Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 72

Cập nhật lúc: 2025-04-12 10:42:12
Lượt xem: 53

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng mà Cố Tiêu đã nói được thì làm được, mỗi ngày đều chờ Thẩm Hi Hòa trở về thì làm bữa ăn khuya cho hắn, ngày hôm qua ăn trứng bọc cơm và xương sườn, hôm nay thì ăn tiểu long bao và cháo đậu xanh.

Thẩm Hi Hòa ăn mấy ngày liền, buổi tối đọc sách không đói bụng cũng không mệt mỏi, cả người tinh thần phấn chấn, điều này làm bạn cùng trường là Trần Ninh Viễn cảm thấy rất buồn bực.

Bây giờ việc học đang rất căng thẳng, Trần Ninh Viễn đã dọn về nhà ở, phải chạy đi chạy lại giữa nhà và thư viện, khiến thể xác và tinh thần đều mệt mỏi.

Trần Ninh Viễn nói: “Hi Hòa huynh hình như cao hơn rồi.”

Thẩm Hi Hòa nói: “Phải không?”

“So với trước đây, đúng là cao hơn rồi.” Trần Ninh Viễn thở dài một hơi, “Tinh thần của Hi Hòa huynh cũng rất tốt.”

Thẩm Hi Hòa không muốn nhiều lời, hắn đã qua cái thời có chuyện gì cũng muốn nói cho người khác rồi, Cố Tiêu tốt như vậy,chỉ mình hắn biết là được rồi, “Về nhà ăn thêm một bữa cơm, thì sẽ không cảm thấy mệt như vậy nữa.”

Trần Ninh Viễn nghĩ lại cũng đúng, Thẩm Hi Hòa ghi nhớ rất nhanh, học vấn cũng tốt, còn hắn vì bài tập mà phải phát sầu lên.

Qua nhiều ngày như vậy, Trần Ninh Viễn đối với Cố Tiêu đã hoàn toàn bình thường trở lại. Bây giờ ngẫm lại, hắn và Cố Tiêu vô duyên vô phận, sau này Cố Tiêu có thể gả cho Thẩm Hi Hòa cũng có thể xem là một cọc lương duyên.

Trần Ninh Viễn vì tránh tị hiềm,lúc tân gia hắn chỉ tặng một quyển sách, đến Thẩm gia cũng không đi.

Nhưng mà Thẩm Hi Hòa cũng thường xuyên giải đáp nghi hoặc cho hắn, nên quan hệ của hai người cũng rất tốt.

————

Bây giờ Cố Tiêu ngoài làm những thứ đồ này ra, thì chính là làm bữa ăn khuya cho Thẩm Hi Hòa, cô mua cái gì Chu thị không hỏi cũng không quan tâm, Trần thị và Lý thị thì càng không để ý tới.

Có đôi khi sẽ thừa thịt và cá tôm, thì sẽ bưng lên trên bàn cơm cho mọi người cùng nhau ăn.

Buổi chiều Cố Tiêu ở trong phòng thử làm lá bạc.

Làm lá bạc cực kỳ đơn giản, chỉ cần dùng búa đập bạc thành những miếng thật mỏng là được.

Cố Tiêu không chạm vào ngọc, nhưng rất thích kết cấu của vàng và bạc, vàng bạc làm ra được rất nhiều thứ, chẳng hạn như làm thành kẹp tóc, hoặc có thể kéo thành sợi mỏng, làm thành lá vàng lá bạc.

Lá vàng lá bạc có thể làm giấy dát vàng, giấy dát bạc, viết chữ lên trên đó sẽ có một loại cảm giác cổ xưa.

Tất nhiên, người có thể sử dụng loại giấy này không phú thì quý.

Muốn làm được lá bạc thì phải đập bạc thô ra cho thật mỏng, tốn rất nhiều thời gian và công sức, làm lá bạc xong còn phải làm giấy, đây cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.

Nhưng mà quạt xếp làm bằng giấy dát bạc thì sẽ đẹp mắt hơn rất nhiều, cũng có thể bán được giá cao hơn, nếu chỉ muốn bán giấy dát bạc thì cũng có thể bán được.

Cho dù tốn nhiều công sức thì Cố Tiêu cũng muốn làm.

