuộc kia, nhưng hình như lại thiếu thiếu chút gì đó, hắn liếc nhìn tre xanh được thêu trên tay áo, nhịn không được hỏi: “Tiểu Tiểu hôm nay có……”
“Bánh này bán thế nào?” Một học sinh đột nhiên chen vào hỏi.
Nói không chừng đây chính là đơn hàng đầu tiên đấy, Trần thị không rảnh nói chuyện với Thẩm Hi Hòa nữa, vội nói: “Có loại bánh chay, cũng có loại cho thêm thịt và trứng gà, chay thì một văn tiền,nếu thêm thịt và trứng gà thì hai văn.”
“Vậy thì ta muốn một cái thêm thịt.” Thịt nghe có vẻ hời hơn nhiều so với trứng, chắc chắn là phải thêm thịt rồi.
Bán xong phần bánh này, trên mặt Trần thị liền mang theo nụ cười, Thẩm Hi Hòa cũng sắp ăn bánh xong rồi, hắn hỏi: “Đại tẩu, Tiểu Tiểu nàng có hỏi gì hay không……”
“Đây là bánh gì vậy, bán thế nào.”
Lại thêm một người tới nữa, Trần thị giải thích một phen, bán được một cái thêm trứng.
Thẩm Hi Hòa hít sâu một hơi, hỏi đại oa, “Tiểu thẩm cháu có nói gì không……”
Đại oa không đồng ý mà nhìn Thẩm Hi Hòa, tiểu thẩm vì tiền đồ của tiểu thúc mà phải nói dối là muội muội của thúc ấy, tiểu thúc vì sao lại không hiểu chuyện như vậy chứ.
“Tiểu cô cái gì cũng không nói.”
Thẩm Hi Hòa mím môi, một lúc sau mới nói: “Ừ.”
Hắn đi qua giúp đỡ thu tiền gói giấy dầu, sắp đến thời gian, Trần Ninh Viễn liền tìm tới đây.
“Hi Hòa huynh! Ta mua một cái bánh cuốn.” Trần Ninh Viễn đã ăn cơm trưa rồi, nhưng bánh cuốn có thể để buổi tối ăn. Lần trước hắn đã ăn bánh mà Thẩm Hi Hòa đưa cho, về tình về lý thì cũng nên chiếu cố huynh đệ một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-30.html.]
Trần thị vui vẻ mà làm bánh, bởi vì là bạn cùng trường của Thẩm Hi Hòa mà còn bỏ thêm nhiều đồ ăn và đậu hơn.
Trần Ninh Viễn không nhịn được mà cắn một miếng, “Hi Hòa huynh, đậu này cũng thật là thơm.”
Thẩm Hi Hòa sắc mặt không được tốt lắm, “Đương nhiên là ăn ngon.”
Trần Ninh Viễn nói: “Hai văn tiền cũng không đắt lắm, so với để người trong nhà đưa cơm còn bớt việc hơn nhiều, trưa ngày mai ta sẽ ăn bánh cuốn.”
Thẩm Hi Hòa: “Ăn đi.”
Trần Ninh Viễn cảm thấy mọi chuyện đều rất tốt, chỉ là không nhìn thấy Cố Tiêu, “Vậy ngày mai lệnh muội có đến không?”
Chính Thẩm Hi Hòa cũng không biết Cố Tiêu có tới hay không, Trần Ninh Viễn ánh mắt sáng ngời, trong mắt còn mang theo ý cười.
Thẩm Hi Hòa và Trần Ninh Viễn là bạn cùng trường đã bảy năm, cũng biết gia đình hắn tương đối giàu có, lại là con trai độc nhất trong nhà, cha mẹ hắn cũng đang bàn đến chuyện hôn nhân của hắn.
Vậy thì thế nào, người Cố Tiêu thích chính là hắn, người luôn nhớ đến cũng là hắn.
Thẩm Hi Hòa nói: “Ngươi bớt hỏi thăm chuyện của muội ấy đi.”
Trần Ninh Viễn: “Ta cũng chỉ là thuận miệng hỏi mà thôi, huynh cũng đừng nóng giận. Hi Hòa huynh……lá tre trên tay áo rất đẹp đó.”
Thẩm Hi Hòa nâng tay lên, lại nhìn thêm hai cái nữa, “Ta cũng cảm thấy như vậy.”
Câu nói kế tiếp của Trần Ninh Viễn cũng không nói ra được nữa, thời gian trước hắn có mua được một cây quạt, tre được vẽ trên mặt quạt thật sự rất đẹp, nhưng thật ra lại có chút giống với tre trên cổ tay áo của Thẩm Hi Hòa.
