Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 58
Cập nhật lúc: 2025-04-09 14:58:21
Lượt xem: 69
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặt Cố Tiêu lập tức nóng lên, tối hôm qua cô đau bụng, Chu thị làm sao mà biết được chứ, là Thẩm Hi Hòa nói sao?
Rất nhanh sau đó Chu thị đã nói: “Tam Lang nói bụng con đau, nói ta buổi sáng đừng gọi con, ta vừa nghĩ đã biết là chuyện gì, mệt hắn còn biết nấu nước gừng.”
Cố Tiêu xoa xoa lỗ tai, “Nương……”
“Mau đi ăn cháo đi, nếu mà còn khó chịu thì lát nữa ta sẽ nấu thêm một chén cho con, uống xong sẽ không sao nữa rồi.” Chu thị thấy sắc mặt Cố Tiêu không tốt lắm, “Con cũng đừng làm việc, lên giường nằm đi.”
Chu thị bây giờ đã có việc phải làm, trong nhà nhiều thêm mười sáu con gà con, bà phải cho chúng ăn, gạo kê trong nhà cũng không còn nhiều lắm, phải đi nhà người khác mua một ít về.
Cố Tiêu gật đầu, đi hâm nóng cháo, lại gắp thêm củ cải và dưa muối trong bình ra, cả đêm lăn lộn đến khó chịu, bụng cô trống rỗng, khi cháo nóng vào bụng thì cả người liền sảng khoái.
Bụng không đau nữa cô liền về phòng làm đèn kéo quân, làm một lúc thì nhịn không được nhớ tới lời nói của Thẩm Hi Hòa.
Thẩm Hi Hòa sẽ không thật sự lấy tiền đi mua thuốc đó chứ, Cố Tiêu xoa tay, đi đến bên cạnh tràng kỷ đem cái đệm nhấc lên, túi tiền không thấy đâu nữa.
Cố Tiêu: “……”
Cô cho rằng Thẩm Hi Hòa chỉ đang nói chơi, không nghĩ tới thật sự cầm đi rồi, hắn…… Sớm biết vậy thì đã không giả bộ ngủ mà.
Cố Tiêu đặt đệm xuống, cô nên nói gì mới tốt đây, bụng đau thì không chạm vào nước lạnh là tốt rồi, cần uống thuốc làm gì chứ, Thẩm Hi Hòa đi y quán, cũng sẽ bị đại phu đuổi ra ngoài mà thôi.
Vừa nghĩ đến Thẩm Hi Hòa, Cố Tiêu liền nhớ tới những lời nói kia.
Cưới cô làm vợ.
Lần đầu tiên nghe thấy cô chỉ coi như lời nói vui đùa, Thẩm Hi Hòa lại nói thêm lần thứ hai.
Thẩm Hi Hòa vì sao lại muốn cưới cô chứ, là bởi vì thích cô sao? Thẩm Hi Hòa giống như đã khác so với trước kia, biết gắp thịt cho cô,còn biết chăm sóc cô.
Cố Tiêu ngồi ở trước bàn, nhìn giá đèn của đèn kéo quân vẫn chưa làm xong, khẽ thở dài một hơi.
Thẩm Hi Hòa đối xử với cô rất tốt, xoa bụng cho cô, nấu trà gừng đường đỏ cho cô, nhưng mà, hắn là Thẩm Hi Hòa, sau này chắc chắn sẽ tiền đồ vô lượng.
Cố Tiêu vứt cảm động ra sau đầu, cô chỉ muốn kiếm tiền sống qua ngày lành mà thôi, không giống với Thẩm Hi Hòa.
Có thể là Thẩm Hi Hòa thích cô một chút, chỉ một chút mà thôi.
Cố Tiêu chỉnh đốn lại tâm trạng của mình, chuyên tâm làm đèn kéo quân, mà Thẩm Hi Hòa tranh thủ giữa trưa, thì đi một chuyến đến y quán.
Giữa trưa người trong y quán không nhiều lắm, rất yên tĩnh, Thẩm Hi Hòa đi vào, lão đại phu liếc hắn một cái, “Chỗ nào không thoải mái?”
