Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 44

Cập nhật lúc: 2025-04-08 03:59:48
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đây là lần đầu tiên Thẩm Hi Hòa tới chỗ như thế này.

Đồ kẹp tóc được bày trên bàn thật hấp dẫn ánh nhìn, còn có trang sức bằng bạc, ngọc bích, bức tường bên trong còn có rất nhiều trang sức bằng vàng.

Chọn cũng có thể chọn đến hoa mắt, tiền trên người Thẩm Hi Hòa không nhiều lắm, cho nên trực tiếp nhìn hoa lụa.

Hoa được làm bằng vải lụa, có nhiều màu sắc khác nhau, còn có loại làm bằng vải xô, Thẩm Hi Hòa không dám ở trong này quá lâu, hỏi bao nhiêu tiền, hoa cài đầu làm bằng sợi tơ nhìn rất đẹp, nhưng cũng đắt hơn, 30 văn một đóa, hoa lụa thì mười hai văn một đóa.

Thẩm Hi Hòa chọn một bông hoa cài đầu bằng sa mỏng màu vàng như lông ngỗng, hai bông hoa lụa màu hồng, trả tiền rồi vội vàng trở về thôn Thượng Dương, dọc theo đường đi, tim hắn cứ đập thình thịch.

Về đến nhà, Thẩm Hi Hòa lập tức đem đồ cất vào ngăn tủ trong tây phòng.

Thấy Thẩm Hi Hòa trở về có chút muộn, Chu thị nhịn không được lải nhải, “Hôm nay sao lại về muộn như vậy.”

Tim Thẩm Hi Hòa vẫn chưa bình ổn trở lại, vội nói: “Có việc nên chậm trễ.”

Chu thị: “Vậy con nhanh đi tắm rửa đi, rồi lát nữa ăn cơm.”

Thẩm Hi Hòa theo bản năng đi tìm Cố Tiêu, Cố Tiêu đang bưng một đĩa bánh bao từ trong phòng bếp đi ra, một đĩa có sáu cái bánh,nhìn trắng trẻo mập mạp.

Nhưng mà Thẩm Hi Hòa lại chú ý tới búi tóc của Cố Tiêu, chỉ dùng một cây trâm gỗ cố định lại, đầu trâm hình như là hình con thỏ,nhìn rất sinh động và đẹp mắt.

Chỉ hy vọng Cố Tiêu sẽ thích đóa hoa cài đầu kia.

Thẩm Hi Hòa đã trở về, Chu thị liền cho tiền mua một cân thịt heo.

Nhà có nhiều người, một cân thịt chắc chắn là không đủ ăn, nên Cố Tiêu bỏ thêm một ít tiền riêng của mình vào, mua thêm một cân thịt, rồi nhờ chủ quầy thịt giúp băm thịt heo, lại bỏ vào bên trong cải trắng và củ cải, làm thành bánh bao nhân thịt heo.

Đầu tiên là nhào một bồn lớn bột mì rồi ủ bột, sau đó thì nắn bột thành các viên tròn nhỏ, một cục bột có thể nắn ra mười mấy cái bánh, rồi đem đi hấp trong lửa lớn trong 45 phút, thành quả là bánh bao hấp ra vừa to vừa tròn.

Trần thị lau tay, “Ta không nắn ra được nhiều bánh như vậy, bánh bao đẹp đều là do Tiểu Tiểu làm, mấy cái xấu là ta làm.”

“Ăn bánh bao thì quan tâm gì đến xấu đẹp chứ, ăn ngon là được rồi.” Cố Tiêu xoa tay, “Mau tới ăn đi, bánh bao phải ăn nóng mới ngon.”

Cả nhà ngồi xung quanh bàn, mấy ngày nay kiếm lời gần nửa lượng bạc, hai ngày trước đã ăn qua thịt xào, hôm nay lại được ăn bánh bao nhân thịt, Chu thị cầm lấy một cái, “Nhanh ăn đi.”

Chu thị không muốn Cố Tiêu làm mấy thứ này, thịt hầm ăn mới đã ghiền, nếu chỉ ăn nhân thì làm sao sánh bằng với ăn một miếng lớn thịt chứ.

Bây giờ không cần phân chia khẩu phần ăn nữa, mọi người đều chờ Chu thị và Thẩm lão gia tử động đũa trước thì mới bắt đầu ăn cơm.