“Đi thôi, buổi chiều phải nghe tiên sinh giảng bài, chúng ta đi nhanh lên.”
Trưa nay tổng cộng bán được mười ba cái bánh cuốn, tám cái thêm thịt, và năm cái bánh chay.
Cộng thêm tiền vốn và phần trưa nay bọn họ ăn, thì hôm nay coi như làm không công rồi.
Trần thị hậm hực, “Đại oa, bình thường một buổi sáng nhị thẩm con có thể bán được bao nhiêu?”
Thẩm Đại Oa thuận miệng đáp, “Khoảng hai mấy ba mươi cái.”
Trần thị trong lòng lộp bộp một cái, “…… Con đi chỗ nhị thẩm con hỗ trợ đi, nương và nhị oa đi về trước.”
Trần thị đẩy xe trở về nhà, trước tiên đi đến đông phòng giao tiền, “Nương, tổng cộng bán được 21 văn tiền, hôm nay mới là ngày đầu tiên, ngày mai việc buôn bán chắc chắn sẽ tốt hơn.”
Chu thị gật đầu, “Ngày đầu tiên không lỗ vốn là được, ở bên ngoài cũng không được quên việc trong nhà, đừng có mà chuyện gì cũng đều ném cho Tiểu Tiểu.”
Trần thị vội vàng đáp: “Nương nói phải.”
Đi đi về về một chuyến cũng không dễ dàng gì, huống hồ còn phải đẩy xe đi, Trần thị nghỉ ngơi một lát liền bắt đầu rửa đồ đạc, việc còn chưa làm xong, thì ngoài cửa đã truyền đến động tĩnh, nàng ngẩng đầu lên nhìn, thấy là bọn Thẩm Nhị Lang đã trở về.
Bình thường Thẩm Nhị Lang bọn họ đều bán đến trời tối mới trở về, hôm nay tại sao lại về sớm như vậy.
Trần thị nhìn kỹ lại, phát hiện Lý thị hốc mắt đỏ bừng, “Xảy ra chuyện gì, sao lại khóc chứ?”
Lý thị đỡ bụng, lau khóe mắt, “Đại tẩu, trên phố nhiều thêm hai ba quầy bán bánh cuốn rồi, bọn họ còn chiếm chỗ của chúng ta nữa, chúng ta bị dồn vào trong một góc, cả một buổi sáng cũng không bán được mấy cái.”
Đi tới lý luận với bọn họ lại không dám, Lý thị đang mang thai, càng nghĩ càng tức giận, đã khóc cả nửa ngày rồi.
Thẩm Nhị Lang thở dài, đại oa nói: “Nếu ngày mai bọn họ còn dám làm vậy, ta nhất định phải đánh bọn họ một trận mới được!”
Cố Tiêu nghe thấy động tĩnh liền từ trong phòng đi ra, quầy hàng ở đầu hẻm thu một văn tiền, ai đến sớm thì là của người đó.
Bọn họ ở chỗ đó bán bánh cuốn đã được vài ngày, những người buôn bán xung quanh cũng biết, vậy mà còn có thể bị người khác đoạt mất.
Cố Tiêu nói: “Nhị tẩu đang mang thai, khóc sẽ không tốt cho đứa nhỏ.”
Hai mắt Lý thị sưng to như hạt óc chó, nàng ta không ngừng nức nở, nhưng cũng không khóc tiếp nữa.
Cố Tiêu nói: “Nếu hắn dám đoạt, thì chúng ta cũng đoạt lại không phải là được rồi sao, ngày mai để ta đi.”
Cố Tiêu đã đoán trước được là sẽ có người học theo, nhưng không nghĩ tới có người ngay cả mặt mũi cũng không cần.
Sáng sớm hôm sau, Cố Tiêu bảo Lý thị ở nhà, còn mình thì đi theo Thẩm Nhị Lang và Thẩm Đại Oa cùng vào thành.
Mấy nhà kia cũng là có chuẩn bị mà đến, tới sớm hơn nhiều so với bọn họ, đồ đạc cũng đã bày lên hết.
Chỗ cũ đã bị chiếm rồi, nhưng bên cạnh còn có một khoảng đất trống, miễn cưỡng có thể để xe vào, nhưng mà chỗ đứng thì có chút chật.
“Đại oa,để ở chỗ này đi.”
Muốn cướp sinh ý sao, vậy thì để cho những người kia tận mắt nhìn thấy bọn họ kiếm tiền như thế nào, nếu không cái gì cũng sẽ không học được.
Thẩm Đại Oa nói: “Được! Tiểu cô.”