Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Vợ Trước Của Nam Chính - Chương 18

Cập nhật lúc: 2025-02-15 09:16:41
Lượt xem: 49

Dựa theo tin tức cô tìm hiểu được, đúng là mức lương và chế độ đãi ngộ của Nghiêm Lỗi rất tốt, ở thời đại này có thể so sánh với những người làm công ăn lương ưu tú hay những người có thu nhập cao ở thế hệ sau, ví dụ như nhân viên cấp tám của Alibaba. Nhưng như vậy thì sao, Kiều Vi vẫn không quen ngửa tay xin tiền người khác.

Chủ yếu là cô không có cảm giác an toàn, thực sự là không có.

Mặc dù thời đại này việc ly hôn rất khó, Nghiêm Lỗi trông cũng không hề giống kiểu người muốn ly hôn là ly hôn. Nhưng cơ sở kinh tế quyết định kiến trúc thượng tầng mà.

Nếu bị uy h.i.ế.p bằng tài chính, con người ta sẽ ở thế yếu.

Kiều Vi cũng không phải muốn gây dựng sự nghiệp gì đó, nhưng ít nhất phải đảm bảo rằng cô không bị buộc phải khuất phục hay bị tài chính khống chế trong những việc quan trọng.

Thực ra cô chưa từng đòi tiền người cha kia, cô đã bán nhà, số tiền đó đủ để chi trả viện phí của cô cho đến khi chết. Nhưng rõ ràng đối phương không hiểu, việc ông ta lạnh lùng vứt bỏ cô chắc chắn có liên quan đến chuyện tiền bạc.

Ai có cũng không bằng tự mình có. Thời đại này, tự có tiền lương thì lưng mới thẳng.

Nhưng Nghiêm Lỗi lại hoài nghi: “Anh sắp xếp công việc cho em, em làm được không?”

TBC

Chuyện này từng có tiền sử rồi. Sau khi kết hôn vào trong quân ngũ, không phải là không sắp xếp công việc cho Kiều Vi Vi, chẳng qua cô chỉ làm được hai tháng là không chịu được.

Trước đó cô cũng làm công nhân nhỏ ở nhà máy của bố cô nửa năm, cảm thấy khổ không chịu nổi. Cô vừa không chịu được khổ, vừa không giỏi giao tiếp. Mặc dù học hết cấp ba, có học vấn nhưng rõ ràng cũng là con em giai cấp công nhân, trong xương cốt lại có một sự kiêu ngạo khó hiểu, còn có một số tác phong tiểu tư sản.

Kiều Vi có thể hiểu được sự nghi ngờ của Nghiêm Lỗi.

Bởi vì nguyên chủ có một bí mật, xuất thân của cô ấy có vẻ như là con em giai cấp công nhân chính gốc. Đó là vì mọi người chỉ nhìn vào ông nội và bố mẹ cô ấy, không ai biết bà nội cô ấy xuất thân thế nào.

Thực ra bà nội của nguyên chủ là một tiểu thư nhà giàu sa sút, trong thời kỳ chiến loạn lưu lạc khắp nơi được ông nội của nguyên chủ cứu rồi cưới.

Sau đó nguyên chủ ra đời, bố mẹ bận rộn kiếm sống, cô được bà nội nuôi lớn, vị tiểu thư của xã hội cũ này đã ảnh hưởng đến nguyên chủ cả về thói quen sinh hoạt lẫn tinh thần.

Thực ra những yêu cầu của nguyên chủ đối với Kiều Vi mà nói thì quá đỗi bình thường. Nhưng cô lại đang sống trong thời đại này, nên những yêu cầu đó trở nên lạc lõng với quần chúng bình dân.

Chỉ biết thở dài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-truoc-cua-nam-chinh/chuong-18.html.]

Cân nhắc đến đặc điểm thời đại, Kiều Vi cũng trầm ngâm một chút, thành thật thừa nhận: “Nếu anh sắp xếp cho em vào nhà máy để cầm búa, em chắc chắn không làm được.”

Người đàn ông khịt mũi một tiếng.

Kiều Vi nói: “Em hy vọng công việc em làm tốt nhất là công việc văn thư hoặc hành chính. Em giỏi xử lý văn bản.”

Cô nhìn anh với ánh mắt đầy hy vọng.

Nhân vật nam chính có hào quang của nam chính, không chỉ ở ngoại hình và vóc dáng, mà còn ở năng lực.

Sau này Lâm Tịch Tịch kết hôn với Nghiêm Lỗi, đó là một đoạn đường cực kỳ thoải mái. Nếu muốn sắp xếp một công việc phù hợp cho cô, anh chắc chắn có thể làm được.

Nghiêm Lỗi trầm ngâm hỏi: “Nhất định phải đi làm sao? Nhà không thiếu tiền, không thiếu tem phiếu.”

Kiều Vi cảm thấy trong xương cốt anh vẫn còn tư tưởng cổ hủ nam chủ ngoại, nữ chủ nội. Nhưng dù sao anh vốn là đồ cổ mấy chục năm trước, như vậy cũng bình thường.

Cô nói với anh: “Nếu con người không có thứ gì đó để gửi gắm tinh thần thì rất dễ suy nghĩ lung tung.”

Nghiêm Lỗi im lặng nhìn cô.

Kiều Vi không né tránh, nhìn lại anh.

Nghiêm Lỗi hỏi: “Có việc để làm, sau này có thể đảm bảo sẽ an phận không?”

Câu hỏi này thật khó trả lời.

Kiều Vi nói: “Có việc để làm chắc chắn sẽ bận rộn hơn rất nhiều, nhưng nếu hai người không giao lưu, chuyện gì cũng giấu trong lòng thì chắc chắn vẫn sẽ xảy ra vấn đề.”

“Giao lưu…” Nghiêm Lỗi cười khẩy, giữa hai lông mày có chút hung dữ: “Anh nói chuyện với em, em có để ý đến anh không?”

Đây lại là lỗi của nguyên chủ, nguyên chủ thực sự không để ý đến anh.

Kiều Vi im lặng một lúc, thở dài nói: “Nghiêm Lỗi, anh có thể… coi như em của trước ngày hôm nay đã c.h.ế.t được không?”

Loading...