Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Vợ Trước Của Nam Chính - Chương 31

Cập nhật lúc: 2025-02-15 09:21:28
Lượt xem: 63

Không ai có thể phá hỏng con đường làm giàu của cô ta.

Cho dù Kiều Vi kia cũng sống lại thì cũng chỉ là một cô gái mới hai mươi tuổi đầu, làm sao đấu với cô ta được?

Kiều Vi nghỉ ngơi một lát, xoa bóp cánh tay đau nhức rồi lại đ.ấ.m lưng, sau đó ngồi vào bàn làm việc, mở ngăn kéo ra.

Sáng nay lúc lấy tiền, cô thấy trong ngăn kéo có rất nhiều thư từ chưa mở.

Cô nhặt bừa một xấp lên mở ra xem, quả nhiên là thư do kỹ thuật viên viết cho Kiều Vi Vi.

Đọc qua một lúc, Kiều Vi suýt thì chua ê hết cả răng.

Hở ra là Mussorgsky nói, hở ra là chồng này chồng nọ. Tuy không thể nói là nghìn năm văn vở, đúng là sinh viên đại học thời đại này cũng có chút văn thơ, nhưng chắc chắn có thể nói đây là công đực xòe đuôi.

Con xòe rất ác nữa.

Khóe miệng Kiều Vi giật giật.

Nhưng mà nguyên chủ Kiều Vi Vi lại thích kiểu này. Ký ức về những lá thư này thật phong phú và đặc sắc, rõ ràng và mạnh mẽ hơn ký ức về Nghiêm Lỗi nhiều.

Giống như một dòng suối ngọt ngào, nó nuôi dưỡng cuộc sống ù lì của nguyên chủ, khiến cô ấy tưởng như mình đã tìm được tri kỉ, điên cuồng vì tình yêu.

Kiều Vi nhớ rằng những lá thư này từng được xếp rất ngay ngắn, còn được buộc lại bằng dây chun.

Bây giờ chúng nằm rải rác như thế này, không cần phải nói cũng biết chắc chắn là Nghiêm Lỗi đã mở hết ra xem rồi. Sự bừa bộn trong ngăn kéo đã thể hiện sự tức giận của anh lúc đó.

Kiều Vi lôi hết đống thư ra, lấy cả giấy viết thư và phong bì ra luôn. Sau khi chắc chắn không còn sót cái gì nữa, cô nhấc nắp bếp lò ngoài hiên lên.

Lúc đậy nắp, than tổ ong bên trong cháy rất chậm, ở trạng thái “bất diệt” và tiêu hao rất ít.

Ngay khi nắp được mở, một lượng lớn oxy tràn vào, ngọn lửa lập tức bùng lên, dễ sử dụng hơn bếp đất đốt bằng củi nhiều.

Kiều Vi ném hết đống thư vào trong, lửa lập tức lan tới, nuốt chửng mọi giấy tờ và chữ viết.

Nghiêm Tương đứng một bên hỏi: “Có đun nước không ạ?”

Ngược lại đã nhắc nhở Kiều Vi. Uống nước đun sôi để nguội rất phiền, phải đun sôi nước lên rồi lại để nguội. Buổi sáng khi cô tỉnh dậy thì trên bàn đã có vài bình nước đun sôi để nguội, nhiều hơn tối qua, hẳn là sáng sớm Nghiêm Lỗi đã đun nước để nguội rồi mới đi.

Cô đi lấy một ấm nước đặt lên bếp, cẩn thận dặn dò Nghiêm Tương: “Con đừng đụng vào nhé, bếp và ấm nước đều rất nóng, đừng để bị bỏng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-truoc-cua-nam-chinh/chuong-31.html.]

Nghiêm Tương ngoan ngoãn đồng ý.

Kiều Vi quay lại phòng sách, nhìn Nghiêm Tương đang chơi một mình bên ngoài. Loại nhà có sân này tốt thật, đóng cổng vào là trẻ con có thể chơi trong sân, người lớn có thể nhìn ra bên ngoài qua cửa sổ, không sợ nguy hiểm cũng không sợ bị lạc.

Kiều Vi lấy trong ngăn kéo ra một chồng giấy viết thư trắng, loại có chữ “Quân đội” trên đó. Cô chống bút, suy nghĩ một lúc rồi bắt đầu vẽ.

Cô phải sắp xếp lại một số chuyện mà cô cần phải cân nhắc cho cuộc sống mới của mình.

Tới khi vẽ xong, cô ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Xung quanh rất yên tĩnh, chỉ có tiếng ve sầu đang kêu phía xa xa, không có tiếng ô tô gầm rú.

Nghiêm Tương là một đứa trẻ cực kỳ trầm tính, cậu bé tự ngồi dưới đất chơi một mình, sẽ không luyên thuyên như những đứa trẻ khác. Cậu bé lặng lẽ cầm một đống sỏi rải tới rải lui trên sân.

Thời gian chầm chậm trôi đi, tựa như không việc gì phải vội vã cả.

Có lẽ thời đại này chính là như vậy…

Căn nhà Ô Ngõa mấy gian, trong sân có một đứa trẻ.

Quần áo trên dây phơi bay phần phật trong gió.

Cô vẫn còn cơ thể trẻ trung và khỏe mạnh.

Giờ phút này, Kiều Vi cảm thấy vô cùng hài lòng với cuộc sống trước mắt: Cô không phải bôn ba vì mấy đồng bạc lẻ, cũng không đau ốm triền miên sắp chết, nửa đêm nằm đếm bước chân của y tá trên hành lang, tính xem khi nào cuộc đời mình sẽ kết thúc.

Nghiêm Tương ngẩng đầu nhìn mặt trời, đứng dậy chạy tới dưới cửa sổ, kiễng chân với lên bệ cửa sổ: “Mẹ ơi, trưa nay chúng ta ăn gì thế?”

“Ồ? Mấy giờ rồi?” Kiều Vi đi đến phòng khách nhìn đồng hồ vai bò 555 trên bàn: “Đã hơn mười một giờ rồi à.”

Nước bên ngoài cũng đã sôi sùng sục. Kiều Vi dùng giẻ lót tay xách ấm nước bỏ xuống dưới gầm bàn nhỏ cho nguội bớt rồi dùng ghế gỗ chặn lại để trẻ con chạy qua không va vào kẻo lại bỏng.

Bếp lò đậy kín, lửa cháy âm ỉ, Kiều Vi xắn tay áo lên, đeo tạp dề chuẩn bị nấu cơm.

Nồi cơm là loại nồi nhôm tròn nhỏ. Sau khi vo gạo, không có vạch chia như nồi cơm điện hay cốc đong nên Kiều Vi dùng cách đo bằng ngón tay nổi tiếng của Trung Quốc… nước không quá một đốt ngón tay là được.

TBC

Nhắc mới nhớ, cô biết chiêu này qua một talkshow nước ngoài. Dù sao từ khi cô có thể nhớ được trong nhà đã dùng nồi cơm điện rồi.

Nồi cơm nấu trên bếp gang.

Rau thì rửa trong chậu nhôm lớn bằng nước giếng dùng gầu múc kéo bộ.

Loading...