Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 74

Cập nhật lúc: 2025-04-12 10:42:16
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu nhị nhìn bộ dạng khẩu thị tâm phi của tiểu Trương chưởng quầy thì âm thầm bĩu môi, “Mấy đóa hoa này rất quý giá, chưởng quầy nhớ phải chăm sóc cẩn thận đấy.”

Những thứ đặt ở bên ngoài khó tránh khỏi việc bụi sẽ bám vào, hoa bất tử lại không có gì để che chắn, cũng không giống với đồ sứ và đồ khắc gỗ khác, có bụi thì chỉ cần lau sạch là được, mà phải dùng một cây chổi nhỏ lông mềm, quét sạch bụi từng chút một.

Một căn phòng hoa như vậy, nếu toàn bộ dùng đến hoa tươi, cứ dăm ba bữa là phải đổi một lần, thì nhà ai mà dùng nổi chứ, nhưng mà hoa bất từ thì không giống vậy, chỉ cần thường xuyên xử lý, rồi luôn giữ mùi cho hoa là được rồi.

Tiểu Trương chưởng quầy nói: “Đương nhiên rồi, vậy thì ngày mai cứ để cho các vị phu nhân tới nhã gian ở lầu hai ngồi đi.”

Tiểu Trương chưởng quầy dạo một vòng quanh phòng, “Đèn kéo quân cứ để ở chỗ này đi,chờ đến chạng vạng thì đem tới đây.”

Đèn tất nhiên là để buổi tối mới dùng rồi.

“Chạng vạng? Vậy thì ban ngày chẳng phải là sẽ không được nhìn thấy sao. Nhà ai có tiểu thư phu nhân buổi tối ở bên ngoài đi dạo chứ.”

Tiểu Trương chưởng quầy vỗ bả vai tiểu nhị, “Ngươi thì biết cái gì, nếu ngươi có thể ngồi ở trong căn phòng này, được ăn ngon uống tốt,vậy ngươi có muốn rời đi không?”

Tiểu nhị lắc đầu, chắc chắn là không muốn rồi, để hắn ngủ ở trên mặt đất cũng được nữa là.

“Vậy thì những người ở lại đến tối muộn thì không phải là có thể nhìn thấy đèn kéo quân rồi sao.” Tiểu Trương chưởng quầy mỉm cười, rồi đi ra khỏi phòng, đèn cứ đặt ở đó ba mươi phút, không phải ai cũng có thể nhìn thấy được đâu.

Ngày hôm sau, người tới Đa Bảo Các vẫn nhiều như mọi khi.

Tiểu Trương chưởng quầy tươi cười chào hỏi, “Lầu hai có nhã gian, bên trong có treo thư pháp, phu nhân tiểu thư có thể đi lên đó nhìn xem.”

Thư pháp thì có ai mà chưa nhìn thấy qua chứ, nhà ai cũng đều có mấy bức, nhưng chưởng quầy đã nói như vậy, tất nhiên là đang ngỏ ý mời rồi.

Đi đầu chính là chủ mẫu của Bình Dương hầu phủ, đương gia phu nhân, bà thường tới Đa Bảo Các, đồ vật ở bên trong rất hợp với tâm ý của bà, “Vậy thì đi nhã gian ngồi một lát đi.”

Tiểu Trương chưởng quầy dẫn theo một nhóm khách quý đi lên lầu hai, phu nhân Bình Dương hầu phủ vừa bước vào, thì hơi nhướng mày lên, căn phòng này có một chút khác biệt, trên vách tường tất cả đều là hoa tươi, hương thơm ngào ngạt.

Bàn ghế bằng gỗ sáng màu, trên đó có đặt một lọ hoa hồng nguyệt quý.

Thư pháp treo ở trên tường cũng là hoa nguyệt quý, cửa sổ mở ra làm cả căn phòng sáng ngời, đứng ở chỗ này, trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhàng không ít.

Bình Dương hầu phu nhân đã hơn bốn mươi tuổi, đã sớm qua cái tuổi thích hoa tươi rồi, nhưng mà nhìn thấy cảnh này cũng rất thích.

“Các phu nhân ngồi trong chốc lát, lát nữa tiểu nhị sẽ đem trà và điểm tâm lên.”