Cố Tiêu vội vàng cầm lấy một cái, Thẩm Hi Hòa nghĩ nghĩ, vẫn là cầm lấy một cái bánh đẹp lên.

Vừa cắn một miếng, thì đã nếm được vị thịt thơm ngon đậm đà, vỏ bánh mềm xốp và mỏng, nhân thịt nhiều, hương vị của rau cũng rất ngon.

Có lẽ là bởi vì bỏ nhiều củ cải và cải trắng vào, cho nên bánh bao có rất nhiều nước, lớp vỏ mỏng thấm đẫm nước nhân.

Thực sự là ăn rất ngon, bánh cuốn, bánh nướng nhân thịt bán ở bên ngoài cũng không thể nào so sánh được.

Vỏ và nhân bánh ăn chung với nhau, còn phải lấy chén hứng nước nhân chảy ra, ăn xong một cái liền nhịn không được lấy tiếp cái thứ hai.

Trần thị thật sự thấy ăn rất ngon, “Nương, người thấy nếu như đem bánh bao đi thư viện bán thì có được hay không, con nghĩ mấy học sinh đó cả ngày đều ăn bánh cuốn, chắc là ăn đến ngán rồi.”

Mặc dù Trần thị có thể ăn được hai cái, nhưng mà lại ngại không dám ăn quá nhiều, cho nên chỉ ăn một nửa,còn nửa cái dư lại thì cho nhị nha.

Chu thị đặt đũa xuống bàn, nói: “Cái gì cũng muốn làm, cũng phải xem xem ngươi có năng lực đó không! Trong nhà có hai cái nồi, một cái cho lão nhị dùng, một cái thì ngươi cầm đi rồi, lấy đâu ra nồi để hấp bánh bao nữa! Không bán bánh cuốn nữa à?”

Trần thị cười có chút miễn cưỡng, “Con chỉ là thuận miệng nói thôi……”

Làm một cái nồi phải tốn một lượng bạc, một ngày được mấy chục văn, nửa tháng tiền kiếm được cũng không có một lượng bạc đâu.

Chu thị liếc Trần thị một cái, “Gì cũng muốn làm…… đừng có mà mới kiếm được một ít tiền thì đã không biết trời cao đất rộng là gì, cái gì cũng muốn mua, nếu buôn bán dễ làm như vậy, thì ai còn đi trồng trọt nữa, tất cả đều đi làm ăn buôn bán là được rồi .”

Chu thị cảm thấy làm người thì phải biết thân biết phận, không thể ăn trong chén nhìn trong nồi được.

Trần thị ai hai tiếng, “Con dâu đã hiểu.”

Khi bọn họ nói chuyện, Cố Tiêu cũng không lên tiếng mà ăn liên tiếp hai cái bánh bao lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-44.html.]

Nếu không phải là đã ăn no, thì cô còn có thể ăn thêm cái thứ ba nữa.

Lượng cơm ăn của người Thẩm gia càng lúc càng lớn, nữ nhân ăn hai cái, nam nhân có thể ăn ba cái, cũng may là Cố Tiêu hấp nhiều.

Thẩm Hi Hòa ăn xong cái thứ hai, hắn thấp giọng nói với Cố Tiêu: “Ta chia thêm cho muội nửa cái nữa.”

Cố Tiêu nói: “Muội ăn no rồi.”

Mặc dù giọng nói của Thẩm Hi Hòa rất nhỏ, nhưng người một nhà ngồi rất gần, nên ai cũng có thể nghe thấy được.

Chu thị nhíu mày, “Làm gì đấy!”

Cố Tiêu lập tức ngồi thẳng lưng, Thẩm Hi Hòa giải thích nói: “Con ăn không hết một cái, nên muốn chia cho muội ấy một nửa.”

Chu thị: “Tiểu Tiểu nếu muốn ăn thì ăn thêm một cái, còn cần con chia cho sao?”

Thẩm Hi Hòa: “…… nương nói phải.”

Cố Tiêu thật sự đã ăn rất no, Trần thị cười nói: “Bây giờ Tam Lang đã biết đau lòng cho người khác rồi, không còn giống như trước kia nữa.”

Thẩm Hi Hòa bị nói tới nỗi lỗ tai đỏ lên, chỉ là một cái bánh bao mà thôi, vậy mà đã là biết nghĩ cho người khác rồi sao.

Chu thị khinh thường mà hừ một tiếng, “Nó thì biết cái gì!”