Thẩm Hi Hòa vội vàng nói: “Không, không phải ta, là vị hôn thê của ta. Tháng nào nàng ấy cũng đau bụng…… Ta muốn bốc một ít thuốc, để cho nàng ấy điều dưỡng cơ thể.”
Lão đại phu hiểu rõ là chuyện gì, “Để cô ấy tới đây, xem bệnh chữa bệnh, còn phải để người khác đến thay sao, chưa từng nghe thấy.”
Thẩm Hi Hòa, “Quấy rầy rồi.”
Lão đại phu thấy Thẩm Hi Hòa là người đọc sách, liền nói: “Nữ tử cung hàn thể nhược không phải là bệnh, tuổi còn trẻ, không cần phải uống thuốc, dù sao thuốc cũng có ba phần độc. Gừng trị hàn, táo đỏ bổ khí huyết, không chạm vào vật lạnh, tháng sau sẽ không đau nữa.”
Thẩm Hi Hòa gật đầu, “Đa tạ.”
“Mỗi ngày dùng nước ấm ngâm chân, thời gian dài, thì hàn khí sẽ được loại trừ, cái này cũng không phải là bệng nặng gì, ngươi cũng không cần phải khẩn trương như vậy.”
Thẩm Hi Hòa: “Ta không có.”
Lão đại phu: “Ngươi không có, vậy thì vội vàng chạy tới y quán làm gì, còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì lớn.”
Lỗ tai Thẩm Hi Hòa nóng lên, “Chỉ cần chú ý những cái này là được sao?”
Lão đại phu nghĩ nghĩ, rồi nói: “Có một số người mang thai sinh con xong sẽ không đau nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-58.html.]
Thẩm Hi Hòa: “……”
Thẩm Hi Hòa nói đúng sự thật: “Là vị hôn thê, vẫn chưa thành thân.”
Lão đại phu vuốt râu rồi nói, “Xem trí nhớ của ta này, vậy ngươi lấy một ít ngải cứu về đi, mỗi ngày ngâm chân với nước ngải cứu, có thể điều hòa cung hàn. Mấy ngày này cũng đừng đụng vào đồ sống, lạnh và cay, chú ý điều dưỡng thân thể, thì sẽ không đau nữa.”
Thẩm Hi Hòa gật đầu, vội vàng quay về thư viện, giao túi ngải cứu cho Trần thị.
Trần thị trong lòng lộp bộp, “Trong nhà có người bị bệnh sao?”
Thẩm Hi Hòa nói: “Không phải là thuốc để uống, mà là dùng để ngâm chân, làm phiền đại tẩu mang về cho Tiểu Tiểu.”
Trần thị hiểu ra, “Vậy tẩu sẽ mang về giúp đệ, đệ còn có lời gì muốn nhắn không?”
Người ở trước cửa thư viện đã sắp giải tán, Thẩm Hi Hòa nghĩ, bốn ngày nữa mới có thể trở về, không thì bây giờ nói luôn đi, “Đại tẩu, làm phiền tẩu nói với Tiểu Tiểu, mấy ngày này không thể uống nước lạnh, tốt nhất cũng đừng chạm vào, mỗi buổi tối thì dùng nước ngải cứu ngâm chân, cay cũng không thể ăn, nên nghỉ ngơi nhiều…… Nếu muội ấy không nghe, thì tẩu cứ nói, không nghe chịu khổ cũng là muội ấy, lần sau sẽ còn đau nữa.”
Thẩm Đại Oa: “…… Tiểu thúc, thúc cũng thật là dài dòng.”
Trần thị trừng mắt nhìn đại oa một cái, “Con thì biết cái gì, đừng có làm loạn! Tam Lang đệ yên tâm, đại tẩu nhất định sẽ chuyển lời giúp đệ.”
Thẩm Hi Hòa: “Cám ơn tẩu.”
————
Thẩm gia.
Cố Tiêu ăn trưa xong thì nằm trên giường ngủ một giấc tới chiều, một giấc này cô ngủ rất ngon, eo và chân không đau nữa, bụng cũng thoải mái hơn nhiều, nhưng tay vẫn lạnh.
