Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 65
Cập nhật lúc: 2025-04-10 00:39:13
Lượt xem: 59
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/706qrPyEa2
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Còn phải để lại một phần phòng khi có lúc cần dùng đến, Trương chưởng quầy còn muốn góp tiền nhiều hơn để mua lại cửa hàng ở Thịnh Kinh, cho nên tiền chia hoa hồng cũng ít đi.
Sổ sách đã đối chiếu xong, Cố Tiêu còn không quên nói với Trương chưởng quầy, “Cứ làm hoa bất tử trước đi, tường hoa có khả năng sẽ không giống với tưởng tượng của chưởng quầy đâu.”
Trong nhà Trương chưởng quầy có một bức tường hoa tường vi, lá xanh hoa màu hồng, phu nhân hắn rất thích, “Không giống sao?”
Trước kia tường hoa đều được trang trí trong quán cà phê, tiệm cơm Tây gì đó, còn Đa Bảo Các mang đầy nét cổ kính, rất khó để đặt cùng với tường hoa, cho nên tường hoa cần phải sửa lại.
Cố Tiêu: “Đúng vậy, tới lúc đó thì xem lại sau.”
Trương chưởng quầy trực tiếp đồng ý, Cố Tiêu nói gì thì hắn nghe cái đó.
Cố Tiêu lại nói: “Còn phải làm phiền chưởng quầy giúp ta nhìn xem nhà cửa ở huyện thành.”
“Tiểu đông gia muốn mua nhà sao?”
Cố Tiêu không gật đầu cũng không lắc đầu, cô bây giờ vẫn đang sống ở Thẩm gia, nếu muốn tự mua nhà thì phải lập nữ hộ, nhưng mà Cố gia chính là một đàn sói hoang, nguyên chủ đã bị bán qua một lần, cô cũng không muốn bị bán lần thứ hai đâu.
Hơn nữa Thẩm Hi Hòa hắn……
Thời gian này Thẩm Nhị Lang bán chè đậu xanh, đại oa thì đi khắp hang cùng ngõ hẻm bán bánh bao, ngày mùa hè nóng rực, tiền kiếm được cũng nhiều hơn.
Trên bàn ở tây phòng bày vài chồng hộp gỗ, bên trong có 5630 chữ, in sách kiếm được không ít tiền, cộng thêm tiền mà Thẩm Hi Hòa chép sách kiếm được, Cố Tiêu đoán trong tay Chu thị chắc phải có hơn bốn mươi lượng bạc.
Cố Tiêu mơ hồ trả lời, “Nhà lớn một chút, cũng không cần quá mới,thì giá đại khái khoảng bao nhiêu?”
Ở trong thôn xây ba gian phòng cũng mất hết hai lượng bạc, nhà cửa ở huyện thành càng đắt hơn.
“Nhà nhị tiến thì giá khoảng ba mươi lượng bạc, hai bên trái phải đều có phòng ở,ở giữa là sảnh chính, đi qua sảnh chính thì có hai gian nhà, ba gian chính phòng.” Trương chưởng quầy nói: “Nếu muốn tốt hơn một chút, thì phải cần bốn mươi lượng bạc.”
Bốn mươi lượng, trong tay Chu thị cũng tầm bốn mươi lượng bạc.
Cố Tiêu nói: “Vậy thì hãy giúp ta lưu ý một chút.”
Trương chưởng quầy nói: “Vậy tiểu đông gia mấy ngày này còn làm thêm đồ gì mới không? A…… Ta không phải là đang thúc giục đâu, chỉ là muốn hỏi một chút thôi.”
Cố Tiêu đặt làm d.a.o khắc ở chỗ thợ rèn bây giờ đã có rồi, tổng cộng có mười hai cây, cô muốn thử xem dùng có tốt hay không, nên đang chuẩn bị chạm khắc mấy cái tượng gỗ nhỏ trước.
Trước đây Cố Tiêu cũng đã khắc gỗ qua, chẳng hạn như cán quạt, giá đèn của đèn kéo quân, còn có hộp gỗ để đựng quạt, trên đó ít nhiều đều có chạm khắc gỗ.
Bây giờ d.a.o khắc đã có đầy đủ, Cố Tiêu muốn làm mấy cái tượng gỗ nhỏ, để chơi cho dễ dàng.
Khắc gỗ có ba loại : chạm khắc tròn, khắc phù điêu, và chạm khắc gốc, chạm khắc gốc là phải khắc một mảng lớn, phù điêu là khắc trên mặt phẳng của bản chạm khắc gỗ, cái mà Cố Tiêu muốn làm là chạm khắc tròn ba chiều.
Chọn nguyên liệu gỗ cũng cần phải chú ý, gỗ đỏ hoàng dương và lê, cây thông và cây bạch quả, còn nếu muốn tinh tế hơn thì chạm khắc ở trên những quả hạnh đào.
