Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính - Chương 98
Cập nhật lúc: 2025-04-13 13:48:50
Lượt xem: 47
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/706qrPyEa2
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Tiêu nói: “Giả đó, huynh cũng không phải là đại thiếu gia tay không dính nước không phân biệt được ngũ cốc, đi tỉnh thành đọc sách còn cần người khác hầu hạ hay sao.”
Nghe thấy vậy thì Thẩm Hi Hòa liền lắc đầu.
“Vậy không phải là được rồi sao, muội về phòng đây, huynh đọc sách đi.” Cố Tiêu xoay người đi ra ngoài, để lại Thẩm Hi Hòa đứng tại chỗ ngẩn người hồi lâu.
Cho dù để hắn mỗi ngày đều nấu cơm cho Cố Tiêu,thì hắn cũng nguyện ý để Cố Tiêu đi theo.
Cố Tiêu nói không sai, hắn là đi đọc sách.
Thẩm Hi Hòa hít mũi, ngồi vào trước bàn chuẩn bị đọc sách, ngoài trời tuyết rơi không ngừng, Trần thị và bọn Thẩm Nhị Lang còn đang bận rộn ở quán ăn, loại thời tiết này mà cũng không được nhàn rỗi, người một nhà lo cho hắn đi học,sao hắn có thể sa vào nhi nữ tình trường chứ.
Thẩm Hi Hòa cầm sách lên, hắn đi tỉnh thành, thì mọi người đều vui vẻ.
Tối hôm đó, Chu thị đem tin tức Thẩm Hi Hòa phải đi thư viện Tung Dương đọc sách nói ra, người một nhà nghe xong đều cực kỳ vui mừng.
Trần thị nói: “Nương, người cứ yên tâm đi, chúng con sẽ cố gắng làm, sẽ chăm chỉ hơn nữa, chắc chắn sẽ tích góp đủ quà nhập học.”
Chu thị cũng không quá lo lắng, trong nhà mặc dù tiêu tiền nhanh, nhưng mà tiền đều được sử dụng đúng chỗ, bây giờ quán ăn mỗi ngày đều kiếm được tiền, Tiểu Tiểu còn thường đem tiền về, Thẩm Đại Lang làm nghề mộc, còn có bạc chép sách kiếm được nữa, không lo không tích góp được quà nhập học.
“Bây giờ trời lạnh, thân thể là quan trọng nhất, đừng làm việc quá sức.” Chu thị lại nói với Thẩm Hi Hòa: “Tam Lang, con nhìn đại ca và nhị ca con đi, lo cho con đọc sách cũng không dễ dàng gì, ân tình này phải ghi tạc trong lòng.”
Thẩm Hi Hòa: “Nhi tử biết.”
Chu thị vẫn chưa nói hết, “Còn có tức phụ của con nữa, mỗi buổi tối đều chờ con về, tìm mọi cách để kiếm tiền, có vất vả không?”
Thẩm Hi Hòa nói: “Vất vả.”
Mặt Cố Tiêu hơi nóng lên, “Nương, đây đều là chuyện con nên làm, không vất vả.”
Chu thị mới không nghe cái này, làm chuyện gì cũng không thể cứ im lặng mà không lên tiếng, phải nói ra, như vậy thì mới có người nhớ tới chỗ tốt của mình được, “Cái gì gọi là nên làm chứ, con tốt với nó là tình nghĩa, Tam Lang không thể nghĩ đây là chuyện nên làm được, một mình nó đi tỉnh thành, một tháng mới trở về một lần, ai mà biết nó ở tỉnh thành làm những chuyện gì chứ!”
Một mình đi tỉnh thành, một tháng mới trở về một lần.
Thẩm Hi Hòa nắm chặt tay, gằn từng chữ nói: “Nương, con đi thư viện chỉ một lòng đọc sách, sẽ tự suy xét bản thân, tuyệt đối sẽ không nhiễm thói hư tật xấu, cũng sẽ không đua đòi với người khác, người yên tâm đi.”
Chu thị gật đầu, “Phải nhớ mọi người trong nhà, có biết không?”
Trong lòng Thẩm Đại Oa rất hụt hẫng, tiểu thúc vẫn còn chưa đi đâu, mà đã dặn dò một đống lời rồi, nếu mà đi tỉnh thành thì chắc là còn hơn thế nữa, “Nãi nãi, nếu như người không yên tâm như vậy,thì để cho tiểu thẩm đi cùng không phải là được rồi sao.”
Chu thị trừng mắt nhìn đại oa một cái: “…… Ngươi cứ ở đó mà ăn nói bậy bạ đi! Nó là thiếu gia hay sao, đọc sách mà còn phải có người đi theo!”
Thẩm Đại Oa vỗ miệng, Thẩm Hi Hòa cúi đầu.
Chu thị dùng cánh tay chạm vào Thẩm lão gia tử, “Lão đầu,ông cũng nói hai câu đi.”