Trà tốt nhất là trà xuân Long Tỉnh, điểm tâm là mua ở cửa hàng điểm tâm tốt nhất trong thành Thịnh Kinh,thư pháp treo ở trên tường cũng không có gì nổi bật, nhóm phu nhân ngồi ở chỗ này cả nửa ngày.

Buổi chiều Bình Dương hầu phu nhân lại tới đây, bà ở Đa Bảo Các mua hai quyển sách, một cây quạt, lại hỏi quạt lụa tròn có còn hay không.

Tiểu Trương chưởng quầy nói: “Đại sư phụ của chúng tôi một tháng chỉ có thể dệt ra được một cây quạt lụa, gần đây đúng là không có.”

Trong lòng Bình Dương hầu phu nhân cảm thấy vô cùng đáng tiếc, lại hỏi: “Vậy không có đồ nào khác cũng là lụa dệt hay sao, lớn nhỏ cũng được.”

“Quạt lụa chỉ có hai cây kia mà thôi, còn có một chiếc đèn, nhưng mà phải đợi thêm một khoảng thời gian nữa, qua mấy ngày sẽ có thêm ba quả hạnh đào khắc gỗ, phu nhân nếu thích thì có thể tới đây sớm một chút.”

Mua đồ thì ai đến trước thì được trước, ai cũng không thiếu tiền, nên tất nhiên là ai nhìn trúng trước thì là của người đó, thành Thịnh Kinh lớn như vậy, cũng không nói cái gì mà lấy quyền ép người, không thể làm chưởng quầy khó xử được.

Bình Dương hầu phu nhân gật đầu một cái, “Ừ.”

Ngửi mùi hương của hoa, ở nhã gian ngồi nửa ngày, cũng không thấy nắng nóng, mặc dù hoa trong hoa viên ở hầu phủ rất quý, nhưng lại có rất nhiều muỗi, còn rất nóng nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-74.html.]

Vừa ngồi xuống là đã ngồi đến tối, vài vị phu nhân đi cùng tới đây đều đã đi rồi, chỉ còn lại một mình Bình Dương hầu phu nhân.

Bình Dương hầu phu nhân do dự trong chốc lát, vừa định đi, thì thấy một thị nữ bộ dáng xinh đẹp cầm một chiếc đèn tiến vào, chiếc đèn có hình lục giác, mặt trên chạm khắc gỗ rất đẹp, giá đèn rất nhẹ, trong lòng bà thầm cân nhắc, cái đèn này không phải là làm từ lụa dệt đó chứ.

Thị nữ đặt đèn xuống, cắm một cây nến vào bên trong, sau đó thì hành lễ lui xuống.

Bình Dương hầu phu nhân nhìn vách đèn đang chậm rãi xoay ,bóng dần xuất hiện trên vách đèn làm bằng lụa hoa dệt kia, đầu tiên là Thường Nga bôn nguyệt, sau đó là cung quảng hàn, tiên tử đối nguyệt không vọng, ở nguyệt không rơi lệ, biển xanh đan thanh hàng đêm ăn năn, cuối cùng lại về tới Thường Nga trộm dược.

Bình Dương hầu phu nhân phát hiện ánh trăng là được dệt ở trên vách đèn, còn có những đám mây mỏng và sương mù, “Đây là đèn kéo quân sao?”

“Đúng vậy, vách đèn là dùng lụa hoa dệt làm ra, giấy dán bên trong chính là cảnh trung thu mười lăm tháng tám, chuẩn bị tới ngày mười lăm tháng tám thì đem ra bày.” Tiểu Trương chưởng quầy chắp tay ra sau lưng, giải thích nói.

Bình Dương hầu phu nhân làm sao có thể chờ được đến mười lăm tháng tám chứ, bà nói: “Chưởng quầy, ta thực sự là rất thích lụa dệt hoa, quạt tròn lần trước không cẩn thận bỏ lỡ, đèn kéo quân này phải đến mười lăm tháng tám mới bày ra , nếu ta có thể được nhìn trước một lúc đã cảm thấy mỹ mãn rồi.”

Tiểu Trương chưởng quầy cười nói, “Nếu như phu nhân thích, thì có thể đợi.”