Cơm tối của Thẩm gia rất đơn giản, ăn cơm tối xong thì Cố Tiêu đi phòng bếp chuẩn bị bữa ăn khuya, cô hôm nay có mua cá về.

Cá có nhiều xương, nên không dễ ăn, điều này trái với quy tắc làm bữa ăn khuya của Cố Tiêu.

Cho nên Cố Tiêu lọc hết xương cá ra rồi băm nhuyễn, sau đó bỏ vào trong chảo dầu chiên lên thành những miếng chả cá có kích thước bằng lòng bàn tay.

Ngoài ra còn có món thịt băm xào rau xanh, một chén trứng gà hấp, ăn với cơm là thích hợp nhất, lương thực chính là cơm trắng.

Thẩm Hi Hòa qua đây múc cơm, “Tiểu Tiểu.”

Cố Tiêu nói: “Làm sao vậy?”

Thẩm Hi Hòa: “Muội đứng lên một chút.”

Cố Tiêu đã ngồi xuống chuẩn bị ăn cơm rồi, “Huynh muốn làm gì?”

“Thì muội cứ đứng lên một chút đi.” Thẩm Hi Hòa đứng ở một bên, chờ Cố Tiêu đứng lên.

Cố Tiêu buông đũa xuống, đứng ở trước mặt Thẩm Hi Hòa, Thẩm Hi Hòa vươn tay đặt ở đỉnh đầu của Cố Tiêu, sau đó thì chậm rãi đưa tay về phía của mình.

“Ta đã cao thêm rồi, muội trước đây cao đến cằm ta, bây giờ chỉ có thể đến chỗ này.” Thẩm Hi Hòa cúi đầu nhìn Cố Tiêu, tay đặt ở yết hầu khoa tay múa chân một chút.

“……”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-72.html.]

Thẩm Hi Hòa nói: “Muội chắc là cũng có cao lên, nhưng mà không cao nhanh bằng ta.”

Cố Tiêu nghiến răng, “Sau đó thì sao?”

Thẩm Hi Hòa đang nói cô lùn à?

Thẩm Hi Hòa cười nói: “Ta cao hơn so với muội, có thể che mưa chắn gió cho muội, cao lên nhiều như vậy, có chuyện gì thì cũng sẽ đè ở trên người ta trước.”

“Người ta nói trời sập sẽ đè ở trên đầu của người có vóc dáng cao.” Thẩm Hi Hòa xoa đầu Cố Tiêu, “Ta cao hơn muội nhiều như vậy.”

Thẩm Hi Hòa chỉ cần nhìn Cố Tiêu như vậy đã cảm thấy vô cùng mỹ mãn, khó trách Trần Ninh Viễn nói tinh thần của hắn rất tốt, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Cố Tiêu, cho dù có về muộn cỡ nào,thì Cố Tiêu đều chờ hắn.

Còn có cơm ngon đồ ăn ngon, có thể cùng nhau ăn cơm.

Lần này Cố Tiêu không trốn tránh nữa, động tác của Thẩm Hi Hòa rất nhẹ, vuốt giống như không có cảm giác gì,nhưng hình như trong lòng lại có một chút cảm xúc khác thường. “Muội sẽ còn cao nữa.”

“Muội cao ta cũng cao, vậy thì cũng sẽ cao hơn muội.” Thẩm Hi Hòa nghĩ thầm,hắn nhất định sẽ che mưa chắn gió cho Cố Tiêu.

Cố Tiêu cúi đầu nói: “Huynh cao thì cứ cao đi…… mau ăn cơm đi, cơm nước xong còn phải đọc sách nữa.”

Cháo đậu xanh và tiểu long bao, còn có một đĩa củ cải dưa muối, bánh bao này không giống với cái mà Trần thị bán, nhỏ hơn rất nhiều, lồng hấp cũng là loại lồng nhỏ, bên trong một cái lồng có mười cái bánh bao nhỏ.

Bánh bao vỏ mỏng nhân nhiều, một miếng có thể cắn nửa cái,nhân bên trong là thịt và hành lá trộn lẫn với nhau, vừa thơm vừa tươi ngon.

Cháo được nấu trong thời gian dài, đậu xanh và gạo đều đã chín nhừ, rất thơm và mềm.