Cho nên lúc đi ra ngoài thì Cố Tiêu liền đi đầu hẻm mua mười cân hạnh đào về, nói một cách hoa mỹ thì chính là để cho Thẩm Hi Hòa bổ não.
Cố Tiêu chọn lấy mấy quả có hình dạng xinh đẹp một chút, còn dư lại thì đều đặt ở trong phòng bếp, bây giờ Thẩm gia đã có tiền, Chu thị mỗi lần đều đưa tiền cho đại oa để mua thịt về, cho nên Cố Tiêu không mua thịt nữa.
Chu thị nhìn thấy hạnh đào thì nhíu mày, “Sao con lại mua mấy thứ này, ăn hết được sao?”
Cố Tiêu nói: “Ăn hạnh đào rất tốt cho não, đây là để cho Tam ca ăn đó.”
Lúc này Chu thị cũng không nói gì nữa, tốt cho não thì chính là thứ tốt, Thẩm Hi Hòa đọc sách đầu óc sẽ rất mệt mỏi: “Tiểu Tiểu, con ở nhà cũng không cần gọi lão tam là ca ca đâu, gọi tướng công là được rồi.”
Trần thị cũng nói: “Đúng vậy, đây là trong nhà cũng không phải ở bên ngoài.”
Cố Tiêu gật đầu, dù sao thì cô có kêu hay không thì Chu thị các nàng cũng không biết được, “Có thể tách nhân hạnh đào ra, sau đó thì đem xào với đường cho…… tướng công đem đi thư viện, nương, con chỉ hận không thể ngày ngày nhìn thấy tướng công, mỗi ngày đều nấu đồ ăn ngon cho tướng công ăn, ngày nào cũng ăn lại một thứ, dù có ăn ngon đến đâu thì cũng sẽ ngán.”
Chu thị nói: “Có thịt có bánh bao còn ăn ngán sao, trước đây chỉ ăn màn thầu cải trắng cũng không thấy nó ngán qua.”
Trần thị cau mày, không biết Cố Tiêu nói những lời này là có ý gì.
Cố Tiêu cúi đầu nói: “Nhưng năm sau đã là kỳ thi mùa thu rồi, thư viện giờ Tý đã tắt đèn, rất nhiều học sinh đều không còn ở lại thư viện nữa, buổi tối đều về nhà ôn lại bài tập.”
Chu thị: “Thật sao?”
Cố Tiêu nói: “Con lừa người để làm gì chứ.”
Thư viện giờ Tý tắt đèn là do Thẩm Hi Hòa nói, những cái khác thì đều là bịa ra, Cố Tiêu vốn dĩ nghĩ Chu thị nghe lời nói của Thẩm Hi Hòa nhất, việc mua nhà không bằng để Thẩm Hi Hòa tới nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-65.html.]
Nhưng mà, so với thổi gió bên gối của Thẩm Hi Hòa, còn không bằng thổi gió bên tai của Chu thị, Thẩm Hi Hòa không nhất định sẽ nghe lời cô nói, nhưng mà Chu thị nhất định sẽ quan tâm đến nhi tử.
“Ai u……” Chu thị sờ sờ ngực, “Vậy thì phải làm sao đây.”
Trần thị nhìn Cố Tiêu, thuận miệng nói: “Nương, nếu không chúng ta dọn đến huyện thành đi?”
Chu thị sững sờ nhìn hai người con dâu,mở miệng nhưng không nói lời nào.
Mỗi lần Thẩm Hi Hòa làm kiểm tra đều giành được hạng nhất, người khác đọc sách đều đọc đến tận đêm khuya, không thể làm trì hoãn Thẩm Hi Hòa được.
Chu thị quay về phòng đếm bạc.
Bà lấy túi tiền ở dưới cái bình gốm thứ ba trong đông phòng ra,các họa tiết đám mây thêu trên túi tiền đều được thêu bằng từng đường kim mũi chỉ, túi tiền này đã được lật đi lật lại rất nhiều lần, cho nên hình thêu ở các góc đã bị mài mòn.
Chu thị thở dài, nếu không phải là thành tích của Tam Lang nhà họ tốt, thì bây giờ chắc là cũng không đọc sách nữa rồi, trồng trọt làm ruộng, hoặc là đi làm chưởng quầy ở cửa hàng trên huyện thành, nhưng cố tình thành tích học tập của Thẩm Hi Hòa rất tốt, còn có một người vợ tốt như Tiểu Tiểu nữa.
Cuộc sống của cả nhà mới dần dần tốt lên.
Chu thị vốn định dùng số tiền này mua vài mẫu đất, đất đai là căn bản nhất, sau này nếu không có ăn không có uống thì còn có thể dựa vào trồng trọt mà sống.