Bình Dương hầu phu nhân không nói được cũng không nói không được, “Qua một thời gian nữa là sinh nhật của lão phu nhân trong nhà, đang lo không biết nên tặng lễ vật gì, không biết là có thể gặp vị tú nương đã dệt ra lụa hoa hay không, ta muốn mua một tấm lụa dệt kinh Phật.”

Sắc mặt Tiểu Trương chưởng quầy cứng đờ, cái này thì đại bá hắn chưa dặn dò qua, mấy thứ này cũng không phải nói nhận là có thể nhận được, không nói đến việc tiểu đông gia có thể dệt ra kinh Phật được hay không, chỉ nói mấy thứ này, còn không phải là tiểu đông gia làm cái gì,thì các nàng mua cái đó sao.

Ở đâu có đạo lý được chọn chứ, cho dù có muốn, thì cũng phải đi cầu chứ.

“Thật sự là không thể được, tú nương không ở Thịnh Kinh, tất cả đều là dựa vào thư từ mà lui tới.”

“Nhưng mà lễ vật để tặng sinh nhật thật sự là làm ta phát sầu, khổ nổi lão phu nhân thích những thứ làm từ lụa hoa, chưởng quầy có thể hiểu cho nỗi lòng này của ta không, ta sẽ mua đèn kéo quân này, đương nhiên, chưởng quầy có thể bày đèn kéo quân đến Tết Trung Thu.” Bình Dương hầu phu nhân ngữ khí ôn nhu, ánh mắt còn mang theo chút nhu hòa, nhỏ giọng thương lượng.

Tiểu Trương chưởng quầy thở dài trong lòng, không hổ là đương gia chủ mẫu của hầu phủ, nếu như bà một hai phải mua, thì không bán là không được rồi, “Nếu phu nhân cũng đã nói như vậy rồi, vậy thì cứ bày tới Tết Trung Thu đi, phu nhân, đèn này giá là 1500 lượng bạc, ngài xem, là bây giờ……”

1500 lượng không phải là con số nhỏ, nhưng mà cũng chỉ có một cái như vậy, có thể làm lão phu nhân vui cũng rất đáng giá, hơn nữa, bày ở đây tới Tết Trung Thu, ai cũng đã nhìn qua đèn kéo quân, cuối cùng là bà mua được nó, vậy không thể nào tốt hơn rồi.

Bình Dương hầu phu nhân cười nói: “Ta sẽ cho người đem tiền tới đây ngay.”

Đèn vừa mới bày ra mà đã bán được rồi, còn là dùng công phu sư tử ngoạm nữa, tiền này tiểu Trương chưởng quầy kiếm được mà cảm thấy hoảng hốt ,lương tâm cũng có chút cắn rứt .

Tiểu Trương chưởng quầy nói: “Được, phu nhân nhớ thường xuyên tới xem.”

Bình Dương hầu phu nhân thanh toán bạc xong, tiểu Trương chưởng quầy liền ghi một khoản vào sổ sách, sau này đồ ở Đa Bảo Các chính là tới trước thì được trước.

Người tới Đa Bảo Các ngày càng nhiều, mỗi ngày đều có người đi lên nhã gian ở lầu hai ngồi, ngồi đến tối cũng có một hai người, tất nhiên là cũng có thể nhìn thấy đèn kéo quân.

Vừa hỏi, tiểu Trương chưởng quầy đều nói là phải chờ đến mười lăm tháng tám mới bán.

Có hoa bất tử trang trí trong phòng,việc làm ăn buôn bán của Đa Bảo Các tốt lên không chỉ là một chút.

Tiểu thư phủ Anh quốc công, mấy vị cô nương bá phủ, nữ nhi đại thần, vừa ngồi chính là nửa ngày, đương nhiên cũng sẽ mua vài thứ mang về.

Tiểu Trương chưởng quầy vội vàng viết phong thư cho bá phụ hắn, thuận tiện đem chuyện Bình Dương hầu phu nhân muốn lụa hoa dệt kinh Phật nói ra.

————

Một đi một về thì đã tới ngày 28 tháng bảy, tam nha đã được một tháng.

Thẩm gia bày hai bàn tiệc làm đầy tháng, người tới đây cũng không nhiều lắm, nhà mẹ đẻ Lý thị, hai người nữ nhi đã xuất giá của Chu thị, còn có mấy người thân thích của Thẩm Đại Lang.

Loading...