Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Vợ Trước Của Nam Chính - Chương 75

Cập nhật lúc: 2025-02-16 18:22:21
Lượt xem: 47

Bởi vì hai vợ chồng trẻ vẫn chưa có con, nên khi được phân nhà, bọn họ được sắp xếp cho ở chung với một đôi vợ chồng hai con khác.

Thời điểm đó chỉ có gia đình đông người như nhà đoàn trưởng Triệu mới được chia riêng cho một khoảng sân vườn.

Mãi đến sau này khi đại viện quân đội hoàn thành, đôi vợ chồng kia vui vẻ dọn qua đó, khu gia thuộc này mới rộng rãi hơn, Nghiêm Lỗi và nguyên chủ cuối cùng cũng có một ngôi nhà riêng, không phải sống chung với nhà khác nữa.

Phòng của Nghiêm Tương là phòng ở trước đây của hai vợ chồng kia. Gia đình họ không mấy để tâm đến vấn đề vệ sinh nên bức tường trong phòng đó bẩn hơn hẳn những bức tường còn lại trong nhà Nghiêm Lỗi.

Khi Nghiêm Tương dọn vào trong căn phòng trống, Nghiêm Lỗi và nguyên chủ đã dán giấy lịch kín phòng.

Trong mắt người thời đại này, những bức tường được dán giấy lịch đã là rất tốt rồi. Vừa sạch sẽ lại vừa đẹp. Nhưng dưới mắt nhìn của Kiều Vi, đương nhiên bức tường đó không ổn.

Cô viết lên giấy hai chữ “Sơn tường”.

Còn cả mặt tiền của ngôi nhà nữa.

Ngôi nhà này không xây bằng gạch nung cũng không xây bằng gạch sống, mà xây bằng đá mang đậm nét đặc trưng của địa phương.

Nhưng trước đây từng hỏng hóc, sau đó có sửa chữa nhưng chắc chắn vật tư cũng có hạn hoặc có thể là đã sửa chữa lại rất nhiều lần, nói tóm lại là vật liệu dùng để tu sửa không giống nhau. Có chỗ dùng gạch xanh, có chỗ lại dùng gạch đỏ.

Nhìn chẳng khác bộ quần áo rách được vá lại bằng những mảnh vải với màu sắc khác nhau.

Kiều Vi viết chữ “Mặt tiền” lên giấy.

Vấn đề việc làm của cô, Nghiêm Lỗi cũng đã nhờ người rồi, nhưng đây không phải là chuyện ngày một ngày hai là xong. Nói không chừng còn phải nhờ đủ các mối quan hệ, phải đợi nơi muốn đến lấy thêm danh ngạch mới được.

Vậy là hiện tại cô có việc làm, nhưng vẫn có thể làm rất nhiều việc.

Cô cũng có rất nhiều việc muốn làm.

Khi nằm trên giường bệnh cô đã lướt thấy một vài video cải tạo nhà, cũng mơ đến một ngày bản thân có một khoảng sân bình dị để thỏa thích cải tạo theo ý mình, không phải bây giờ cơ hội đã bày ra trước mắt hay sao?

Nhà tắm trong đại viện một tuần mở hai lần, một buổi vào thứ ba, một buổi vào thứ sáu.

Vào ngày nhà tắm mở cửa, đàn ông sẽ trở về sớm hơn một chút. Nghiêm Lỗi xách cặp lồng vừa về đến nhà đã thấy cả khoảng sân trống trải khác hẳn mọi khi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./xuyen-thanh-vo-truoc-cua-nam-chinh/chuong-75.html.]

“Ồ!” Anh thốt lên.

TBC

Nghiêm Tương nghe thấy tiếng anh, lập tức quay đầu vào nhà gọi: “Mẹ ơi! Bố về rồi!”

Gọi xong, cậu bé vui vẻ chạy tới báo cáo: “Bố ơi! Hôm nay con và mẹ đã dọn sân đấy! Hai mẹ con cùng nhau dọn ạ!”

“Tốt lắm tốt lắm.” Nghiêm Lỗi dùng bàn tay to lớn xoa đầu Nghiêm Tương: “Đồng chí nhỏ vất vả rồi, sau này bố sẽ phát hoa đỏ cho con! Nào, chào.”

Nghiêm Tương lập tức khép hai chân lại, ưỡn cả n.g.ự.c lẫn bụng, chào kiểu quân đội với một tiếng “bộp”.

Nghiêm Lỗi bật cười chào đáp lễ với cậu bé.

Kiều Vi từ trong nhà đi ra.

Nhà ở nông thôn vừa cao vừa sâu, lại còn bình dị khác hẳn những ngôi nhà cao tầng ngột ngạt. Ban ngày khi trời không nóng hoặc có gió, cô thích ngồi dưới mái hiên hoặc dưới tán cây hóng mát. Nhưng buổi chiều khi mặt trời lên cao, trong nhà lại mát mẻ hơn hẳn.

Cô đi tới đón lấy túi lưới đựng cặp lồng.

Nghiêm Lỗi nói: “Mới đó mà đã bắt tay vào làm ngay rồi sao?”

Sáng sớm cô vừa ăn bánh canh vừa suy nghĩ xem nên dọn dẹp sân như thế nào, chiều nay vừa về tới là thấy cô đã làm xong bước đầu tiên rồi. Năng suất và khả năng làm việc của cô quá tốt.

Kiều Vi nói: “Nghĩ được làm được chứ. Nếu không làm, chẳng lẽ lại trì hoãn đến tận năm sau?”

Cô hỏi: “Ăn cơm luôn nhé?”

Hôm nay Nghiêm Lỗi về sớm, cảm thấy vẫn chưa đói lắm.

Nghiêm Lỗi cởi cúc áo đồng phục: “Hay là tắm trước? Hôm nay nhà tắm mở cửa. À đúng rồi, em có tắm được không? ‘Cái kia’ ‘cái kia’ của em…”

Đàn ông truyền thống cổ hủ rất xấu hổ khi nhắc đến mấy chữ đến tháng hay kinh nguyệt, nên hay dùng ‘cái kia’ để nói giảm nói tránh, tạo cảm giác lén lút thậm thà thậm thụt.

Thật buồn cười.

Kiều Vi nói: “Em không đi đâu, không tiện. Anh đưa Tương Tương đi đi.”

Loading...