Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 80
Cập nhật lúc: 2025-04-13 13:38:10
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những quả đào vàng óng cắt thành miếng nhỏ, còn có bánh trôi tròn vo làm bằng gạo nếp, nước đường ngọt thanh, mỗi người một chén, Cố Tiêu rất nhanh đã ăn xong, mà Thẩm Hi Hòa múc nhiều, nên ăn chậm hơn so với Cố Tiêu.
Thẩm Hi Hòa thích ăn ngọt, đặc biệt là thích ngồi ăn cùng với Cố Tiêu, như vậy thì không chỉ có miệng là ngọt.
Mặt của Cố Tiêu rất ngứa, nên nhịn không được lại gãi mấy cái, lúc cô không chạm vào thì không thấy rõ ràng, hơn nữa đoạn thời gian này cũng mập lên, không còn là bộ dáng xanh xao vàng vọt như trước nữa, tuy rằng suốt ngày đi ra ngoài,nhưng cũng không bị phơi đen.
Cho nên vừa gãi, thì mấy nốt muỗi đốt đã đỏ lên.
Thẩm Hi Hòa nhíu mày, “Chỗ này của muội bị làm sao vậy?”
Cố Tiêu chớp chớp mắt, “Trên mặt sao?”
Thẩm Hi Hòa duỗi tay qua, chạm vào bên cạnh mấy nốt muỗi đốt, “Chỗ này, là bị muỗi đốt sao?”
“Buổi chiều hôm nay về nhà cũ hái rau, trong vườn rau có rất nhiều muỗi,muội đã lấy mảnh vải quấn vào cổ tay và cổ chân rồi, mà vẫn có muỗi tới đốt muội.” Cố Tiêu còn trùm đầu lại nữa, dù sao thì cánh tay và trên đùi cũng có.
Ánh mắt Thẩm Hi Hòa rơi vào trên cổ của Cố Tiêu, chắc là đã gãi qua, lại phải nhịn lại, cho nên đã nổi lên mấy nốt đỏ.
“Bôi một ít nước bồ kết lên có thể đỡ ngứa hơn, ngày mai ta sẽ đi y quán lấy chút thuốc về.” Thẩm Hi Hòa nhanh chóng ăn xong đào vàng và bánh trôi gạo nếp, sau đó từ trong tủ quần áo lấy ra một lọ thuốc mỡ nhỏ, “Đây là thuốc mỡ làm mát, dùng cái này có lẽ sẽ tốt hơn một chút.”
Bên trong thuốc mỡ có bạc hà, Thẩm Hi Hòa hay dùng để bôi lên huyệt Thái Dương mỗi khi buồn ngủ, chắc là có thể giảm ngứa.
Cố Tiêu ngẩn người, “Vậy huynh đưa cho muội đi, muội về phòng sẽ bôi thử xem sao……”
Thẩm Hi Hòa nói: “Lát nữa ta còn phải dùng nữa, cứ bôi ở chỗ này đi.”
Không đợi Cố Tiêu kịp phản ứng, hắn đã rút nút lọ bằng gỗ ra,rồi dùng ngón trỏ lấy một ít thuốc, “Ngẩng đầu lên.”
Cố Tiêu hơi há miệng, nuốt hết những lời còn lại xuống, lông mi cô không được tự nhiên mà run rẩy, liếc mắt nhìn Thẩm Hi Hòa một cái rồi ngay lập tức nhìn về nơi khác, không phải là cô nhìn Thẩm Hi Hòa, mà là Thẩm Hi Hòa đang đứng ở trước mặt cô thôi.
Bôi một ít lên trên mặt, sau đó thì Thẩm Hi Hòa bất động.
Thẩm Hi Hòa cúi đầu nhìn Cố Tiêu, cô đang khẩn trương, mà Thẩm Hi Hòa còn khẩn trương hơn so với Cố Tiêu.
Trên tay hắn còn có thuốc mỡ, chóp mũi đều là mùi bạc hà, nếu mà hướng xuống chút nữa, thì hắn có thể bôi, nhưng mà……
Dịc giả: Hoa Hoa Hạ
Đầu óc Thẩm Hi Hòa thanh tỉnh hơn rất nhiều, “Hôm nay ta sẽ không dùng đến, muội mang về phòng bôi đi.”