Cố Tiêu đẩy cửa đi ra ngoài, Trần thị vẫy tay với cô, “Tiểu Tiểu, Tam Lang có gửi đồ về cho muội, là túi ngải cứu dùng để ngâm chân, còn nói là muội phải uống nhiều nước ấm, không được đụng vào đồ lạnh, không được ăn cay.”
Trần thị và Lý thị đang ngồi chung một chỗ, mặt của Cố Tiêu hơi nóng lên, chỉ là có nguyệt sự mà thôi, làm sao Thẩm Hi Hòa cứ phải làm cho mọi người đều biết chứ, rốt cuộc là cô hiểu hay là hắn hiểu hơn cô chứ.
Cố Tiêu: “Muội đã khá hơn nhiều rồi.”
Trần thị vui vẻ nói, “Tam Lang còn nói nếu muội không nghe, thì lần sau sẽ còn đau nữa, cái này cũng không phải là lời nói khó nghe gì, nghe cũng không sai đâu, so với đau tới nỗi không xuống giường được thì tốt hơn nhiều.”
Lý thị cũng nói theo: “Đại tẩu muội nói đúng đấy, Tam Lang cũng là vì muốn tốt cho muội thôi, nếu mà trong lòng không có muội, thì sao mà đang ở trong thư viện còn chạy đi mua ngải cứu chứ.”
Cố Tiêu đem túi ngải cứu đặt vào trong phòng, cầm theo một cái ghế nhỏ đi hái rau với Trần thị và Lý thị.
Trần thị nói: “Rau trong nhà có rất nhiều, muối chua một ít và phơi một ít, vậy thì không cần sợ mùa đông không có đồ ăn nữa rồi.”
Dưa chuột, củ cải, đậu que, trong vườn rau trồng không ít, Trần thị các nàng đã làm rất nhiều năm rồi, rau muối chua ăn rất giòn và ngon.
Cố Tiêu nói: “Đại tẩu, nếu như dưa muối trong nhà ăn không hết, thì có thể đem đi quầy hàng bên kia.”
Trần thị nói: “Mấy thứ này lại không đáng tiền, nhà ai cũng làm, còn có thể bán được sao?”
“Không phải bán, chính là bởi vì không đáng tiền, cho nên mới không thu tiền, đại tẩu, tẩu có thể bỏ một ít dưa chua thái hạt lựu vào trong bánh cuốn, cho dù chỉ có một ít, thì mọi người ăn vào cũng sẽ rất vui vẻ.”
Cố Tiêu đưa ra một ví dụ, “Nhà chúng ta không phải có cho đậu Hà Lan sao, một muỗng đậu Hà Lan cũng không đáng bao nhiêu tiền, nhưng mà lại có nhiều người tới chỗ chúng ta mua hơn.”
Những lời này của Cố Tiêu không sai, cho đậu Hà Lan vào trong bánh cuốn, thì việc buôn bán cũng tốt lên.
Trần thị gật đầu, “Tiểu Tiểu à, vậy muội có chủ ý nào hay không, quầy hàng nên bán thêm cái gì mới tốt đây . Trước cửa thư viện có nhiều học sinh, bây giờ có rất nhiều người giữa trưa không mang theo cơm rồi.”
Chu thị cho đại phòng, nhị phòng mỗi nhà hai lượng bạc, một lượng để mua nồi, một lượng còn lại nói là tiền vốn cũng tốt, nói là bạc thưởng cho bọn họ cũng được.
Thẩm Nhị Lang đặt mua hai cái nồi từ chỗ thợ rèn, tiền dư lại thì giữ lại để làm ăn buôn bán.
Trần thị thì ăn cái gì cũng đều thấy ngon, bánh bao thịt, mì tương đen, cơm chiên, canh thịt viên, không có món nào là tệ cả , nàng ta muốn ôm hết, nhưng mà không làm được nhiều như vậy.
Lý thị sờ bụng, quầy ở đầu hẻm thì có Thẩm Nhị Lang và Đại Nha lo liệu, hài tử sinh ra còn phải chăm sóc nó, nàng ta cũng không muốn để trượng phu và nữ nhi quá mệt mỏi, liền nói: “Đầu hẻm thì đơn giản thêm chút đồ là được rồi, đừng quá tốn công phí sức.”