Nhưng mà nghĩ lại, nếu như Thẩm Hi Hòa thi đậu rồi, thì cả nhà bọn họ còn ở lại thôn Thượng Dương sao.
Chu thị lắc đầu, nếu Thẩm Hi Hòa thi đậu, rồi sau này làm quan, không nói đến hai người ca ca lo cho hắn ăn học, đến Chu thị cũng không thể đồng ý việc này.
Người một nhà thì phải ở chung với nhau, mọi người đều đồng lòng, thì ngày tháng sau này mới có thể tốt hơn được, lúc bắt đầu thì được mọi người quan tâm giúp đỡ,nhưng nếu sau này mà lòng lang dạ sói thay lòng đổi dạ, thì Chu thị thà không nhận đứa con trai Thẩm Hi Hòa này.
Tám lượng bạc vụn, ba mươi lượng ngân phiếu, còn có mấy trăm văn tiền đồng, đây là toàn bộ gia sản của Thẩm gia.
Bạc vụn là lần trước vừa mới đổi ra, ngân phiếu là do Thẩm Hi Hòa mang về, còn có tiền mà Cố Tiêu lén nhét vào nữa.
Chu thị thở dài một hơi, chuyện mua đất trước hết chỉ có thể gác lại.
Chu thị đếm tiền xong, trong lòng đã có tính toán, buổi tối lúc đang ăn cơm, bà liền nói: “Nhà lão đại còn có nhà lão nhị, các ngươi về phòng đếm xem mình đã tích góp được bao nhiêu tiền, rồi mang ra đây hết cho ta.”
Trần thị đột nhiên ngẩng đầu lên, “Nương, tiền kiếm được đều đã giao cho người hết rồi, chúng con làm gì có tiền chứ.”
Chu thị bĩu môi mắng: “Cho là ta bị mù không biết gì hết sao? Nhanh lên đi!”
Lý thị đeo một cái đai buộc trán, thân mình nàng ta khôi phục không tồi, từ lúc Thẩm Nhị Lang bị một câu nói của Chu thị mắng trở về, thì nàng ta càng cẩn thận nghe lời hơn.
Trần thị cúi đầu không nói lời nào.
Cố Tiêu nghĩ Chu thị chắc là muốn mua nhà rồi, nên cô cố ý hỏi: “Nương, trong nhà xảy ra chuyện gì sao, phải dùng đến tiền.”
Chu thị nói: “Thời gian gần đây nhà chúng ta kiếm lời được không ít bạc,nhà lão đại còn có Nhị Lang phải thức khuya dậy sớm, ta đều biết. Tam Lang ở thư viện đọc sách, các ngươi thì phải đi huyện thành, đi lại cũng không thuận tiện lắm, nên ta muốn mua một căn nhà ở huyện thành, chúng ta dọn qua đó ở.”
Trần thị trợn mắt há hốc mồm, “Nương người nói thật sao?”
Chu thị nghiêm mặt, “Đại oa cũng tới tuổi phải làm mai rồi, nhà chúng ta chỉ có sáu gian phòng, xây thêm hai phòng còn không bằng đi huyện thành ở.”
Trần thị trong lòng nóng lên, “Con dâu sẽ đi lấy tiền cho người ngay bây giờ!”
Lý thị cũng chỉ vào lúc ăn cơm mới ra ngoài một lát, “Vậy con dâu cũng đi……”
Có thể sống ở huyện thành là chuyện tốt, sau này Đại Nha gả chồng, nói không chừng còn có thể gả cho người trong huyện thành, còn có tiểu khuê nữ nữa.
Cố Tiêu nhìn Chu thị, “Nương, con cũng về phòng lấy tiền đây.”
Cố Tiêu biết trong tay Chu thị có bao nhiêu tiền, nhưng không đoán được Trần thị và Lý thị có bao nhiêu, hai lượng, hay năm lượng?
Cố Tiêu nghĩ nghĩ, rồi cầm lấy ba lượng, cô không thể lấy quá nhiều cũng không thể lấy quá ít.
Nhà chính đang thắp nến, Trần thị đi rồi quay trở lại rất nhanh, “Nương, tổng cộng là 835 văn.”
Đều đều là thắt dây đeo kiếm được, Trần thị có thời gian rảnh rỗi thì làm, nhị nha cũng làm, giao cho Chu thị một ít, phần lớn thì giữ lại cho mình.
Lý thị cũng lấy tiền ra, “Nương, chỗ này của con có 461 văn……”
Lý thị và nữ nhi đều thêu khăn, tiền kiếm được cũng sẽ đưa cho Chu thị, bây giờ thì toàn bộ đều lấy ra hết.
Số tiền rải rác này, Cố Tiêu nhìn trái rồi nhìn phải, “A……ba lượng bạc này là tướng công cho con.”
Nói xong, thì đem bạc để lên trên bàn.