Nói xong thì đem thuốc mỡ còn lại bôi lên huyệt Thái Dương của mình.
Cố Tiêu ừ một chút, “Vậy muội về phòng đây, chỉ là bị muỗi đốt mà thôi, huynh không cần đi y quán lấy thuốc đâu, qua hai ngày là hết rồi.”
Thẩm Hi Hòa gật đầu, “Ta biết rồi, muội ngủ sớm đi.”
Lúc này trời đã lạnh, gió đêm thổi qua,làm đầu óc Thẩm Hi Hòa thanh tỉnh hơn rất nhiều, hắn cúi đầu nhìn tay mình, sau đó nắm chặt lại.
Còn Cố Tiêu thì cầm theo thuốc mỡ, về tới phòng thì bôi lên hết cổ tay, cổ chân và cổ, thật đúng là không còn ngứa nữa, mát mát, rất thoải mái.
Ngày hôm sau, Cố Tiêu đi hiệu sách, cô mang theo lông dê đã nhuộm màu,hạt châu và xiên tre, chuẩn bị đi dạy cho tiểu đồ đệ của mình.
Vừa tới hiệu sách, Cố Tiêu đã nhìn thấy Trương chưởng quầy mặc một bộ quần áo rất khác với mọi khi, bình thường Trương chưởng quầy ăn mặc rất đơn giản, chính là mấy bộ sam mà thư sinh hay mặc, hôm nay lại thay một bộ quần áo màu xanh lam, lầu hai ở hiệu sách còn bày trà nước và điểm tâm, trên mặt đất còn đặt đệm hương bồ nữa.
Thấy Cố Tiêu lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, Trương chưởng quầy nói: “Hôm nay không phải là ngày trọng đại sao?”
Cố Tiêu cau mày hỏi: “Ngày trọng đại gì?”
Trương chưởng quầy nói: “Ngày bái sư đó, tiểu đông gia không phải là muốn thu đồ đệ sao.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-80.html.]
Cố Tiêu ho khan một tiếng, “Còn phải bái sư sao?”
Trương chưởng quầy nói đương nhiên: “Tất nhiên rồi.”
Mặc dù đồ đệ không phải là do Cố Tiêu tự mình chọn ra, nhưng chắc chắn là cô phải uống trà bái sư rồi, không có lễ bái sư, thì sao có thể gọi là thu đồ đệ được chứ.
Cho dù thu đồ đệ chỉ dạy làm một thứ, thì cũng là sư phụ, một ngày làm thầy cả đời làm cha, sau này ngày lễ ngày tết phải chuẩn bị lễ vật, đối đãi như trưởng bối vậy.
Trương chưởng quầy chọn lựa kỹ càng, cố ý chọn một bé gái khoảng tám chín tuổi, tên là Linh Đang.
Trương chưởng quầy ân cần căn dặn,làm đồ đệ thì phải nghe lời sư phụ, đối xử tốt với sư phụ.
Trương chưởng quầy dẫn người vào, Linh Đang hành đại lễ với Cố Tiêu, trên đầu nó có hai b.í.m tóc nhỏ, mắt to, ánh mắt trong veo, giọng nói thanh thúy, “Sau này sư phụ kêu Linh Đang đi hướng đông, Linh Đang tuyệt sẽ không đi hướng tây, sư phụ kêu Linh Đang làm cái gì thì Linh Đang sẽ làm cái đó! Sư phụ, mời uống trà!”
Cố Tiêu chưa trải qua chuyện thế này, cô nhìn Trương chưởng quầy, sau đó nhận lấy chén trà, “…… Đứng lên đi.”
Cố Tiêu không nghĩ tới chuyện bái sư, cho nên cũng không chuẩn bị quà đáp lễ, chỉ có thể để lần sau bù lại.
Linh Đang còn thấp hơn so với Cố Tiêu, người cũng gầy hơn, Trương chưởng quầy nói đây là đứa nhỏ mồ côi, đang làm việc dưới tay mẹ mìn, nên đã mua về đây, sau đó ký khế ước bán thân, sau này sẽ đi theo Cố Tiêu.