Cũng không phải là Chu thị khoe khoang, bà đối xử với Cố Tiêu còn tốt hơn so với nhi tử đầu gỗ này của mình.

Cố Tiêu ho khan một tiếng, Thẩm Hi Hòa xảy ra chuyện gì vậy, trên bàn có nhiều bánh bao như vậy, đều là do cô làm, nếu cô muốn ăn thì sẽ tự lấy, còn cần hắn tới lấy cho sao.

Phỏng chừng là ăn không hết, cho nên mới muốn chia một nửa cho cô.

Ăn cơm xong, Trần thị dọn dẹp chén đũa, Cố Tiêu đã nấu cơm trưa, Lý thị thì bụng đã lớn, nàng ta có thể làm được thì sẽ cố gắng làm.

Lý thị bây giờ đã mập hơn một chút, không còn là người gầy mà bụng thì to, nhìn thấy đã làm cho người ta sợ hãi như trước đây nữa.

Mỗi lần mua thịt đều được tặng cho mấy cây xương, tất cả đều để nấu canh cho nàng ta uống, mỗi ngày một cái trứng gà, thỉnh thoảng còn được ăn thịt, lúc có mang Đại Nha cũng không được như vậy đâu.

Ngoài việc quán xuyến việc nhà, thì cũng là thêu khăn tay,rồi nhờ Cố Tiêu đem đi bán, tiền kiếm được thì số nhiều đưa cho Chu thị, phần ít hơn thì tự mình giữ lại. Bây giờ cũng đã được hơn một trăm văn rồi.

Lý thị ngượng ngùng để Trần thị rửa một mình, “Đại Nha, đi giúp đại bá nương của con rửa chén đi.”

Đại Nha dạ một tiếng, “Con đi liền đây!” Trên mặt nó đã có chút thịt, buổi trưa đi ra ngoài, Thẩm Nhị Lang sẽ cho nó ăn bánh cuốn kẹp thịt, cứ ăn như vậy, thì cả người dần dà đã có chút da thịt rồi.

Cố Tiêu trực tiếp trở về phòng, Thẩm Hi Hòa có ở nhà thì cô không thể nào làm ô với quạt xếp được rồi, vậy thì buổi chiều có thể ngủ một giấc thẳng cẳng.

Cố Tiêu cảm thấy thoải mái hơn trước kia rất nhiều, lần trước cô may quần áo cho Chu thị, Chu thị yêu thích không thôi, bây giờ cô làm gì cũng chỉ là mở một con mắt nhắm một con mắt mà thôi.

Ở trong mắt Chu thị, cô chính là một tiểu tức phụ biết quan tâm chăm sóc người khác nhất. Thẩm Hi Hòa cũng không còn nhìn cô không thuận mắt nữa, cũng đã có thể nói chuyện đàng hoàng với nhau rồi.

Quả nhiên là nếu muốn được lợi từ người khác thì trước tiên phải trả giá mà.

Thẩm Hi Hòa đi theo vào, hắn mở tủ quần áo ra, hít sâu một hơi lại đem tủ quần áo đóng lại.

“Tiểu Tiểu, trâm gỗ trên đầu muội……” Thẩm Hi Hòa khô khan nói: “Rất đẹp.”

Cố Tiêu sờ lên đầu, vốn dĩ ban đầu cô cài một cây trâm gỗ trơ trọi cái gì cũng không có, sau đó cô đổi lại một cây trâm khác, ở đầu trâm có chạm khắc một con thỏ nhỏ.

So với cây trước đó thì nhìn được hơn nhiều.

Mắt nhìn của Thẩm Hi Hòa còn khá tốt đó.

“Muội cũng cảm thấy nhìn khá đẹp.” Cố Tiêu mỉm cười, đợi Thẩm Hi Hòa đi ra ngoài thì cô sẽ được ngủ ngon giấc rồi.

Thẩm Hi Hòa đi tới bên cạnh giường , nhẹ giọng nói: “Tiểu Tiểu, muội có thể giúp ta lấy quần áo từ trong ngăn tủ ra hay không?”

Cố Tiêu hỏi hắn, “Thế vừa nãy huynh làm gì?”

Còn không phải là tìm quần áo sao, mở ngăn tủ ra,mà cái gì cũng không lấy, bây giờ thì kêu cô đi lấy sao?

Thẩm Hi Hòa nói: “…… Ta tìm không thấy, muội tìm giúp ta đi mà.”

Loading...