Thẩm lão gia tử không có gì muốn nói, Thẩm Hi Hòa đã lớn như vậy rồi, nhân phẩm rõ như ban ngày, sẽ không học cái xấu, “Tới thư viện Tung Dương rồi thì phải chăm chỉ đọc sách, không hiểu thì hỏi tiên sinh, Chu tiên sinh đề cử con, cũng là một mảnh khổ tâm, đừng quên ân tình của người ta.”
Thẩm Hi Hòa gật đầu, lão sư là vì muốn tốt cho hắn, hắn biết.
Chu thị nói: “Được rồi, đi ngủ sớm một chút đi, ngày mai nếu tuyết vẫn còn rơi thì không cần mở cửa buôn bán.”
Cố Tiêu lát nữa mới ngủ được,cô phải viết thêm lẩu lên trên thực đơn, thực đơn cũng phải vẽ lại.
Thật ra nếu không phải chủng loại rau và thịt thiếu, thì bán lẩu cay cũng được.
Bên trong lẩu mì chay có củ cải trắng, khoai lang đỏ, bắp cải, đậu hũ, giá đỗ, mì nấu với canh xương hầm, sau khi nấu xong thì rưới tương mè lên, dưa muối và sa tế trong quán ăn là miễn phí, nếu ai muốn ăn thì tự thêm vào.
Giá thì đắt hơn so với mì chay bán bên ngoài, hai văn tiền một tô.
Lẩu mì thịt thì bên trong bỏ thêm thịt dê thái lát, tất nhiên là bên trong cũng có rau, nếu như kịp mua thịt bò,thì còn có thịt bò thái lát nữa.
Giá là năm văn tiền một tô.
Thực đơn đã viết xong, hình ảnh minh họa cũng phải sửa lại, bên cạnh bánh bao và bánh cuốn nhiều hơn một tô mì thơm ngào ngạt.
Lẩu mì cũng được đặt lên bàn ăn của thực khách.
Canh xương hầm thơm đậm đà, sợi mì dai, đủ loại đồ ăn kèm theo, còn có những lát thịt dê mềm, chấm với tương mè, lại rưới thêm một muỗng nhỏ sa tế, ăn xong tay chân đều ấm áp lên.
Trong những ngày trời se lạnh như thế này, mà được ăn một tô mì nóng hổi, thật đúng là không còn gì sánh bằng.
Việc buôn bán tốt chưa từng có, có khi khách vừa vào cửa câu đầu tiên không phải gì khác , mà là hỏi: “Có thịt bò không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-nuoi-tu-be-cua-nam-chinh/chuong-98.html.]
Luật pháp quy định không thể g.i.ế.c bò để cày ruộng, phải đợi đến khi chúng già đi thì mới được mổ lấy thịt, nên không phải lúc nào cũng có thịt bò để mà ăn.
Nếu mua được thì ít nhất cũng phải giữ lại cho người trong nhà được ăn mấy miếng, cho nên hầu như Thẩm Đại Oa đều lắc đầu, “Không có.”
Khách nhân bĩu môi, “Sao cái gì cũng không có vậy!”
Thẩm Đại Oa gảy bàn tính, “Hôm nay có đùi dê, thái thành lát rồi nấu với mì là ăn ngon nhất, khách quan có muốn không?”
“Muốn, lại lấy thêm hai cái bánh bao sốt thịt nữa, cho nhiều sa tế vào.”
Thẩm Đại Oa cười: “Được, ngài chờ một lát, sẽ bưng lên cho ngài ngay.”
Lúc này khách nhân mới vừa lòng gật đầu.
Mới có mấy ngày,mà Thẩm Đại Oa đã phát hiện ra bán lẩu mì vào mùa đông thật sự là kiếm được rất nhiều tiền, đa số khách tới đều muốn thêm thịt,cho dù trong túi có thiếu thốn một chút thì cũng sẽ ngày ngày tới ăn một tô mì chay.
Có khi ăn một tô mì còn không đủ, còn gọi thêm hai cái bánh bao sốt thịt nữa, phải biết rằng trước đây, phải vừa đi vừa thét to rao hàng, phải bán từng cái bánh bao một.
Bây giờ Thẩm Đại Oa phụ trách ghi sổ sách, mỗi ngày kiếm được bao nhiêu hắn là người rõ ràng nhất, trước đây một ngày quán ăn có thể kiếm được 300 văn tiền, bây giờ thì có thể kiếm được năm sáu trăm văn.
Trực tiếp kiếm được gấp đôi.
Cố Tiêu trên cơ bản là không quan tâm đến chuyện ở quán ăn, cô ở trong phòng suốt mấy ngày, cuối cùng thì bình phong cũng thêu xong rồi.
Giá của bình phong đã làm xong từ sớm, màu gỗ sẫm, được đánh bóng và mài nhẵn, trên đó còn có vòng gỗ của cây, ý vị mười phần.