Còn về chuyện sau này, thì phải xem phẩm hạnh của Linh Đang thế nào.
Cố Tiêu không có nhiều quy củ như vậy, uống trà xong liền bắt đầu dạy Linh Đang làm đồ chơi vải nỉ, Linh Đang lắng nghe rất nghiêm túc, Trương chưởng quầy cũng ngồi ở ghế nhỏ học làm theo.
“Lấy mèo làm ví dụ đi, trước tiên dùng lông dê chưa nhuộm màu để làm thân mình, sau đó là phần đầu, màu của mèo là dùng lông dê đã nhuộm màu rồi buộc lên, sau đó đến đầu, lỗ tai, và tứ chi.” Cố Tiêu vừa làm vừa nói, “Làm đồ chơi vải nỉ muốn cho thật giống, thì phải nhớ kỹ một câu, quá nhiều thì sẽ quá mức.”
Trương chưởng quầy trực tiếp làm ra một quả bóng, đầu bị bẹp, cái miệng hơi to, Cố Tiêu thì có thể nặn ra mũi miệng,còn hắn thì không được.
Trương chưởng quầy quay đầu nhìn Linh Đang, lần đầu tiên làm, tuy rằng Linh Đang làm không được tốt lắm, nhưng mà làm tốt hơn so với hắn một chút.
Cố Tiêu nói: “Con cứ nhìn theo mà làm, sau khi quen rồi thì muốn làm cái gì thì có thể làm cái đó.”
Linh Đang hiểu chuyện lại nghe lời, Cố Tiêu nói cái gì nó liền nghe cái đó, có thể bái sư học được một thân tay nghề, là chuyện mà trước đây nó nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
“Sư phụ, con sẽ cố gắng học,” Linh Đang l.i.ế.m môi dưới, nếu sau này nó kiếm được tiền, thì sẽ đưa toàn bộ cho sư phụ tiêu.
Cố Tiêu chưa nhận qua đồ đệ bao giờ, đây cũng là lần đầu tiên.
Nữ hài tử khéo tay tỉ mỉ, Trương chưởng quầy làm hai cái thì không làm nữa, Linh Đang lại làm rất nghiêm túc, chiếu theo cái mà Cố Tiêu đưa, vừa sửa từng chút một, vừa suy ngẫm.
Nhìn Linh Đang làm đồ chơi vải nỉ càng ngày càng tốt, thì Trương chưởng quầy cũng muốn được như vậy, nếu như hắn có thể kiên trì một chút, nói không chừng cũng có thể làm được rồi.
Trương chưởng quầy nói: “Cái Linh Đang làm có bán không?”
Mặt Linh Đang nóng lên, “Con làm không đẹp, kém xa so với sư phụ làm.” Chắc chắn sẽ không bán được.
Cố Tiêu nói: “Càng làm sẽ càng đẹp, quen tay hay việc.”
Trương chưởng quầy gật đầu phụ họa, “Đúng vậy, Linh Đang cứ từ từ mà học, sau này chắc chắn có thể làm tốt hơn.”
Cố Tiêu dạy nửa ngày, cũng nên trở về rồi.
Trương chưởng quầy tiễn Cố Tiêu ra cửa, hắn vừa đi vừa nói: “Tiểu đông gia, ta phải đi Thịnh Kinh một chuyến.”
Mặc dù là cháu trai ruột của mình, thì cũng nên đi kiểm tra sổ sách một chút, xem mấy thứ đồ trong Đa Bảo Các, cái nào bán được nhiều, thiếu cái gì, sinh ý thế nào, đều phải nhìn thử xem.
“Mấy ngày ta đi Thịnh Kinh, hiệu sách phải làm phiền tiểu đông gia rồi.” Trương chưởng quầy cẩn thận nghĩ nghĩ, nói: “Cũng không có chuyện lớn gì, tiểu đông gia tới đây coi một lát là được, nhập hàng có tiểu nhị, thư viện có học sinh ở chỗ này chép sách, vị Thẩm công tử kia cũng thường đưa sách tới đây……”
Cố Tiêu: “Thẩm công tử?”