Cố Tiêu uống một chén cháo nhỏ, ăn hai cái bánh bao, phần còn lại đều chui vào trong bụng của Thẩm Hi Hòa.

Cơm nước xong, Thẩm Hi Hòa lấy túi tiền từ trong túi áo ra, “Muội mua mấy thứ này chắc là tốn không ít tiền, muội cầm lấy mà dùng đi.”

Cố Tiêu lắc đầu nói: “Huynh không cần cho muội, muội có tiền.”

Thẩm Hi Hòa thở dài, nếu như hắn không biết Cố Tiêu có tiền riêng, chắc chắn sẽ nghi ngờ tiền của cô là từ đâu ra.

Cố Tiêu có tiền, hắn biết, bây giờ chắc là đã góp đủ bảy lượng bạc rồi, nhưng Thẩm Hi Hòa muốn giả vờ như không biết gì cả.

Thẩm Hi Hòa nói: “Muội thì có thể có bao nhiêu tiền chứ, cứ cầm đi, bữa sáng và tối ta đều ăn ở nhà, trưa thì ăn bánh cuốn,không có chỗ nào cần dùng đến tiền cả.”

Cố Tiêu muốn nói, cô thật sự rất có tiền,hơn nữa cô cũng đã nói qua với Chu thị rồi, Chu thị cũng mặc kệ cô, Thẩm Hi Hòa ở chỗ này nói cái gì chứ.

Cố Tiêu nhỏ giọng hỏi: “Huynh có biết muội làm thế nào kiếm ra tiền hay không……”

Thẩm Hi Hòa nhìn cô một cái: “Chắc là điêu khắc mấy thứ đồ linh tinh gì đó, chỉ cần không ăn trộm không cướp giật là được.”

Cố Tiêu thở phào, “Trong nhà chỉ có một người đọc sách là huynh,mọi thứ tất nhiên đều phải suy nghĩ cho huynh trước, huynh cũng không cần lo lắng muội không có tiền,tuy rằng tiền muội kiếm ra không nhiều lắm, nhưng không ăn trộm không cướp giật, luôn giữ khuôn phép, nếu không có tiền thì sẽ tìm huynh lấy.”

Thẩm Hi Hòa lẳng lặng nhìn Cố Tiêu một lúc,rồi do dự gật đầu.

Hắn cứ coi như là tin rồi đi.

“Tiền mà muội tích góp được, cũng đừng có tiêu xài hoang phí.” Thẩm Hi Hòa không yên tâm mà lại dặn dò thêm một câu.

Cố Tiêu chỉ cần có thể kiếm được tiền,thì lúc tiêu tiền cũng không đau lòng.

Bây giờ mỗi tháng cô đều có phần trăm lợi nhuận, bạc cứ như là có cánh bay vào trong túi tiền của cô, có cái gì mà không nỡ tiêu chứ.

Cố Tiêu mới vừa ăn xong nên ngủ không được, liền ngồi ở trên giường đếm bạc, cô có ba cái túi tiền, một cái để ngân phiếu, một cái để bạc vụn, một cái để tiền đồng để tiêu vặt.

Ngân phiếu thì có một tờ năm mươi lượng, hai tờ mười lượng, bạc vụn có bảy lượng, tiền đồng có hơn 300 văn.

Nếu như Cố Tiêu có thể làm ra giấy dát bạc,thì sau này sẽ cần dùng đến bạc rất nhiều,cho dù Đa Bảo Các ở Thịnh Kinh có thể kiếm được nhiều, nhưng phân tới tay cũng rất ít.

Hơn nữa còn phải tích góp tiền để mua cửa tiệm, ý của Trương chưởng quầy là, cho dù không mua được cửa tiệm đang thuê này, thì cũng sẽ chọn một cửa tiệm tốt ở trong Thịnh Kinh mà mua.

Những cửa tiệm tốt ở trong thành Thịnh Kinh nếu như không có mấy ngàn thậm chí là vạn lượng bạc thì chưa chắc là đã mua được.

Sau khi đếm bạc, rồi ghi nhớ hết sổ sách, Cố Tiêu liền viết ra bữa ăn khuya ngày mai nên ăn những món gì.

Loading...