Thẩm Đại Lang lần đầu tiên làm thứ đồ tinh xảo như vậy, thật cẩn thận mà lắp bình phong với Cố Tiêu, mặt thêu căng bóng, hắn hít sâu một hơi, rồi đứng ở phía xa xa nhìn kỹ tấm bình phong tám mặt này.
Thật sự là rất đẹp nha, Thẩm Đại Lang nói: “Bình phong này chắc là sẽ bán được mười lượng bạc đi!”
Ở trong mắt của Thẩm Đại Lang, mười lượng bạc đã là giá trên trời rồi, dù sao thì trước đây hắn làm gia cụ mới kiếm được có mấy chục văn tiền mà thôi.
Cố Tiêu nói: “Không chỉ có mười lượng bạc thôi đâu, đại ca,huynh giúp muội đem tấm bình phong này đến hiệu sách đi, muội có quen với chưởng quầy ở đó, hắn có đường để bán mấy thứ này.”
Bình phong tám mặt có thể tháo có thể lắp, Thẩm Đại Lang lấy xe đẩy để đẩy đi, dọc theo đường đi cứ luôn đổ mồ hôi, sợ sẽ va chạm vào đâu đó rồi làm hỏng.
Cố Tiêu để Thẩm Đại Lang đi về trước, còn mình thì đi lên lầu hai.
————
Mùa đông ai cũng muốn ngủ đông, Trương chưởng quầy đang rất nhàm chán, Cố Tiêu nói bình phong hơn một tháng mới có thể làm xong, bây giờ cũng đã hơn hai tháng rồi, nhưng mà hắn cũng không dám thúc giục.
Bên Thịnh Kinh có gửi thư tới, nói hoa bất tử và ô giấy dầu bán rất chạy, nhưng mà Đa Bảo Các không có đồ gì mới, khách nhân lúc nào cũng trong ngoài hỏi thăm,nói tiểu đông gia của bọn họ có phải là đã hết thời rồi hay không.
Nhảm nhí.
Ngày thường nếu Trương chưởng quầy không bận việc gì, thì sẽ đi tới quán ăn Thẩm gia ăn cơm, hắn còn quen được bằng hữu mới, Đa Bảo Các có thể kiếm tiền, hắn cũng không mong gì khác, cứ an ổn là được.
Trương chưởng quầy đang uống trà nóng, tiểu nhị gõ cửa đi vào, “Chưởng quầy, tiểu đông gia tới.”
Trương chưởng quầy vội vàng đặt tách trà xuống, “Mau mời vào, nhanh lên!”
“Tiểu đông gia còn đem theo bình phong tới đây, tiểu nhị đang khiêng lên, ngài chờ một lát đi.”
Chờ cái gì mà chờ, Trương chưởng quầy trực tiếp đi ra ngoài hỗ trợ, vừa đi ra ngoài, thì hắn đã đụng phải Cố Tiêu.
Cố Tiêu đã không tới đây được một đoạn thời gian rồi, cô nhíu mày, “Ngài…… tại sao, lại như vậy……”
Mới có một thời gian ngắn không gặp Trương chưởng quầy mà thôi, làm sao có thể béo lên nhiều như vậy chứ.
Trương chưởng quầy có chút xấu hổ sờ lên thịt trên mặt, “Chuyện này nói ra thì rất dài……”
Cứ năm ba ngày là hắn lại đi quán ăn Thẩm gia ăn lẩu mì, bữa nào cũng ăn thịt dê, lại thêm hai cái bánh bao sốt thịt nữa, mùa đông không vận động nhiều, cứ như vậy thì không béo lên là không được.
“Đừng nhắc nữa, tiểu đông gia, bình phong đã làm xong rồi sao?”
Cố Tiêu gật đầu, “Bọn họ đang khiêng lên đây.”
Bình phong có diện tích lớn, Trương chưởng quầy duỗi cổ nhìn ra bên ngoài, ánh mắt lập tức bất động.
Tiểu nhị của hiệu sách mỗi người khiêng một mặt bình phong, biết là đồ quý giá, cho nên ai cũng đều rất cẩn thận, bọn họ đặt bình phong ở trong phòng xong, sau đó liền đi ra ngoài, Trương chưởng quầy duỗi tay sờ lên tranh thêu ở trên đó.
Hầu hết các văn nhân đều thích cảnh sơn thủy và hoa lá chim muông, Cố Tiêu chọn các loại màu sắc thiên về nhạt và vàng,nên thoạt nhìn giống như một bức tranh phong cảnh được lưu truyền từ các triều đại trước vậy.
Chỉ là cái này là được thêu ra mà thôi,được thêu từng đường kim mũi chỉ, có thể thấy được sự chuyển giao giữa các loại màu sắc, đến cả hai mắt của chim tước cũng rất đen và sáng, nhìn rất có thần.